Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 634 - Chương 634. Chương 634

Chương 634. Chương 634
Chương 634: Nhân lúc cháy nhà đi hôi của!



Oanh!



Oanh!



Quân Thường Tiếu lại bắt đầu điên cuồng đánh đấm, bạo ngược Ngũ Tuyệt Tà Thánh không ngừng phun máu, khổ không thể tả.



Không có cách nào khác.



Thực lực bị thoái hóa trở nên rất suy yếu, lại đụng ngay kẻ mạnh nên chỉ có thể chịu ngược!





Đánh mấy chục quyền xong, Quân Thường Tiếu ngừng lại, thản nhiên nói:



"Lão già chết tiệt, nhìn thẳng vào hiện thực đi.”



"Chó má!”



Ánh mắt Ngũ Tuyệt Tà Thánh trở nên căm hận ngút trời.



"Có giao ra hay không?”



"Không giao!”



"Được lắm.”



Quân Thường Tiếu cũng không nói nhiều, hắn nhẹ nhàng nâng tay lên, Thanh Long Yển Nguyệt Đao lập tức xuất hiện, trên đao có hỏa diễm bao phủ, mặt mày tràn đầy sát ý, nói:



"Nếu không giao linh hồn bổn nguyên ra, vậy thì ngươi thả hồn về với chín tầng mây đi.”



Nếu đối phương cố chấp không chịu phối hợp, tầm này giết luôn cho rảnh nợ.



Không thể tưởng tượng được, dưới trạng thái tăng phúc của trang bị, phối hợp với ngũ hành tuần hoàn của Thanh Long Yển Nguyệt Đao, sức chiến đấu bộc phát có thể mạnh mẽ đến nhường nào!



Tất nhiên Ngũ Tuyệt Tà Thánh cũng ý thức được, Quân Thường Tiếu lấy ra một thanh đao có phẩm chất bất phàm.



"Răng rắc!”



Gã siết chặt nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói:



"Ta giao!”





Một giây nhận thua cũng hào hùng bá khí như vậy, không hổ danh là cường giả bị Bách Diện Y Thánh hố mấy ngàn năm.



Thật ra cũng có thể dễ hiểu, dù sao chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên gã phải giao ra linh hồn bổn nguyên của mình, vì vậy nếu đụng phải kẻ hung ác hơn mình, giao thêm lần nữa cũng là hợp tình hợp lý.



Hơn nữa.



Đại trượng phu co được dãn được, thân là một cường giả tà tông thì phải hiểu rõ đạo lý này, nếu không thì hắn chẳng sống nổi đến bây giờ, ngược lại đã chết trong tay Bách Diện Y Thánh từ lâu rồi.



Từng có kinh nghiệm năm xưa, Ngũ Tuyệt Tà Thánh thuần thục tách linh hồn bổn nguyên ra khỏi thân thể.



Xoát!



Quân Thường Tiếu nắm chặt một sợi linh hồn kia, ngạo nghễ nói:



"Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là người hầu của bổn tọa.”



"Vâng!”



Ngũ Tuyệt Tà Thánh cung kính nói:



"Chủ nhân!”



Gã nhìn thấy linh hồn bổn nguyên vừa tìm về lại tách ra, suýt chút nữa nhịn không được òa khóc nức nở.



Ta bị nhốt trong hầm mộ ba ngàn năm, kết cục đã vã lắm mới thấy được ánh mặt trời, kết quả còn chưa kịp đi ra khỏi hang sói, đã rơi ngay vào miệng cọp, cuộc đời đúng thật là tấm bi kịch.



"Trong hầm mộ này, ngoài Thanh Tâm Thánh Liên này ra, còn có vật gì tốt nữa không?”



Quân Thường Tiếu dò hỏi.



Ngũ Tuyệt Tà Thánh nói:



"Còn có các loại hạt giống dược liệu được lưu lại từ Bách Diện Y Thánh.”



"Ngoài ra còn có gì nữa không?”



Quân Thường Tiếu nói.



"Không có...”



Ngũ Tuyệt Tà Thánh nói:



"Khoan, còn có Hồn Thạch, có thể khống chế Bất Hủ Thi Khôi!”



"Nó ở nơi nào?”



"Chủ nhân, mời đi theo ta.”



Hai người đi đến một chỗ trong động phủ, bên trong cũng bày ra kết giới tình duyên.



Quân Thường Tiếu ôm Hề Tịnh Tuyền đã hôn mê thuận lợi phá đi phong ấn ngăn cách, lập tức thấy được ở giữa thềm đá có một cái la bàn lớn bằng bàn tay, bên trên có nhiều hoa văn kỳ lạ.



Hắn hỏi:



"Lúc Tiền bối Y Thánh còn sống từng là một cường giả trận pháp sao?”



Ngũ Tuyệt Tà Thánh nói:



"Những trận pháp ở đây đều do vợ y tạo ra.”



"Hóa ra là vậy.“



Quân Thường Tiếu lấy La Bàn Hồn Thạch đi.



Quay trở về khu chủ mộ, nhìn về phía hai quan tài đá, hơi tỏ vẻ xin lỗi nói:



"Tiền bối, vãn bối vô ý quấy rầy, xin hãy tha lỗi.”



Vì vợ đã chết nên lựa chọn bồi bạn, đúng là vô cùng tình sâu ý nặng, khiến người khác phải sinh lòng tôn kính.



"Chúng ta đi thôi.”



Quân Thường Tiếu không có suy nghĩ mở quan tài đá ra, dù sao người chết cần siêu thoát, không cần phải quấy nhiễu.



Vật có giá trị lớn nhất trong mộ là thần phẩm Thanh Tâm Thánh Liên, còn có thư tịch nổi tiếng của Bách Diện Y Thánh, những cuốn sách này cũng là bảo vật vô giá, vì vậy chuyến đi này đã thu hoạch rất phong phú rồi!



Oanh!



Oanh!



Ở trong một động phủ khác, đám người Cát Lão đang giao thủ với mấy trăm Bất Hủ Thi Khôi.



Bởi vì đối phương có khả năng chịu đòn, lại có tám Kiếm tu tà tông, lúc này đã có khoảng sáu bảy mươi võ giả chết thảm trong thời gian ngắn.



Oanh!



Trưởng lão Liệt Diễm Thánh Tông ngưng tụ hỏa diễm nóng rực, đánh lùi một con Thi Khôi, tức giận nói:



"Cứ kéo dài thế này, sau cùng chúng ta sẽ kiệt sức chết hết mất!”



Sưu! Sưu! Sưu!



Nhưng vào lúc này, có một Thi Khôi kiếm tu tà tông chém ra một kiếm, vô số kiếm quang bay ra, mấy võ tu đứng phía trước bị chém ngang cuống họng.



Còn mấy Kiếm tu tà tông khác thì đang đấu với các cường giả Võ Hoàng, hai bên khó phân rõ thắng bại.



Bình Luận (0)
Comment