Chương 653. Chương 653: Nhiệm vụ hoàn thành, khen thưởng phong phú!
"Phù!"
Toàn thân Tiêu Tội Kỷ lại một lần nữa bùng lên hỏa diễm nóng rừng rực, tiếp đó giẫm lên Túng Vân Bộ tiến về phía trước, phẫn nộ nói: "Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm!"
Mặt đất nơi hắn giẫm một chân xuống, sàn nhà trong nháy mắt đã vỡ nát.
"Vù vù!"
Khắp thân phát ra hỏa diễm hội tụ giữa không trung tạo nên một ngọn hỏa diễm khí thế hừng hực!
Dùng võ kỹ, đánh thật rồi đây!
Nhiệt độ ban đầu vốn đã lạnh dần, nhưng Tiêu Tội Kỷ bùng nổ khiến nó lại trở nên nóng rực, trời mưa như trút nước đột nhiên tạnh ráo!
Dưới ngọn hỏa diễm, bất cứ dòng nước nào cũng vô dụng!
"Không hay rồi!"
Sắc mặt Mộ Dung Hân thay đổi.
Linh năng bộc phát ra bập bùng trong không gian, màn nước phòng ngự ngưng tụ tạo thành kết giới.
Một tầng, hai tầng, ba tầng.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm đột nhiên chém xuống, thế như chẻ tre đã phá vỡ toàn bộ kết giới!
Mộ Dung Hân gặp phải sự phản công, nàng ta khó có thể chống cự, toàn thân bị đẩy nhanh về phía sau, cả khuôn mặt lộ vẻ tái nhợt!
Nhưng, uy lực còn lại của Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm không giảm mà còn oanh tạc tới, không có bất cứ phòng ngự gì, nàng ta chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
"Kết thúc rồi."
Cường giả khắp nơi lắc đầu nói.
Ầm ầm.
Mặt đất trên võ trường rung chuyển, xuất hiện những dấu vết sâu thẳm, cháy đen của hỏa diễm.
Điều làm cho tất cả mọi người kinh ngạc là, Mộ Dung Hân suy yếu đứng ở giáp mép cũng không bị ngọn hỏa diễm nóng rực kia đánh trúng!
Không đúng!
Tình huống vừa rồi, đáng lẽ nàng ta không thoát được mới đúng!
Tiêu Tội Kỷ thu hồi lại hỏa diễm, mặt không chút biểu cảm nói: "Ngươi thua rồi."
"Phù phù!"
Cuối cùng Mộ Dung Hân cũng khó chống đỡ được nữa, ngồi liệt trên sàn nhà đang nóng hầm hập, tóc tai rối bời, trên mặt tràn đầy vẻ yếu ớt và tái nhợt.
Một lúc sau, nàng ta khôi phục được chút sức lực, khổ sở nói: "Ta thua rồi."
"Đinh! Đệ tử Tiêu Tội Kỷ chiến thắng Bách Hợp Thánh Tông Mộ Dung Hân, hoàn thành nhiệm vụ Sử Thi 6, tất cả phần thưởng đang kết toán."
Khi Mộ Dung Hân nói ra ba chữ “Ta thua rồi”, bên tai Quân Thường Tiếu vang lên lời nhắc nhở.
Đây chắc chắn là âm thanh hắn thích nghe nhất!
Quân tông chủ đã sắp xếp xong, chờ sau khi kết toán sẽ tặng khen thưởng, hắn cũng vô cùng mong chờ khen thưởng bị dồn lại của nhiệm vụ Sử Thi 5!
Quan trọng hơn là.
Nhiệm vụ Sử Thi 6 hoàn thành thì có thể đột phá Hoàng cấp!
….
Trên dưới Bách Hợp Thánh Tông đều trầm mặc, Trình Tuệ Tâm tức giận đến mức hai tay run rẩy.
Mộ Dung Hân là đệ tử nàng ta tâm đắc nhất, những năm gần đây vì bồi dưỡng Mộ Dung Hân mà đã hao phí vô số tư nguyên và tinh lực, không ngờ lại bại dưới tay Tiêu Tội Kỷ!
Điều không thể chấp nhận nhất là.
Hắn còn từng là tên mà nàng ta tự mình chủ động từ hôn.
Mặt mũi của Trình Tuệ Tâm xem như bị đánh bại triệt để, bị vả đến mức không còn hình dáng của con người nữa.
"Trình Trưởng lão."
Quân Thường Tiếu nói: "Hiện tại chắc ngươi đã biết, là ai không xứng với ai rồi chứ?"
Cho ngươi thêm mấy cái bạt tai nữa!
Có đau hay không!
Trình Tuệ Tâm nắm chặt hai lòng bàn tay, ánh mắt tràn đầy tức giận.
"Sư tôn."
Mộ Dung Hân yếu ớt nói: "Để người thất vọng rồi."
"Hừ!"
Trình Tuệ Tâm phẫn nộ vung tay áo bước đi.
"Mộ Dung Hân."
Tiêu Tội Kỷ thản nhiên nói: "Ân oán giữa ta và ngươi kết thúc, từ nay đường ai nấy đi, đến chết cũng không gặp lại."
Thực ra vừa rồi thi triển Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm, hắn hoàn toàn có thể dùng một chưởng làm trọng thương Mộ Dung Hân, nhưng cuối cùng vẫn thu tay lại mà đánh lên sàn nhà.
Cũng không phải là không đành lòng.
Mà chính là, khi ngọn hỏa diễm áp xuống, Mộ Dung Hân đột nhiên từ bỏ tất cả phòng ngự, truyền âm nói: "Tiêu Tội Kỷ, năm đó là ta vô tri làm tổn thương ngươi, hôm nay trả lại cho ngươi cả gốc lẫn lãi."
Lời nói này giống như nàng đã hạ mình vậy!
Cũng không biết trong khoảnh khắc ấy Tiêu Tội Kỷ đang suy nghĩ gì, hắn điều khiển Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm tấn công sau lưng Mộ Dung Hân, cũng không tạo lên bất cứ thương tổn gì đối với nàng.
Hắn tới nơi này không phải vì chứng minh bản thân mình lợi hại như thế nào, chỉ là vì muốn đoạt lại tôn nghiêm đã mất đi.
Trước đại điện Bách Hợp Thánh Tông, dưới sự chứng kiến của võ giả các châu quận đánh bại Mộ Dung Hân, chẳng khác nào đoạt lại được tất cả.
Trọng thương nàng?
Chỉ thể hiện lòng dạ hẹp hòi mà thôi.
…..
"Đệ tử Vạn Cổ Tông thật dũng mãnh!"
"Từ những chiêu thức vừa thi triển có thể nhìn ra tuyệt đối không phải là một Võ Vương bình thường!"
Tuy cuộc chiến đấu đã kết thúc, nhưng cũng không cản trở được các võ giả khắp nơi nghị luận.
Khoảnh khắc đó, vị trí của Vạn Cổ Tông trong lòng mọi người tăng nhanh với chiến thắng của Tiêu Tội Kỷ.
Tông môn mới nổi lên chưa được bao lâu mà đệ tử đã có thể đánh bại đệ tử tông môn nhị lưu, nếu như vẫn tiếp tục theo đà phát triển, tương lai thật không dám tưởng tượng!
"Đinh thành chủ."
Mộc Trường Hồng chắp tay nói: "Tông môn châu ta kém cỏi rồi"
Ngay từ đầu hắn không ôm hi vọng.
Kết quả là đệ tử Quân tông chủ đã mang đến một chuyện vui bất ngờ, tâm trạng hắn không khỏi mừng rỡ, khỏi nói cũng biết là vui biết bao!
Đinh Linh Thuần co rút khóe miệng.
Vốn cho rằng nhất định sẽ thắng, không ngờ rằng thế lực châu mình lại thất bại thảm hại như vậy, đến đệ tử thân truyền mà Bách Hợp Thánh Tông coi trọng nhất cũng thua trận!
Mất mặt, mất mặt quá!
Sớm biết như thế, ta đã không mời hắn làm gì.
Gọi Mộc Trường Hồng tới đây là muốn nhìn hắn bị vả như thế nào, kết quả sau cùng lại thành ra mình bị vả, điều này thực sự rất đau.
Các thế lực khắp nơi ở Đông Hạo Châu tập trung vì Bách Hợp Thánh Tông đều câm lặng.
Sự thật chứng minh, nhiều người trợ uy cũng không có tác dụng gì, chân chính vẫn dựa vào thực lực!
"Chư vị."
Quân Thường Tiếu nhìn quanh một vòng võ giả các tông phái ở Đông Hạo Châu, nói: "Còn có ai muốn chiến không?"
"…"
Các đại tông môn ai ai cũng trầm mặc.
Đến đệ tử Bách Hợp Thánh Tông Vương cấp cũng thua, bọn họ đều hiểu rõ bản thân mình.
"Không ai chiến."
Quân Thường Tiếu nói: "Bổn tọa về trước ăn Tết."
"Chúng đệ tử nghe lệnh!"
Cất cao giọng nói: "Lên đường trở về tông môn!"
"Tuân lệnh!"
Chúng đệ tử cùng đồng thanh.
Âm vang cường thế chấn động cả một tông môn lâu đời!
Võ giả Đông Hạo Châu cũng bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn Quân Thường Tiếu hung hăng ngang ngược dẫn đám đệ tử tiêu sái rời đi.
Lần này tới Bách Hợp Thánh Tông khiêu chiến, Tiêu Tội Kỷ không chỉ dùng thực lực chứng minh mình mà còn nâng cao uy danh cho Vạn Cổ Tông!
Chờ tin này truyền ra giang hồ, chắc chắn sẽ gây nên một cuộc bàn tán sôi nổi!
Đến lúc đó, Vạn Cổ Tông cũng sẽ nhận được sự tán thành của tất cả võ giả, cũng để bọn họ ý thức sâu sắc được rằng, tông môn vừa mới nổi này đã nắm giữ thực lực hùng mạnh một phương!
Ba năm trước đây không có tiếng tăm gì, ba năm sau có thể tranh hào quang cùng tông môn nhị lưu, tốc độ phát triển này khiến người ta nhìn mà cảm thán!
Tiêu Tội Kỷ lấy lại tôn nghiêm đã từng mất đi của mình, tông môn thể hiện ra sự bá đạo, có thể nói nhất cử lưỡng tiện, nhất tiễn song điêu!
Nhưng câu chuyện thú vị chỉ vừa mới bắt đầu!
Quân Thường Tiếu đi xuống núi, bên tai liền truyền đến tiếng nhắc nhở: "Đinh! Đệ tử Tông môn phá vỡ mục tiêu quy định, phù hợp với điều kiện giới định, hoàn thành nhiệm vụ Sử Thi, mức độ hoàn thành 200%, thu hoạch được 20000 điểm cống hiến!"
"Đinh! Điểm cống hiến tông môn: 33743/20000!"
"Đinh! Điểm cống hiến tràn ra…"
Lại là 20000 điểm cống hiến, quả thực thích quá!
Mặt Quân Thường Tiếu không có biểu cảm gì, nội tâm cũng không nổi lên bất kỳ gợn sóng nào, bởi vì hắn còn đang chờ khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ tiếp theo!
"Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ Sử Thi 5, thu hoạch được Dịch Cải Tạo Tư Chất cực phẩm × 5, cách điều chế Chân Dương Kiếm cao phẩm × 1, cách điều chế Xuyên Vân Đao cao phẩm × 1, cách điều chế Huyền Thiết Thuẫn trung phẩm × 1, Kinh Nghiệm Chi Phù ×2."
"Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ Sử Thi 6, thu hoạch được Dịch Cải Tạo Tư Chất thánh phẩm ×2, cách điều chế Tụ Linh Đan cao phẩm × 1, cách điều chế Tố Hồn Đan sơ phẩm × 1, Đá cải tạo Đao Nan Thu × 1, Kinh Nghiệm Chi Phù ×2."
Tiếng nhắc nhở bên tai nối liền không dứt.
Đi trên đường, Quân Thường Tiếu đột nhiên dừng chân, sau đó ngồi xổm xuống, lấy tay che cả khuôn mặt, cơ thể khẽ run rẩy.
"Tông chủ."
Chân Đức Tuấn nói: "Ngươi làm sao vậy."
"Lại tới rồi." Lý Thanh Dương nói.
Lại tới?
Chân Đức Tuấn mờ mịt.
"Ha ha ha, ha ha ha."
Quân Thường Tiếu đột nhiên không kiêng nể gì mà cười ha hả khiến Chân Lão giật mình suýt nữa thì nhảy lên.
Lý Thanh Dương nói: "Bình tĩnh, bình tĩnh."
Hắn và đám người Tô Tiểu Mạt cũng đã quen với việc tông chủ đột nhiên cười ngây ngô kiểu này nên đã sớm không còn cảm thấy kỳ lạ nữa.