Chương 668. Chương 668: Chính là hắn, tên đàn ông phụ bạc này!
Những thôn dân đến từ Đồ Nhĩ Thôn tiến vào Vạn Cổ Tông.
Sân rộng lớn như vậy, công trình kiến trúc hào hoa như vậy, đối với những người bình thường như bọn họ mà nói, quả thực tựa như hoàng cung vậy!
Điều này phải cảm tạ Lý Thanh Dương.
Trải qua nhiều lần trùng tu và cải tạo, Vạn Cổ Tông đã thăng hạng lên rất nhiều lần.
Nếu như vẫn giống trước kia thì có thể bách tính thông thường sẽ cho rằng nơi này là ngôi miếu rách đã bị bỏ hoang từ lâu.
"Oa, lớn quá!"
“Nền đá phiến dưới chân chắc đều rất quý giá!"
"Cái này không biết phải tiêu bao nhiêu ngân lượng nữa!"
Thôn dân Đồ Nhĩ Thôn tròn mắt, giống như ngoại Lưu đi dạo khu vườn lộng lẫy, hết nhìn đông tới nhìn tây.
Cái này là do Quân tông chủ thân dân của chúng ta.
Đổi lại là tông môn khác, tuyệt đối sẽ không để người không có phận sự tùy ý tiến vào.
Toàn bộ hành trình, ca ca của nữ tử nhìn chăm chú từng người đệ tử của Vạn Cổ Tông để tìm kiếm người mà mình muốn tìm - Bùi A Ngưu.
Hắn chỉ có một người muội muội này.
Bất luận như thế nào cũng phải tìm được cái tên đàn ông phụ bạc đó!
"Tông chủ."
Lý Thanh Dương đi tới, có chút kinh ngạc nói: "Bọn họ là?"
Sự xuất hiện của hắn khiến gã nam tử to lớn nhìn một cách tỉ mỉ, sau đó lắc đầu nói "Không phải là người đàn ông phụ bạc đó."
"Đến để tìm người." Quân Thường Tiếu nói.
"Tìm ai?"
"Bùi A Ngưu."
"Bùi A Ngưu?"
Lý Thanh Dương ngờ ngợ nói: "Tông chủ, tông môn chúng ta không có người tên như vậy."
"Không thể nào!"
Gã nam tử to lớn nói: "Tên kia nhất định là ở chỗ này!"
Quân Thường Tiếu nói: "Thanh Dương, ngươi đi triệu tập tất cả các đệ tử tới đây, để bọn họ xác định từng người một. "
"Vâng!"
Lý Thanh Dương tuân lệnh.
Không bao lâu sau, hơn 10 ngàn tên đệ tử đều đã tập kết tại diễn võ trường.
"Nhiều người như vậy sao!"
"Vừa nhìn là biết toàn những võ giả lợi hại!"
Khí phách mà các đệ tử Vạn Cổ Tông toát ra khiến thôn dân Đồ Nhĩ Thôn run sợ.
Tuy gã nam tử to lớn cũng sợ, nhưng vẫn dẫn theo muội muội đi xác nhận từng người một.
Hàng thứ nhất có Tiêu Tội Kỷ, Tô Tiểu Mạt, Lý Phi,... nhưng cũng không phải là Bùi A Ngưu - người hắn muốn tìm, vì vậy tiếp tục nhìn tiếp hàng thứ hai.
Chỉ đáng tiếc, phí hơn nửa ngày, xem mặt tất cả cả đệ tử một lượt nhưng vẫn không tìm được người đàn ông phụ bạc đó.
Đệ tử quan môn Hà Vô Địch hắn sớm đã nhìn thấy trước khi bước vào, cũng không phải là Bùi A Ngưu muốn tìm.
"Ca."
Nữ tử thấp giọng nói "Muội đã nói rồi, nhất định là ca nhận lầm người rồi."
"Không thể nào."
Gã nam tử to lớn gãi đầu, nói: "Có người nói là đã gặp qua mà."
"Tông chủ đại nhân." Hắn nhìn về phía Quân Thường Tiếu, nói: "Đệ tử của quý tông đều ở đây sao?"
"Đều ở đây" Quân Thường Tiếu nói.
"Tông chủ."
Lý Thanh Dương nói: "Dạ sư đệ vẫn đang ở Thời Không Bí Cảnh dưỡng thương."
Quân Thường Tiếu khẽ giật mình.
Vừa rồi thôn trưởng Đồ Nhĩ Thôn nói qua, Bùi A Ngưu không từ mà biệt, hình như chính mình năm đó đã ép đưa Dạ Tinh Thần về tông môn.
Khốn khiếp!
Bùi A Ngưu không phải là tên này chứ!
"Không đúng, không đúng."
Trong lòng Quân Thường Tiếu phủ định nói: "Hắn xem như cũng có chút tu dưỡng, sao lại có thể là tên tiều phu thôn dã được, đặc biệt là cái tên Bùi A Ngưu này, cũng thấp kém quá đi!"
"Chư vị."
Hắn nói: "Còn có một vị đệ tử đang bế quan, mọi người có thể đợi một lát."
Tính toán thời gian, Dạ Tinh Thần đã vào Thời Không Bí Cảnh được hơn hai ngày rồi, chắc là chẳng mấy chốc sẽ bị tự động đi ra thôi.
"Được!"
Gã nam tử to lớn nói.
Dù chỉ còn lại một người, hắn cũng sẽ không từ bỏ!
Thiếu nữ kéo tay áo hắn, thấp giọng nói: "Ca, hay là chúng ta đi thôi, đừng quấy rầy người ta nữa."
Nàng sợ tìm thấy Bùi A Ngưu ở Vạn Cổ Tông, bởi vì với tính cách của ca ca, nhất định hắn sẽ không chịu để yên.
Cũng may, nhiều đệ tử như vậy nhưng không hề có người mà nàng muốn tìm.
Tuy trong lòng khó tránh khỏi thất vọng, nhưng đây cũng là kết quả tốt nhất.
A Ngưu ca, ta biết ngươi nhất định có nỗi khổ tâm, có lẽ sẽ có một ngày, ngươi sẽ về Đồ Nhĩ Thôn tìm ta.
Mỗi ngày nàng đều dùng những lời lẽ như vậy để tự an ủi bản thân, mỗi ngày đều đến dòng suối nhỏ ở ngoài thôn chờ đợi, tuy không lần nào có kết quả nhưng chưa bao giờ nàng từ bỏ.
Nếu như không phải ca ca phát hiện muội muội như bị ma nhập, ngày nào cũng chạy ra ngoài thôn thì cũng sẽ không đi nghe ngóng khắp nơi, sau khi biết tin về Bùi A Ngưu liền dẫn mọi người trong thôn đến Vạn Cổ Tông tìm kiếm.
"Không được!"
Gã nam tử to lớn kiên định nói "Phải xem hết mới có thể đi!"
"Ca..."
Nàng cắn môi, mắt rưng rưng đỏ.
"Huệ Nhi."
Thôn trưởng mở miệng nói: "Xem hết người cuối cùng này, chúng ta sẽ về thôn."
"Đúng vậy."
Quân Thường Tiếu nói "Nếu mọi người đã từ xa.. "
Nói đến chỗ này thì dừng lại, bởi vì nàng và ca ca, thậm chí tất cả thôn dân đều đang hướng tới một nơi.
"Tông chủ."
Lý Thanh Dương nói: "Dạ sư đệ ra rồi."
Quân Thường Tiếu thấy Dạ Tinh Thần xuất hiện tại lối vào sau núi, cũng nhìn thấy nước mắt nàng bỗng chốc trào ra, cùng với vẻ vô cùng tức giận trên mặt ca ca nàng.
Nếu như đoán không sai thì Bùi A Ngưu này…
"Là hắn!"
Gã nam tử to lớn giận dữ nói "Chính là hắn - tên đàn ông phụ bạc này!"
Hắn ta nói rồi nhanh chân lao đến, dáng vẻ như “ta muốn đánh người một trận”!
"Hả?"
Dạ Tinh Thần mới từ sau núi đi ra, nhìn thấy một tên nam tử hùng hổ lao tới, hắn thản nhiên nói: "Tên phàm nhân thô tục này từ đâu tới đây?"
Vừa mới dứt lời, gã nam tử to lớn giáng một cú đấm vào mặt hắn.
Dạ Tinh Thần lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, ánh mắt nổi lên sát khí đằm đằm, nói: "Ngươi dám đánh ta?"
"Ngươi là tên đàn ông phụ bạc!"
Nam tử to lớn nhanh chân đuổi theo, vung nắm đấm nói: "Muội muội ta chờ ngươi lâu như vậy, ngày hôm nay nhất định phải để ngươi trả giá đắt!"
Tên đàn ông phụ bạc?
Dạ Tinh Thần ngơ ngác nhìn về phía tông chủ.
Quân Thường Tiếu cũng ngờ ngợ nhìn về phía hắn, ý kia giống như đang nói đây là chuyện tình sử phong lưu của ngươi, ngươi nhìn ta làm gì!
Dạ Tinh Thần lại bị nện hai quyền nữa, phẫn nộ nói: "Rác rưởi, ngươi muốn tìm cái chết sao..."
Bốp!
Lại bị đánh lùi về phía sau mấy bước.
Lại nói, sao Dạ Đế đại nhân lại yếu đuối như vậy? Một người bình thường cũng có thể đánh được hắn?
Haizzz…
Đừng nhắc nữa.
Còn không phải chơi theo kiểu địa ngục à, người khác suy yếu, vào Thời Không Bí Cảnh có thể khôi phục rất nhanh, hắn vào đó ba ngày, vậy mà chỉ có năng lực đi lại, vẫn đang ở trong trạng thái vô cùng suy yếu.
Nếu không, đừng nói là người bình thường, dù cho là một tên Võ Vương cũng chưa chắc có thể đụng tới được một mảnh áo của hắn.
"Tiểu tử!"
Tên nam tử to lớn vung nắm đấm lần nữa, giận dữ nói "Ngươi nói ngon nói ngọt lừa gạt muội muội ta, lại đi mà không nói một tiếng, hại muội muội ta khổ sở đợi ngươi bao nhiêu năm, hôm nay không đánh cái tên phụ bạc nhà ngươi mặt mũi bầm dập, thực sự khó rửa nỗi hận trong lòng ta!"
"Ca!"
Nữ tử từ phía sau bước tới, nắm chặt lấy tay ca ca khóc nói: "A Ngưu huynh ấy nhất định có nỗi khổ tâm!"
"Muội muội!"
Gã nam tử to lớn giận dữ nói "Đừng tin hắn nữa, đừng bênh hắn nữa!"
"A Ngưu ca!"
Nữ tử ôm lấy ca ca, nhìn về phía Dạ Tinh Thần nói: "Huynh mau chạy đi!"
Ta chạy làm gì!
Tại sao ta phải chạy!
Còn nữa.
Ai là A Ngưu ca!
"Tông chủ!"
Tô Tiểu Mạt nói “Chuyện này là thế nào?"
"Còn có thể có chuyện gì."
Quân Thường Tiếu nhún vai, nói: "Cô nương kia là vị hôn thê của Dạ Tinh Thần, sau đó hắn bỏ rơi người ta, hôm nay người ta đến tận cửa tìm."
Đệ tử Vạn Cổ Tông ai nấy cũng trừng to mắt.
Trời ơi!
Cô nương này lại là vị hôn thê của Dạ huynh đệ!
"Xoát!"
"Xoát!"
Trong phút chốc, chúng đệ tử người thì ngồi bệt xuống, người thì ngồi lên ghế, mỗi người một miếng dưa hấu, thỏa thích xem náo nhiệt!