Chương 688. Chương 688: Tâm tư Đường Nhân
Đừng nhìn Đường Nhân còn trẻ tuổi nhưng hắn buôn bán nhiều năm rồi.
Tuy nhiên những vũ khí và đan dược của Quân Thường Tiếu lại khiến hắn ngỡ ngàng, bởi vì hắn chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe nói!
Đan dược tăng tốc độ hấp thụ gấp mười lần, đan dược có thể chữa trị vết thương cho võ giả trong nháy mắt, đan dược hóa giải bách độc cùng với thanh kiếm hoàn mỹ này.
Nếu bán một trong bốn thứ này chắc chắn có thể gây ra sự chấn động lớn!
Đường Nhân tạm thời ở Vạn Cổ Tông, hắn ở trong phòng suy nghĩ một buổi tối, càng nghĩ càng không thể kiềm chế được sự phấn khích của mình!
Không thể phủ nhận, Đường gia là đế quốc buôn bán vô cùng lớn.
Nhưng chủ yếu kinh doanh linh thạch, cũng có một số ngành khác nhưng không thể nào mở được thị trường lớn.
Có thể nói, linh thạch khiến Đường gia thành công, nhưng cũng hạn chế Đường gia.
Những năm gần đây, những người đứng đầu gia tộc đang thảo luận về việc mở rộng các ngành khác.
Chỉ tiếc là sản nghiệp những mặt hàng bán chạy như đan dược, vũ khí đã ổn định, muốn tranh giành với các gia tộc khác thực sự rất khó.
"Nếu như có thể tiến hành sản xuất hàng loạt và bán đan dược với vũ khí của Quân tông chủ, chắc chắn sẽ là cơ hội kinh doanh lớn!"
Mắt Đường Nhân sáng rực.
Một khi tung ba loại đan dược ra thị trường, chắc chắn uy danh của gia tộc về lĩnh vực đan dược sẽ tăng cao, đồng thời đem lại lợi ích vô cùng lớn!
Còn vũ khí, Đường Nhân cũng không coi trọng.
Dù sao cũng là vũ khí được chế tạo thủ công, dù là Phạm đại sư thì cả đời cũng không đúc được quá nhiều.
"Mở thị trường bằng ba loại đan dược này, nếu lợi nhuận đem lại không thua gì linh thạch thì chắc chắn sẽ đem lại cơ hội lớn hơn cho mình!”
Cơ hội gì?
Có được sự ưu ái của lão gia Đường gia, kế thừa vị trí gia chủ!
Đường Nhân là người có tài và có dã tâm, tuyệt sẽ không chịu an phận theo vị dòng chính Đường gia, hắn muốn làm gia chủ Đường gia, có tham vọng được thể hiện.
Nhưng trong gia tộc, tư lịch và độ tuổi của hắn quá nhỏ.
Mặc dù cũng là một trong những người thừa kế, nhưng không thể nào so sánh được với các anh em có tư lịch cao và mối quan hệ rộng trong gia tộc.
Ba loại đan dược của Quân Thường Tiếu nếu như mang lại càng nhiều lợi nhuận, giúp Đường gia mở rộng thị trường đan dược, bản thân sẽ có được sự trọng dụng của lão gia Đường gia.
"Đến Tây Nam Dương Châu chính là để hợp tác với Quân tông chủ, không ngờ lại thu hoạch lớn vậy!" Đường Nhân kích động nói.
Khi Vạn Cổ Tông bát, thất lưu đi khiêu chiến Thánh Tuyền Tông, hắn đã nhận được tin tức, đồng thời thấy hứng thú, sau đó bắt đầu tìm hiểu về tông môn này.
Diệt tà phái, bình Tam Giáp, chiến Cực Hàn Cung, thậm chí dẫn đệ tử đi khiêu chiến toàn bộ Đông Hạo Châu.
Những chuyện này đã truyền đến tai Đường Nhân, hắn lập tức càng tin rằng, Vạn Cổ Tông có tiềm lực rất lớn!
Đương nhiên, Đường gia cũng nghe nói đến tông môn này.
Chỉ là lúc bọn họ còn đang thảo luận nghi ngờ thì Đường Nhân đã lấy cớ đi thị sát đến thăm hỏi, mục đích là để mở rộng quan hệ.
Nói tới nói lui, Đường Nhân chủ động tới gặp Quân Thường Tiếu là một nước cờ để sau này trở thành gia chủ.
Về việc có thể giúp đỡ được hay không thì chưa biết, nhưng nhất định phải đi để tránh bị đám anh em họ nhanh chân trước.
Xét về tài nguyên chính trị, hắn còn kém xa người trong gia tộc.
Đại tông môn của Trung Tôn Châu đã cơ bản ổn định đội ngũ, chỉ có thể ra tay với những tông môn mới nổi, Vạn Cổ Tông là một trong số đó.
Tiếp theo, Đường Nhân sẽ tiếp tục đến gặp các tông môn có tiềm lực, hi vọng có thể kết minh, mở rộng mối quan hệ.
Quân Thường Tiếu chủ động làm ăn, mà còn là buôn bán đan dược khiến hắn bất ngờ!
Đúng là ý tưởng lớn gặp nhau.
Có thể nhận được sự trọng dụng của lão gia hay không thì phải dựa vào vụ làm ăn đan dược với Vạn Cổ Tông!
"Đường công tử."
Ngày thứ hai, Quân Thường Tiếu nói: "Ở đã quen chưa?"
Đường Nhân cười nói: "Quý tông linh lực dồi dào, ở lại một đêm có thể nói là sảng khoái tinh thần."
"Xoát!"
Quân Thường Tiếu giơ chiếc Không Gian Giới Chỉ ra, nói: "Trong này có một trăm nghìn viên Tụ Khí Đan, mười ngàn viên Liệu Thương đan, mười ngàn viên Giải Độc Đan."
Hắn còn rất nhiều đan dược, nhưng không đem ra hết, chủ yếu là muốn thăm dò đối phương rốt cuộc có khả năng tiêu thụ đem lại lợi nhuận lớn nhất không.
Đường Nhân cười nói: "Đường mỗ đảm bảo có thể bán hết trong một tháng, đồng thời đem lại lợi nhuật cực kỳ lớn cho Quân tông chủ."
"Xoát!"
Quân Thường Tiếu lại lấy ra vài chiếc Không Gian Giới Chỉ nữa rồi nói: "Trong này có một nghìn thanh Hàn Phong Kiếm."
Đường Nhân sững sờ, sau đó vội vàng nhận lấy, linh niệm dung nhập bên trong, nhìn thấy ngàn thanh Hàn Phong Kiếm đặt ngay ngắn, suýt nữa thì không thể ngồi mà bật dậy!
Hắn đưa hẳn một nghìn thanh kiếm!
Kinh khủng hơn là nhìn từ ngoài, ngàn thanh Hàn Phong Kiếm được đúc tinh xảo giống hệt nhau!
Phạm đại sư cả đời đúc vũ khí cũng không thể đạt đến trình độ này được!
Huống hồ gì, ngàn thanh Hàn Phong Kiếm này đều là đồ thải, bởi vì rất nhiều đệ tử Vạn Cổ Tông đã dùng Hàn Mang Kiếm, thậm chí còn dùng loại cao cấp hơn như Chân Dương Kiếm!
"Quân tông chủ."
Đường Nhân nghiêm trọng nói: "Trình độ đúc kiếm của quý tông đến Phạm đại sư cũng phải thấy hổ thẹn!”
Quân Thường Tiếu nói: "Ta giao đan dược và vũ khí cho Đường công tử, bổn tọa sẽ chờ tin tốt."
"Ừm!"
Đường Nhân lấy ra một tấm lệnh bài, cười nói: "Đây là lệnh bài khách quý của Đường gia, về sau nếu như Quân tông chủ muốn mua linh thạch thì đều có thể lấy ra, tuyệt đối sẽ được tôn sùng là khách quý."
Quân Thường Tiếu nhận lấy, tiện tay ném vào Không Gian Giới Chỉ.
Hai người lại trò chuyện một lát, sau đó Đường Nhân đứng dậy cáo từ rời đi.
Sau khi có trong tay đan dược và vũ khí, bước tiếp theo phải suy nghĩ làm sao để bán hết.
Quân Thường Tiếu đích thân tiễn ra ngoài sơn môn, ra lệnh Ngũ Tuyệt Tà Thánh âm thầm bảo vệ, để tránh lại bị thế lực Ám Tông ám sát.
"Tông chủ."
Lê Lạc Thu nói: "Vừa mới nhận được tình báo, trong số những người thừa kế của Đường gia, Đường nhị công tử không có vị trí cao lắm”.
"Cho nên."
Quân Thường Tiếu sờ cằm, nói: "Chủ động tới thăm Vạn Cổ Tông ta cũng là có lý do."
Hắn biết rõ lý do.
Một là muốn làm ăn để kiếm nhiều tiền, hai là muốn thiết lập quan hệ tạo ra nhiều tài nguyên chính trị, hôm nay hợp tác thành công, xem như cũng có duyên.
Chỉ là, hợp tác giữa hai người có thoải mãn yêu cầu của đôi bên hay không cần phải dùng thực tiễn để chứng minh.
Đường Nhân rời Vạn Cổ Tông, không đi thị sát cửa hàng linh thạch ở Tây Nam Dương Châu mà trực tiếp lên đường trở về Trung Tôn Châu, bắt đầu chuẩn bị việc buôn bán đan dược.
Tên này cũng rất quả quyết.
Sau khi trở về, thông qua suy nghĩ kỹ càng, hắn quyết định tự bỏ vốn mở tiệm đan dược ở các quận thành tại Trung Tôn Châu!
Tuy Đường gia có sản nghiệp về đan dược nhưng không hoàn hảo.
Đường Nhân làm như thế, trước hết để cho tiệm đan dược mọc lên như nấm, sau đó dùng đối ngoại tuyên truyền đan dược, từ đó để mỗi một nhà cửa hàng đều bán ba loại đan dược.
Đương nhiên, không thể bán hết toàn bộ, phải giới hạn lượng mua.
Cách làm này giống như đấu giá mỗi tháng, mặc dù không thể thu đủ lợi nhuận trong khoảng thời gian ngắn, nhưng có thể để đan dược trở thành vật quý hiếm.
Trung Tôn Châu nhiều quận thành, muốn mở rộng toàn diện, cần nhiều tiền vốn.
Đường Nhân không quan tâm.
Lúc này phải đánh vỡ quy cũ, vén tay áo cược một trận lớn!