Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 717 - Chương 717. Chương 717. Phân Thắng Thua!

Chương 717. Chương 717. Phân thắng thua!


Tiêu Tội Kỷ và Triệu Đại Tráng chiến đấu không có bất kỳ loè loẹt gì, quả nhiên khiến nhiệt huyết dâng trào!



Người xem ở hiện trường đã bị loại chiến đấu kia thật kích thích, nội tâm nhất thời dâng lên một loại cảm giác kiêu ngạo, tự hào ta là đàn ông!



Đây mới là chiến đấu. Đây mới là chiến đấu đàn ông nhất!



Những cô gái vốn chuyên chú vào Dạ Tinh Thần, nhìn thấy toàn bộ bắp thịt của Tiêu Tội Kỷ nghiêm túc chiến đấu, nhất thời hiện lên vẻ mê trai, một chút lập trường cũng không có!



Oanh!



Ngay tại lúc này, trên đài giao đấu truyền đến tiếng vang, khí tức gào thét đến.



Đạp! Đạp!



Tiêu Tội Kỷ và Triệu Đại Tráng ổn định thân thể, sàn nhà dưới chân vỡ vụn, linh năng cuồn cuộn mắt trần có thể thấy nhộn nhạo lên.



Không gian khu vực hai người giao thủ đã hoàn toàn méo mó.



- Này.



Dạ Tinh Thần không kiên nhẫn, truyền âm nói.



- Nhanh kết thúc, đừng lãng phí thời gian.



Hắn biết Tiêu Tội Kỷ rơi vào trạng thái chỉ biết chiến đấu, cho nên nhất định phải nhắc nhở hắn hiện tại là giao đấu, cần phân thắng bại.



Sau khi được nhắc nhở, Tiêu Tội Kỷ chậm rãi từ trạng thái chiến đấu cuồng nhiệt tỉnh táo lại. Mặc dù đối thủ này không tệ, nhưng mình đang vác vận mệnh tông môn tấn cấp, nhất định phải nhanh chiến thắng mới được!



Vù vù —— —— - - - - -



Ánh mắt Tiêu Tội Kỷ nóng rực thay đổi thành sắc bén, lộ ra trạng thái tranh thắng bại, mà không phải đơn thuần sảng khoái đánh một chầu.



Cạch!



Chân phải đột nhiên hướng về phía trước một bước, chỗ đứng ban đầu trong nháy mắt lõm xuống, cũng lan tràn ra chung quanh. Từ phía trên trận pháp màn sáng có thể thấy rõ mấy mét nền đá toàn bộ sụp đổ, tựa như bị vật nặng nện lên!



- Không tệ!



Hàn thành chủ khen.



Một bước phóng ra, lực lượng hùng hậu đè nền đá xuống, thân thể không rèn luyện hằng ngày thì tuyệt không thể nào làm được. Tuổi còn trẻ đã khai phát thân thể đến trình độ như vậy, sau này đột phá tầng thứ càng cao, khẳng định không thể cản nổi.



Quân Thường Tiếu nói.



- Đệ tử ta cũng không tệ.



- Nhìn ra được.



Hàn thành chủ nói.



- Đệ tử Vạn Cổ tông, mặc dù không có hùng hậu như Tiêu Tội Kỷ, nhưng mấy trận giao đấu lúc trước cũng có thể nhìn ra, đệ tử đều có thân thể cực tốt, nếu như ra không đoán sai…



Hàn thành chủ cười nói.



- Quân tông chủ chắc hẳn có bí quyết tu luyện nhục thân độc nhất vô nhị gì nhỉ?



Quân Thường Tiếu nói.



- Tông môn ta truyền thừa từ Thượng Cổ, đương nhiên cũng có phương pháp đến từ Thượng Cổ.



- Ngươi không khoác lác thì chết sao?



Hệ thống nói.



- Móa! Ta cũng không muốn, nhưng không nói dối thì giải thích thế nào về sức mạnh của đệ tử ta!



Quân Thường Tiếu nói.



Hệ thống nói.



- Cũng đúng.



- Đã sớm nghe nói Vạn Cổ tông truyền thừa từ Thượng Cổ, là Hàn mỗ thiển cận, không tìm được ghi chép trên sử sách có quan hệ với quý tông.



Hàn thành chủ cười nói.



Hắn đang thăm dò lai lịch của mình, hay là không cho rằng tông môn của mình đến từ thượng cổ?



- Hàn thành chủ.



Quân Thường Tiếu thấp giọng nói.



- Thực không dám giấu giếm, Vạn Cổ tông ta từng là thế lực Ám Tông.



- Ám Tông?



Hàn thành chủ nói.



- Vậy thì khó trách.



Quân Thường Tiếu từ trong ánh mắt của hắn vẫn có thể bắt được một tia nghi vấn, sau đó kiếm đề tài nói.



- Hàn thành chủ, có hứng thú để con cái bái nhập Vạn Cổ tông hay không?



- Cái này...



Hàn thành chủ vội vàng nhìn về phía đài giao đấu, nói.



- Đặc sắc, đánh tốt!



- Tên này không phải là chó độc thân quá tuổi à?



Quân Thường Tiếu nói thầm trong lòng.



Không có con trai không có con gái hả?



Đoán đúng rồi! Đừng nói con gái, ngay cả con dâu Hàn thành chủ cũng không có, đã độc thân gần ngàn năm rồi.



Khó trách mỗi lần Quân tông chủ nhắc đến để con cái nhập tông đều sẽ vội vàng nói sang chuyện khác, bởi vì giờ khắc này hắn là —— thiếu niên không biết tư vị sầu, lúc già mới biết đường đi khó....



- Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm!



Đột nhiên, trên đài giao đấu truyền đến tiếng rống to của Tiêu Tội Kỷ, chỉ thấy một nhát trảm bằng lửa giữa không đang ngưng tụ.



- Rốt cục cũng vận dụng vũ kỹ rồi, rốt cục cũng làm thật rồi!



Tạch tạch tạch.



Tiêu Tội Kỷ tu luyện Ngũ Hành Giám Thiên quyết, đã lĩnh ngộ Hỏa hệ, dưới trạng thái mạnh nhất thi triển ra vũ kỹ Thần phẩm trung giai này, lực lượng nóng rực phát ra khiến không gian gần như tê liệt!



- Rất mạnh!



Hàn thành chủ nghiêm túc nói. Hắn nói mạnh, là chiêu thức mạnh.



Triệu Đại Tráng cũng xuất chiêu, bàn đá dưới chân vỡ vụn, ánh mắt lóe ra cuồng nhiệt, mở ra hai tay!



Ông!



Da thịt toàn thân cấp tốc biến thành kim sắc, giống như đồng nhân Thiếu Lâm Tự!



- Kim Cương Bất Phôi chi thể!



Mọi người hoảng sợ nói.



- Cái này...



Khóe miệng Quân Thường Tiếu co rút nói.



- Không phải giống ta năm đó bóp nát Tăng Phúc Chi Phù sao?



Vù vù.



Trên đài giao đấu, Xích Tiêu liệt diễm ngưng tụ xé rách không gian, mạnh mẽ đánh xuống toàn thân kim hóa của Triệu Đại Tráng, hắn phẫn nộ quát.



- Kim Cương Nộ Mục Quyền!



Vù vù! Hô hô hô!



Quanh thân Triệu Đại Tráng bị ánh sáng màu vàng bao phủ, cũng hội tụ nhất tôn Kim Cương Phật môn, mà trong hư không kia, kim sắc quyền tê liệt không gian mang theo nhát chém lửa áp xuống!



Ầm ầm —— —— - - - - -



Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên tại hội trường!



Tạch tạch tạch!



Không gian đài giao đấu bị xé rách, nhanh chóng rạn nứt!



Kim sắc cự quyền và Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm chạm vào nhau khiến tất cả người quan chiến ngừng thở! Loại đối kháng tầng thứ này, tuyệt không phải Vũ Vương cấp thấp nên có!



Hai loại chiêu thức cực mạnh, không có cái nào mạnh hơn, sau khi bạo phát giữa không trung thì hào quang biến mất.



Đăng đăng đăng!



Triệu Đại Tráng lui về sau, hội tụ Kim Cương Phật môn đột nhiên tán loạn.



Tuy Tiêu Tội Kỷ cũng lui, nhưng chỉ lui mấy bước, tựa như mũi tên thoát dây cung vọt tới.



Vù vù - Hỏa diễm nóng rực trong nháy mắt dâng lên, lại ngưng tụ nhát chém ở giữa không trung lần nữa!



- Lại tới à?



Hàn thành chủ kinh ngạc không thôi. Loại Hỏa hệ vũ kỹ cực kỳ mạnh thế này, tất nhiên sẽ rất tiêu hao linh năng mới đúng!



Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm!



Tiêu Tội Kỷ hét lớn một tiếng, nhát chém lửa hội tụ ở trên không đánh xuống, toàn bộ hội trường có thể cảm nhận được luồng khí nóng rực mà vô cùng táo bạo kia.



Ánh mắt Triệu Đại Tráng hiện lên vẻ nghiêm túc, hai tay chợt khép lại, ánh sáng màu vàng trong nháy mắt hình thành trước người một tầng kết giới phòng ngự!



Oanh!



Xích Tiêu Liệt Diễm Trảm đánh xuống, tuy có thể đánh nát, nhưng cũng chỉ hiện ra vết rách rất nhỏ.



Tiêu Tội Kỷ xông đến trước người, hai tay đột nhiên với về sau, phẫn nộ quát.



- Sơn Băng Địa Liệt quyền!



Oanh! Oanh! Oanh!



Quyền ấn liên tục bộc phát ra, tựa như nam nhân lập chí muốn trở thành One Piece, thi triển súng máy cao su!



Rầm rầm rầm!



Lực lượng nổ tung một cách điên cuồng, nền đá vỡ nát thành bụi phấn, trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ đài giao đấu, võ giả các châu quận không cách nào thấy rõ kịch chiến từ bên trong màn sáng!



Người xem ở hiện trường trợn tròn mắt. Tuy rất nhiều người có thể dựa vào linh niệm bắt được hình ảnh giao chiến bên trong, nhưng tốc độ Tiêu Tội Kỷ xuất quyền quá nhanh, căn bản không có nào cách xác định đến cùng là đánh bao nhiêu lần!



Tiếp theo, bụi đất đầy trời bị cuồng phong mang ra nơi xa. Hết thảy thấy rõ ràng trở lại, trong hội trường hiện ra hai rãnh sâu vô hạn!



- Cái này...



Mọi người trừng to mắt. Bởi vì trong tầm mắt, kim sắc kết giới Triệu Đại Tráng tồn tại ở trước người, tuy rạn nứt lít nha lít nhít, nhưng từ đầu đến cuối không bị vỡ nát.



Nhưng mà... Người đã lui ra bên ngoài đài giao đấu!



Vù vù!



Tiêu Tội Kỷ đứng bên bờ lôi đài, nửa ngồi, hai tay rủ xuống, hô hấp gấp rút. Lúc này, nếu như có một cái mũ rơm thì sẽ rất giống một nhân vật nào đó trong truyện.



Cạch!



Đột nhiên, kim sắc kết giới tồn tại trước người Triệu Đại Tráng băng liệt, hắn cúi người, thở dồn dập, trong ánh mắt hiện lên hưng phấn, cũng hiện lên đắng chát.



- Thiết Quyền Môn bị loại, người thắng là Vạn Cổ tông!



Hồi lâu sau, thanh âm cao vút của trọng tài vang vọng tại hội trường.



Phù phù! Tiêu Tội Kỷ đặt mông ngồi dưới đất, cười với Triệu Đại Tráng, nói.



- Có... Có cơ hội lại đánh một trận!











Bình Luận (0)
Comment