Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 730 - Chương 730. Chương 730. Tên Này Không Phải Nhân Loại!

Chương 730. Chương 730. Tên này không phải nhân loại!


Nam tử yêu tà và đệ tử Vạn Cổ tông giao thủ, phá công trường vô cùng thê thảm. Đứng trước phế tích, Dã Trư Bội Kỳ thương tâm rơi nước mắt. Mấy ngày qua cực khổ lao động không biết mệt mỏi, hiện tại phải làm lại một lần nữa, cái đó là khổ cực bực nào. Nếu không phải nam tử cởi truồng bị đưa vào tông môn giam giữ, dù tính cách nó dịu dàng ngoan ngoãn cũng muốn đi qua giẫm hai cước, phát tiết phần khó chịu trong lòng.



- Tông chủ.



Trong đại điện, Lý Thanh Dương đi qua, nói.



- Tên kia phá hư công trình, dựa theo ngân lượng mà tính, khoảng chừng mấy chục vạn lượng.



- Mấy chục vạn lượng?



Quân Thường Tiếu đan hai tay vào nhau, ánh mắt dần dần âm lãnh.



Hắn có tiền, nhưng cũng không phải là do gió lớn thổi tới! Tới gây sự, tổn thất nhiều tiền bạc như vậy hắn không chịu nổi.



- Cái tên đáng giận!



Quân Thường Tiếu cả giận nói.



- Không ngược ngươi chết đi sống lại, làm sao xứng đáng mấy chục vạn lượng bổn tọa mất đi!



Bên trong phòng giam kiên cố, Triệu Đậu Đậu núp ở nơi hẻo lánh, nhìn nam tử toàn thân cháy đen bị ném đến, khóe miệng hơi co quắp. Hóa ra, không phải mình bị ngược thảm nhất. Hóa ra, Vạn Cổ tông có thủ đoạn tra tấn người càng kinh khủng hơn nữa! Từ bộ dáng tên này mà xem, chẳng lẽ bị gác ở trên lửa chưng nướng thật lâu à?



- Aiz.



Triệu Đậu Đậu thở dài, ánh mắt hiện lên vẻ đồng tình.



Két!



Cửa nhà tù mở ra, một luồng ánh sáng mặt trời chiếu vào. Triệu Đậu Đậu vội vàng nhắm mắt lại, thầm nghĩ.



- Lại tới ngược ta à?



Bởi vì giả mạo Quân tông chủ, hắn bị giam tại Vạn Cổ tông thật lâu, không có việc gì thì bị các đệ tử đến khi dễ, bây giờ đã tạo thành thói quen tốt đẹp nhẫn nhục chịu đựng.



Quân Thường Tiếu đi vào, ngồi trên ghế vừa chuẩn bị tốt, khua tay nói.



- Treo ngược lên.



- Vâng!



Tô Tiểu Mạt và Lý Phi đi lên, nhanh chóng trói nam tử yêu tà lại, sau đó kéo một phát, xiềng xích trực tiếp treo lên. Hung thú đang tập kết ở Tử Vong Cốc, giấu trong lòng tưởng tượng thống trị nhân loại, nếu như biết vương của bọn họ bị treo trong lao, không biết sẽ có cảm giác gì.



Xoạt!



Nước lạnh tạt tới. Nam tử yêu tà khó khăn mở to mắt, lệ khí vẫn tồn tại, nhưng càng nhiều là vẻ suy yếu. Dùng thân thể chặn đạn pháo, tuy không chết không có chỗ chôn, nhưng khẳng định cũng trọng thương. Nam tử yêu tà dần dần khôi phục tư duy, rất nhanh ý thức được mình bị treo ngược lên, trước mặt đứng đầy mấy tên nhân loại, hắn ta cả giận nói.



- Tạp... Tạp chủng!



Bốp!



Tô Tiểu Mạt đánh vào trên mặt hắn, nói.



- Thành tù nhân rồi mà còn dám mắng chửi người!



Nam tử yêu tà nỗ lực xoay mặt qua, trong con ngươi lấp lóe sát ý mãnh liệt. Chỉ tiếc, bởi vì thân chịu trọng thương, căn bản không có cách thoát khỏi xiềng xích.



Quân Thường Tiếu nói.



- Phá hư công trường, khiến bổn tọa tổn thất nhiều tiền như vậy, vậy cứ một quyền một lượng mà tính đi.



Bốp, bốp!



Tô Tiểu Mạt cvàùng Lý Phi triệt để buông tay, từng quyền công kích nam tử yêu tà, lại bởi vì đối phương chịu đòn giỏi, đánh lên vô cùng có cảm giác, vô cùng thoải mái!



Triệu Đậu Đậu co lại trong góc, bị dọa run lẩy bẩy. Cái này nếu như đổi lại là mình, bị bọn họ đánh mấy nắm đấm, chỉ sợ sớm đã chết không có chỗ chôn!



Đánh trọn vẹn nửa canh giờ, lúc này Tô Tiểu Mạt và Lý Phi mới đầy mồ hôi dừng lại. Xem xét nam tử yêu tà, tuy sắc mặt dữ tợn, nhưng cũng không có vì bị điên cuồng bạo hành mà ngất đi.



- Tông chủ.



Tô Tiểu Mạt thở gấp nói.



- Tên này chịu đòn quá giỏi!



Chặn thần cải cách RPG Bazooka mà chỉ bị cháy đen, Quân Thường Tiếu nhận định, đối phương tất nhiên là võ tu khai phát thân thể cực hạn.



- Hừ!



Nam tử yêu tà chịu đựng đau đớn, khó nhọc nói.



- Một... Một đám tạp chủng, lại... há có thể tổn thương bản vương...



Tuy đã biến thành tù nhân, thế nhưng phần cao quý bẩm sinh sẽ không vứt bỏ!



- Bản vương?



Quân Thường Tiếu kinh ngạc.



Căn cứ suy đoán của bọn Giang Tà, người này hẳn là Vũ Hoàng, không tự xưng bản hoàng à? Sao lại khiêm tốn xưng bản vương?



Quân Thường Tiếu mang huyễn quang kính râm lên, mở tư chất ra, công năng nhìn trộm đẳng cấp, kết quả các hạng số liệu của đối phương cho ra đều là dấu chấm hỏi.



- Tên này không phải võ tu à? Không phải võ tu, tại sao thân thể có thể giỏi về chịu đòn như vậy? Hay là hắn thực sự là một tên kiếm tu, nhưng mà chú trọng rèn luyện thân thể?



- Tiểu tử!



Nam tử yêu tà khó khăn ngẩng đầu, nói.



- Ngươi chính là tông chủ Vạn Cổ tông à?



Đây là do Tô Tiểu Mạt xưng tông chủ nên hắn mới phân tích ra được.



- Không sai.



Quân Thường Tiếu thản nhiên nói.



Ánh mắt nam tử yêu tà nhất thời trở nên lạnh lùng nghiêm nghị, nói.



- Trứng của bản vương đâu!



- Trứng?



Quân Thường Tiếu vô ý thức nhìn về dưới háng hắn, thản nhiên nói.



- Chẳng phải mọc ở trên thân thể ngươi à, không nổ rớt nhỉ.



Nam tử yêu tà nói.



- Bản... Bản vương nói là mang xác trứng đấy!



- Mang xác?



Quân Thường Tiếu nghe mà như lọt vào trong sương mù.



- Tiểu tử!



Nam tử yêu tà lạnh lùng nói.



- Đem trứng giao ra, bản vương tha chết cho ngươi!



Tô Tiểu Mạt và Lý Phi nhất thời vui vẻ. Nam tử trần truồng này không ý thức được mình đã trở thành tù nhân, tùy thời đều có nguy hiểm bị giết chết à?



- Ít chém gió cho ta.



Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói.



- Nói, là ai phái ngươi qua đây!



Tông môn vừa giành được vô địch long hổ tranh bá, uy vọng nhất thời có một không hai, vậy mà lúc này có người đến gây sự, tuyệt đối là kỳ quái. Có phải là thế lực Ám Tông kia hay không? Bọn họ đổi một loại phong cách, không hề lén lút, trực tiếp phái cường giả giết tới à?



Hai bên đã giao thủ nhiều lần như vậy, cần phải hiểu rõ thực lực, sao lại phái người yếu như vậy chứ?



- Bản vương lặp lại lần nữa...



Nam tử yêu tà cường điệu nói.



- Nhanh giao trứng ra, bằng không, Vạn Cổ tông các ngươi tất sẽ thành một vùng phế tích!



Nơi xa, trong lòng Triệu Đậu Đậu bội phục vạn phần. Người đã bị bắt làm tù binh, bị treo ngược lên, vậy mà còn đang nói khoác không biết ngượng, cái này phải cần dũng khí lớn bao nhiêu!



Quân Thường Tiếu lạnh lùng nói.



- Tiếp tục đánh cho bổn tọa!



- Vâng!



Tô Tiểu Mạt và Lý Phi lần nữa siết chặt nắm đấm đi lên.



Nhưng, lúc chuẩn bị động thủ, ánh mắt nam tử yêu tà nhất thời lấp lóe ánh sáng đỏ, lệ khí cuồn cuộn bạo phát tràn ngập bên trong phòng giam!



- Hả?



Quân Thường Tiếu nhíu mày. Khí tức mà tên kia bạo phát ra hoàn toàn không phải khí tức võ đạo nhân loại nên có, ngược lại càng giống hung thú dã man!



Hệ thống nói.



- Tên này không phải nhân loại!



- Không phải nhân loại?



Trên mặt Quân Thường Tiếu kinh ngạc. Bị lệ khí nam tử yêu tà khủng bố vây quanh, cả khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn, nói.



- Các ngươi lại dám làm nhục bản vương như vậy, hãy tiếp nhận chế tài đi!



Vù vù.



Trong cơ thể đột nhiên bay ra một luồng ánh sáng, từ khe hở bay ra phòng giam. Đây là một loại tín hiệu cầu viện, nếu như bắt được liên lạc với trợ thủ đắc lực của hắn, chắc chắn sẽ dẫn đại quân đến giải cứu!



- Khặc khặc khặc!



Nam tử yêu tà cười quái dị nói.



- Một tông môn nho nhỏ, sao có thể tiếp nhận mấy trăm ngàn thú tộc đại quân của bổn tọa!



Đột nhiên, nụ cười hắn ngưng lại. Bởi vì sau khi tín hiệu cầu cứu phát ra bay ra khỏi phòng giam, đang muốn bay đi Tử Vong Cốc, kết quả đụng vào hàng rào phía trên, toàn bộ bị ngăn cản lại.



- Cái này... Tình huống này là sao!



- Này.



Bên tai truyền đến thanh âm, nam tử yêu tà cứng ngắc cúi đầu, chỉ thấy tông chủ Vạn Cổ tông đứng ở trước mặt, mặt vô hại cười nói.



- Nghe nói, ngươi không phải nhân loại à?

















Bình Luận (0)
Comment