Chương 733. Chương 733. Thiêu thân lao vào lửa.
Dụng cụ địa linh tuyên bố dự đoán cấp bách, đại biểu rằng có bầy thú bạo loạn trên quy mô lớn. Người phụ trách phương diện tế đàn kiên định cho rằng, có thể làm được điểm ấy chỉ có Tử Lân Yêu Vương, hắn đã dám phát động thế công, cũng đã nói lên rằng hắn đã khôi phục hoàn toàn từ trong phong ấn.
Như thế, sự việc trở nên vô cùng nghiêm trọng! Các châu quận nhận được tin tức Tử Lân Yêu Vương xuất thế, các thế lực truyền ra, toàn bộ đại lục cũng vô cùng khẩn trương. Nếu như bầy thú bạo loạn bình thường, bọn họ sẽ không như lâm vào đại dịch như vậy.
Chủ yếu là thực lực của ma vật kia vô cùng khủng bố, năm đó nhiều Vũ Thánh cũng không giết chết được, bây giờ ngóc đầu trở lại phát động công kích, chắc chắn sinh linh trên đại lục sẽ đồ thán!
Cho nên, sau khi nhận được tin tức từ tế đàn, các tông môn, các cường giả đều xuất động. Đại lục hưng vong, thất phu hữu trách!
Ngay tại thời khắc toàn bộ thế giới đều khẩn trương, đều động viên nhau, thân ở hiện trường bầy thú bạo loạn, vậy mà Quân Thường Tiếu lại đang nhàn nhã tự đắc ăn cơm chiên! Cũng không thể trách hắn, hắn không biết cường giả khắp nơi đang gấp gáp tới giúp, vả lại hắn cũng đang đói thật.
Đùng.
Đột nhiên, pháo dã chiến thủ trên đỉnh núi phát xạ, đạn pháo phát sáng, vạch ra đường vòng cung ưu mỹ, chuẩn xác rơi vào trong bầy thú!
Ầm ầm!
Uy lực nổ tung bao phủ bốn phía, cuốn lên từng trận cuồng phong.
Phốc!
Quân Thường Tiếu phun cơm chiên trong miệng ra ngoài, con mắt trợn trắng lên, lưng tựa vào ghế ngồi, trong lỗ tai truyền đến thanh âm ong ong. Tác dụng phụ sử dụng càn khôn chi phù vẫn chưa tiêu trừ, hiện tại hắn không có bất luận tu vi gì, lúc trước mang kính râm nhìn trộm thiếu niên, viết đi đến sơn môn sai thành bay vút qua, đó là lỗi của tác giả.
Vù vù.
Bụi đất tiêu tán, khu vực nổ bị lõm một hố sâu, mấy vạn con hung thú đã chết thảm bên trong. Tử Lân Yêu Vương bị trói tại sinh tử lôi đài nhất thời trừng mắt. Đó là vật gì! Thế mà có thể bộc phát ra uy lực khủng bố như thế!
Đùng!
Tiêu Tội Kỷ lại bắn một pháo, đạn pháo phát sáng từ trên đầu Tử Lân Yêu Vương bay qua, sau đó lại rơi vào trong bầy thú!
Ầm ầm —— —— - - - - -
Lần đánh thứ hai dùng uy lực để thuyết minh thế nào là nghệ thuật nổ tung! Hai pháo bắn xuống, hung thú tử thương vô số, mảnh vỡ, tay cụt, máu tươi đầm đìa, từng viên tinh hạch bốn phía tản ra, trong không khí phát ra khí tức khiến người ta buồn nôn.
- Giết!
Chung Nghĩa phẫn nộ hét lớn, cùng mọi người lao qua.
Phốc! Phốc!
Thành viên Lang Kỵ đường nhất thời cùng bầy thú đột kích chém giết lẫn nhau, đầu thương sắc bén, vô tình đâm giết hết thảy.
Thú tộc đến giải cứu Tử Lân Yêu Vương, trừ linh thú trợ thủ đắc lực có thực lực ra, còn lại cũng chỉ là tạp binh lâm thời tổ kiến mà thôi. Chúng nó vốn đã vô cùng vội vàng tập kết tại Tử Vong Cốc, lực chiến đấu cũng biết rồi đó. Đương nhiên, dù hỗn tạp thế nào cũng mạnh hơn so với Bạch Hổ quân đoàn lúc trước.
Chỉ là, mấy năm nay phát triển, thực lực Lang Kỵ đường của Vạn Cổ tông trưởng thành gấp bội, thu thập loại hỗn tạp binh này dễ như trở bàn tay!
Phốc! Phốc!
Chung Nghĩa dùng trường mâu tựa như không gì không phá, xông vào bầy thú, sau đó đổi đầu mâu tiếp tục chém giết.
Tuy thực lực bọn hắn mạnh mẽ, tuy như đi qua chỗ không người, nhưng hung thú thật sự quá nhiều, lần này trùng sát xong, số lớn hung thú đã tới gần phòng tuyến!
Oanh! Oanh!
Cùng lúc đó, giữa bầu trời truyền đến tiếng nổ vang, linh năng cường thế và lệ khí bạo xông đến. Vài linh thú Hoàng Cấp đã giao thủ với Ngũ Tuyệt Tà Thánh ở trên không. Theo số lượng mà nói thì chúng nó chiếm ưu thế, nhưng dù sao đối thủ cũng từng là Vũ Thánh, tuy bây giờ chỉ có tu vi Hoàng Cấp, cũng có thể thành thạo chống lại.
Linh thú trong đại quân Thú tộc có thể so với vương cấp, cũng đã bị đám tinh anh Vạn Cổ tông ngăn lại, cũng triển khai kịch chiến bên ngoài chiến trường. Sức chiến đấu cao tầng, Vạn Cổ tông cũng không thua bọn thú tộc này. Vả lại, Tiểu Long Long và Tiểu Ma Tiên còn chưa xuất chiến, Thái Trưởng lão Cực Hàn Cung còn quét rác ở bên ngoài viện.
Quân Thường Tiếu ngoáy lỗ tai, nói.
- Trừ số lượng nhiều chút, thực lực thật kém, dám đến tấn công Vạn Cổ tông ta, chắc là mất trí rồi.
Có chút đắc chí, cũng là do Tử Lân Yêu Vương quá khinh thường, tự cho là tông môn ngũ lưu cực kỳ yếu ớt mà đi tới một mình, kết quả biến thành tù nhân. Nếu như trước hết núp ở Tử Vong Cốc nghỉ ngơi dưỡng sức, sau đó khôi phục lại trạng thái tốt nhất, điều động càng nhiều hung thú mạnh mẽ hơn, đến lúc đó mới đến lấy trứng thì tình huống sẽ không như vậy.
Cờ sai một bước, cả bàn đều thua.
- Đáng giận...
Tử Lân Yêu Vương bị trói tại sinh tử lôi đài nhìn con dân của mình từng con ngã xuống, ánh mắt dần dần biến thành đỏ bừng.
Gào! Gào!
Bầy thú không để ý sinh tử xông lại! Chúng nó vẫn chưa khai linh trí, nhưng chỉ có một cái ý niệm trong đầu, chính là cứu Vương ra.
Oanh! Oanh! Oanh!
Nhưng, lúc sắp tới gần phòng tuyến Vạn Cổ tông trấn thủ, không gian đột nhiên chấn động, từng luồng thuộc tính lôi hệ bắn tung toé, oanh tạc liên tục! Chân Đức Tuấn dùng một tay bụm mặt, lắc vai cười quái dị nói.
- Nghệ thuật bắt nguồn từ nổ tung!
Nhìn thấy mấy chục ngàn tộc loại bị chết, tròng mắt Tử Lân Yêu Vương dần dần hiện ra tơ máu, lửa giận trong lòng đã đạt đến đỉnh điểm! Nhưng mà hắn không thể làm gì, bởi vì bị bắn liên tục, thân thể vẫn ở trạng thái trọng thương!
- Từ bỏ đi.
Tô Tiểu Mạt đứng bên cạnh phụ trách chăm sóc, lắc đầu nói.
- Để chúng nó tiếp tục xông lại, chỉ là hy sinh vô vị mà thôi.
Đây là nhắc nhở thiện ý.
Bởi vì phần lớn đệ tử cấp Vũ Vương cya3 Vạn Cổ tông còn chưa xuất thủ. Không thể phủ nhận, hung thú đến công kích Vạn Cổ tông rất nhiều, nhưng lực lượng đỉnh phong bị áp chế, chỉ bằng vào hung thú cấp bậc thấp, tuyệt đối là lấy trứng chọi đá, đến một đám thì tiễn một đám.
Gào
Hung thú đạp lên thi thể đồng bạn chạy qua lôi trận, phẫn nộ xông vào, cách phòng tuyến cũng càng ngày càng gần.
Xoát! Xoát!
Đệ tử Vạn Cổ tông thủ trước hết cầm AK 47 lên. Tuy loại vũ khí này có hạn chế mua sắm mỗi tháng, nhưng chỉ cần thời gian hồi xong, Quân Thường Tiếu sẽ mua ngay, sau đó phần phối cho Tế Vũ Đường, bây giờ số lượng đã góp đủ gần trăm cây! Một trăm người trấn thủ phía trước sinh tử lôi đài xếp thành một hàng, đối diện với hung thú đông đảo đang vọt tới.
Cảm giác hình ảnh rất mạnh.
Gào! Gào!
Bầy thú thì kẻ trước ngã xuống, kẻ sau vọt tiến lên.
- Nổ súng!
Đùng đùng đùng! Đùng đùng đùng!
Ánh sáng viên đạn như vô cùng vô tận bắn ra, không phải xuyên thủng đầu hung thú thì cũng là đánh chúng nó thành tổ ong vò vẽ, hiện trường kia có thể nói là cực kỳ khốc liệt.
Từng hung thú ngã xuống, hung thú đến sau bổ sung, dựa vào chiến thuật thú triều đánh thẳng vào phòng tuyến, chỉ vì giải cứu Vương của chúng nó!
Bọn người Lý Thanh Dương đứng sau phòng tuyến, cũng không xuất thủ, bời vì tuy bầy thú không sợ chết, tuy kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, nhưng dưới hỏa lực áp chế, chưa hẳn có thể xông đến trước phòng tuyến.
Oanh! Oanh!
Giữa không trung, Ngũ Tuyệt Tà Thánh triệt để bạo phát tu vi tự thân, tà khí tràn ngập hai tay, đánh khó phân thắng bại với vài linh thú có thể so với Hoàng Cấp. Một bên khác, bốn người Giang Tà thành công kiềm chế hơn hai mươi Vũ Vương, để chúng nó không thể phân thân đi hiệp trợ bầy thú xông phá phòng tuyến.
Sau phòng tuyến, phía trên tháp canh, thành viên Tế Vũ Đường phân phối AWM, QBU88, đang giết hung thú trong bầy thú. Trong khoảng thời gian ngắn, đại quân thú tộc thương vong nặng nề. Từ cục diện trước mắt mà xem, chúng nó kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, giống như thiêu thân lao vào lửa.
- Để cho thủ hạ ngươi chạy lên tìm cái chết như vậy, ngươi không cảm thấy quá tàn nhẫn sao?
Chẳng biết lúc nào Quân Thường Tiếu đi tới, dừng ở trước mặt Tử Lân Yêu Vương, đặt loa to ở bên miệng nó, nói.
- Nếu như ta là ngươi, tuyệt sẽ không để cho bi kịch tiếp tục....
Bàn tay Tử Lân Yêu Vương nắm thật chặt, lửa giận tràn đầy không cách nào hình dung. Nhưng mà, tận mắt nhìn thấy thủ hạ của mình và con dân xông pha chiến đấu ngã xuống, không cam tâm hét lớn.
- Dừng tay!