Chương 766. Chương 766: Cấm địa Ma Đế lưu lại.
Tông môn nhất lưu khẳng định có con đường tin tức giao lưu tầng thứ cao. Để Tô Tiểu Mạt chân chạy vặt đưa tin, chủ yếu là một trong nhiệm vụ đệ tử nhập môn tầm thường nhất, cũng chính là khảo nghiệm sơ bộ. Thế nhưng, vừa lẫn vào Thái Huyền Thánh Tông có thể được cho nhiệm vụ đưa tin, có thể thấy bọn họ cũng nhìn ra Tô Tiểu Mạt đi đứng tốt, người có khả năng giao tiếp ổn, làm loại chuyện này không thể thích hợp hơn.
- Lấy ra bổn tọa nhìn xem.
Quân Thường Tiếu nói.
Tô Tiểu Mạt vội vàng lấy không gian giới chỉ có chứa tin phục ra, có điều nhắc nhở.
- Tông chủ, trên thư có trận pháp phong ấn, không được cưỡng ép phá vỡ, nếu không sẽ bị trưởng lão Trận Pháp Đường Thái Huyền Thánh Tông phát giác được.
- Không phải việc khó.
Quân Thường Tiếu nói.
- Đi, gọi Chân lão tới.
Khóe miệng Tô Tiểu Mạt giật một cái. Giờ phút này hắn đã ý thức được, tông chủ phải phá giải thư. Không bao lâu, Chân Đức Tuấn đi tới, hiểu ý tứ tông chủ, sau khi tỉ mỉ quan sát một phen, nói.
- Tông chủ, trận pháp này đơn giản nhất, không chỉ có thể tuỳ tiện phá giải, còn có thể không bị người bố trí nhìn trộm được.
Tô Tiểu Mạt nhất thời buông lỏng một hơi. Chỉ cần không bị phát hiện, mình còn có thể tiếp tục nằm vùng, nếu không lần này thuận đường đến tông môn quan sát, cũng không thể quay trở về.
- Phá vỡ đi.
Quân Thường Tiếu nói.
- Được.
Chân Đức Tuấn nhanh nhẹn, dùng thời gian rất ngắn đã phá mất tiểu hình trận pháp bố trí trên thư. Quân Thường Tiếu lấy lá thư bên trong ra, thấy phía trên viết —— Ma Nhân Cốc sắp mở, mời quý tông mau chóng chuẩn bị, chớ chậm trễ thời gian. Nội dung rất ngắn, cũng không có bí mật kinh thiên động địa gì. Thế nhưng, Quân Thường Tiếu sờ cằm nói.
- Ma Nhân Cốc là địa phương nào?
Chân Đức Tuấn nói.
- Cái này là cấm địa năm đó Ma Đế lưu lại, bên trong che dấu rất nhiều võ đạo tư nguyên, bí tịch, linh thạch, trang bị, hàng năm thời gian cố định sẽ mở ra.
- Chúng ta có thể đi sao?
Quân Thường Tiếu nói.
Chân Đức Tuấn lắc đầu nói.
- Tông môn nhất nhị lưu từng liên hợp phát biểu, người tiến vào ma cốc chỉ có tông môn chỉ định, tông môn khác nghiêm cấm đi vào.
- A.
Quân Thường Tiếu nói.
- Ma Đế đã qua đời, cấm địa hắn lưu lại đã sớm vô chủ, tông môn nhất nhị lưu lại có tư cách gì tước đoạt quyền lợi đi vào của tông môn khác?
Đây chính là chỗ hắn chán ghét các đại tông môn tự xưng là danh môn chính phái. Hoàn toàn đặt mình ở điểm cao nhất, lấy một bộ dáng cường giả chỉ điểm giang sơn, khoa tay múa chân tông môn khác!
Chân Đức Tuấn nói.
- Ma Nhân Cốc nguy hiểm trùng điệp, tông môn không có đầy đủ thực lực đi vào, kết quả cũng là toàn diệt, cho nên đại tông môn mới nghiêm cấm đi vào.
- Mà.
Hắn dừng một chút nói.
- Có người nói, có thể là Ma Đế trước khi chết bố trí, khiến các đại tông môn nhảy vào bên trong, sau cùng tuy có thể thu được võ đạo tư nguyên, nhưng mà sẽ bỏ ra đại giới thê thảm đau đớn.
- Cái này không khác gì nhiều với nam nhân mở ra thời đại Đại hàng hải kia.
Quân Thường Tiếu trầm ngâm, nói.
- Nếu như Vạn Cổ tông chúng ta nhất định phải đi Ma Nhân Cốc, tông môn nhất nhị lưu sẽ cản đường à?
- Sẽ không.
Chân Đức Tuấn nói.
- Sau khi qua vô số lần giáo huấn máu, tông môn mà thực lực không đến nhị lưu, dù cho có tư cách cũng không dám tiến vào.
- Rất nguy hiểm sao?
- Vô cùng nguy hiểm!
Mặt Chân Đức Tuấn nghiêm túc nói.
Quân Thường Tiếu nói.
- Ngươi nói kiểu này, bổn tọa thật có chút động tâm.
Khóe miệng Chân Đức Tuấn co giật nói.
- Tông chủ, ta cảm thấy chuyện này phải cân nhắc thận trọng, dù sao cũng không phải tiến vào sinh tử bí cảnh, thất bại chỉ suy yếu một hồi, người tiến vào ma cốc thất bại thì đều đại biểu tử vong.
Quân Thường Tiếu nói.
- Võ giả chân chính có can đảm đối diện với tử vong, võ giả chân chính chỉ có trải qua gió mưa mới có thể trưởng thành.
Chân Đức Tuấn....
- Ma Nhân Cốc bao lâu thì mở ra?
Quân Thường Tiếu nói.
- Cái này...
Chân Đức Tuấn bấm tay tính toán nói.
- Không khác gì nhiều. còn sáu, bảy tháng nữa.
- Còn sớm.
Quân Thường Tiếu nhét tin vào trong phong thư giao cho Tô Tiểu Mạt nói.
- Đừng chậm trễ thời gian, nhanh đưa qua đi.
- Vâng!
Tô Tiểu Mạt yếu ớt nói.
- Tông chủ, ta có thể ăn cơm xong rồi đi không?
Một đoạn thời gian chưa ăn qua đồ ăn Liễu sư muội nấu, có thể nói là nóng ruột nóng gan, đêm không thể say giấc, bây giờ thuận đường đến tông môn nhìn, cũng bởi vì cái nguyên nhân này.
- Có thể.
Quân Thường Tiếu nghĩ một lát nói.
- Đúng rồi, ngươi ở Thái Huyền Thánh Tông dùng tên là gì.
- Cái này...
Tô Tiểu Mạt gãi đầu, yếu ớt nói.
- Tô Cẩu Thặng.
- Oanh! Oanh!
Trong đại điện truyền đến tiếng nổ vang....
Trong phòng ăn. Liễu Uyển Thi ngồi ở một bên, nâng cằm lên nói.
- Sư huynh, ngươi gầy.
- Bẹp, bẹp!
Tô Tiểu Mạt đầu đầy cục u lớn ăn các món ăn ngon ăn như hổ đói, một khắc này linh hồn dường như đã bay lên tầng chín mây.
- Ừng ực ừng ực!
Sau khi uống một bát canh lớn, hắn dùng tay áo quệt mồm, cười nói.
- Vẫn là sư muội nấu cơm ăn ngon, thức ăn Thái Huyền Thánh Tông quả thực cũng chỉ như cơm cho chó mà thôi!
Liễu Uyển Thi nói.
- Sư đệ, đợi ngươi nằm vùng trở về, sư muội ngày ngày nấu cơm cho ngươi, bảo đảm mấy ngày thì dưỡng trắng mập liền.
- Ừm!
Sau khi Tô Tiểu Mạt ăn cơm xong, lên tiếng chào hỏi đồng môn rồi rời đi Vạn Cổ tông. Lục Thiên Thiên tựa ở cửa đại điện nhìn theo, ôm lấy tay nói.
- Tông chủ có chuyện gì, có thể trực tiếp hỏi ta, vì sao phải để Tô sư đệ mạo hiểm đi nằm vùng chứ.
Quân Thường Tiếu nói.
- Loại chuyện này với hắn mà nói cũng là một loại khảo nghiệm.
Lục Thiên Thiên cau mày.
- Nếu như bị phát hiện sẽ rất nguy hiểm.
Quân Thường Tiếu quay đầu nhìn qua, nói.
- Ngươi đại sư tỷ này có thể quan tâm sư đệ, cũng là tiến bộ rất lớn....
Lục Thiên Thiên quay người rời đi.
- Đúng rồi.
Quân Thường Tiếu nói.
- Nghe nói Ma Nhân Cốc sắp mở ra, bổn tọa tính mang các ngươi đi vào một lần.
Lục Thiên Thiên ngừng bước nói.
- Ma Nhân Cốc hung hiểm vạn phần, không có thực lực tông môn nhị lưu trở lên, đi vào tất nhiên dữ nhiều lành ít, có điều... Nếu như tông chủ khăng khăng muốn đi, đệ tử sẽ tuân theo.
- Để xem.
Quân Thường Tiếu nói.
- Bổn tọa còn chưa suy nghĩ kỹ càng....
Tô Tiểu Mạt thuận lợi đưa tin đến Đỉnh Nguyên Thánh Tông. Bởi vì tốc độ nhanh nên được chủ quản Nhiệm Vụ Đường Thái Huyền Thánh Tông tán thưởng, cũng điều đến làm tay chân văn thư.
- Cẩu Thặng, tiểu tử ngươi được, nhanh như vậy đã được coi trọng, theo ta thấy không mấy tháng ngươi sẽ trở thành đệ tử ngoại môn chính thức.
- Hì hì, chỉ là may mắn mà thôi, nào giống sư huynh tuổi còn trẻ thì đã trở thành đệ tử ngoại môn, tương lai tấn thăng đệ tử nội môn cũng là sự việc chắc chắn.
- Trương sư huynh đừng nhúc nhích!
- Loại chuyện xếp chăn mền này sao có thể để ngươi làm được chứ, hay là giao cho ta đi.
Tô Tiểu Mạt xem mình như đệ tử Thái Huyền Thánh Tông, cũng nỗ lực tạo mối quan hệ cùng đệ tử nhập môn hơi sớm, đặt nền móng tiến thêm một bước thu hoạch tình báo.
- Kim đường chủ, Tô Cẩu Thặng mới nhập môn này không tệ, là hạt giống có thể bồi dưỡng.
Một trưởng lão cho lời bình.
Kim đường chủ cười nói.
- Trưởng lão nói cực phải, dưới tình huống bình thường thì đệ tử nhập môn vào đại tông môn không người chào đón, nhưng Tô Tiểu Mạt dùng sự thông minh của mình, nói cho thế nhân biết chỉ cần đặt tư thái thấp, thì nhất định có thể tạo mối quan hệ.
Con đường nằm vùng vô cùng nguy hiểm. Có điều lấy da mặt và tính cách tên này, chỉ cần không bị phát hiện, nhất định có thể lăn lộn tại Thái Huyền Thánh Tông. Tương lai không cẩn thận thành đệ tử hạch tâm, trở thành trưởng lão cũng chỉ là bình thường.
Chớ kinh ngạc, thật có khả năng đấy. Đương nhiên. Tô Tiểu Mạt không có bất cứ hứng thú gì đối với Thái Huyền Thánh Tông. Tất cả biểu hiện đều xây dựng ở việc mau chóng lẫn vào bên trong thu hoạch tình báo hữu dụng, sau đó trở về tông môn, mỗi ngày ăn đồ ăn Liễu Uyển Thi, sau khi tu luyện thì cùng khoác lác đánh rắm với bọn Lý Phi....
Sau ba tháng, sinh tử bí cảnh Vạn Cổ tông đã khôi phục. Quân Thường Tiếu hoàn toàn như trước đây, tổ chức 200 đệ tử Vũ Vương và bốn tên trưởng lão đi khiêu chiến hình thức khó khăn. Bởi vì có kinh nghiệm, lần này thông quan cũng thuận lợi, có điều vẫn không thể tránh được chết hơn mười người, không cách nào cầm thành tựu đầy ngôi sao.
- Hiện tại đã là cửu phẩm Kiếm Vũ Song Hoàng, khoảng cách đạt tới đỉnh phong mở ra nhiệm vụ Sử Thi càng gần.
Lại qua ba tháng, Quân Thường Tiếu lại mang đệ tử đi khiêu chiến hình thức khó khăn. Tuy không có bất kỳ thương vong gì, nhưng điểm kinh nghiệm rõ ràng hạ xuống, cũng không có đột phá đến Kiếm Vũ Song Hoàng đỉnh phong.
- Cái này thật rắc rối!
Quân Thường Tiếu sụp đổ.
- Tông chủ.
Lý Thanh Dương nói.
- Chúng ta đi Ma Nhân Cốc sao?
- Đương nhiên đi!
Quân Thường Tiếu nói.
Trong khoảng thời gian này hắn cũng suy nghĩ kỹ càng, nếu như lần thứ ba khiêu chiến hình thức khó khăn có thể vô hại thông quan thì đi Ma Nhân Cốc tham quan một lần. Ta cũng không tin, cấm địa Ma Đế lưu lại, có thể khó hơn sinh tử bí cảnh?
Hệ thống sụp đổ nói.
- Rõ ràng là đến nhiệm vụ phụ tuyến mới tích cực như vậy có được hay không!
- Lúc nào xuất phát?
Ánh mắt Lý Thanh Dương nóng rực hỏi.
Vốn Vạn Cổ tông cũng chỉ có hắn hơi bình thường một chút, nhưng được Quân tông chủ cảm nhiễm, chậm rãi từ trên đường cầu vững vàng đi hướng đường tìm đường chết.
- Chuẩn bị một chút.
Quân Thường Tiếu nói.
- Trời sáng xuất phát.
- Vâng!