Chương 785. Chương 785: Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp
Quân Thường Tiếu cũng không vội vã đi Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp, bởi vì phải cho Chân lão thời gian lĩnh hội trận pháp, thứ hai cũng đang đợi Tế Vũ Đường cung cấp càng nhiều tư liệu. Chỉ là trước mắt mà nói, theo trong tình báo thu hoạch được, tổng kết Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp chỉ có bốn chữ —— vô cùng nguy hiểm!
- Tông chủ.
Lê Lạc Thu nói.
- Học giả nghiên cứu trận pháp đã hư hao, không cách nào thu hoạch được truyền thừa, đã có mấy ngàn năm không có tông môn tiến vào Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp.
- Trừ nguy hiểm ra, vật gì cũng không có, ngu ngốc mới đi vào.
Quân Thường Tiếu nói.
Lê Lạc Thu khẽ giật mình, chợt tỉ mỉ nhìn tông chủ, nói thầm trong lòng.
- Nhìn qua cũng không ngốc mà.
- Tình báo còn có thứ gì khác không, ví như trong tòa tháp g có cái gì?
Quân Thường Tiếu nói.
Lê Lạc Thu nói.
- Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp hết thảy có tầng mười, mỗi tầng tương tự một vùng trời nhỏ, từ khi sinh ra đến nay, chỉ có người xông đến phương thiên địa thứ sáu.
- Hình như rất khó khăn.
Quân Thường Tiếu cảm thán.
Lê Lạc Thu lại nói.
- Xâm nhập phương thiên địa thứ sáu còn là người thời đại thượng cổ, còn võ giả cận đại mạnh nhất thì không xông qua nổi thiên địa thứ ba đã từ bỏ.
- Xông càng cao, tỷ lệ thu hoạch được truyền thừa sẽ càng cao à?
Quân Thường Tiếu hỏi.
- Đúng.
Lê Lạc Thu nói.
- Có điều cũng là thời kỳ thượng cổ, bây giờ trận pháp bên trong đã hỏng, võ giả tiến vào bên trong còn sống đi ra nhưng không có ai chiếm được truyền thừa.
- Bên trong Tháp tồn tại truyền thừa gì?
Đây mới là trọng điểm Quân Thường Tiếu quan tâm nhất, cũng đang quyết định nên đi mạo hiểm hay không.
Lê Lạc Thu nói.
- Căn cứ ghi chép, Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp phong ấn rất nhiều thể chất đặc thù, có thứ có quan hệ với kim mộc thủy hỏa thổ, cũng có thứ quan hệ với Lôi hệ, Phong hệ, có thể nói phong phú toàn diện.
Quân Thường Tiếu sờ cằm.
- Điều này cũng có giá trị xông vào một lần.
Phương diện thể chất, hắn không cần, dù sao có Thánh Viêm chi thể mạnh nhất Hỏa hệ Tinh Vẫn đại lục. Nhưng mà, đệ tử không có!
Ví như Lý Thanh Dương và bọn Tiêu Tội Kỷ, nếu như thu được thể chất truyền thừa trâu bò trong tháp, thực lực khẳng định sẽ tăng thêm một bước.
- Quyết định.
Quân Thường Tiếu nói.
- Đợi tháng sau mở sơn môn chiêu mộ đệ tử kết thúc, ta sẽ mang đệ tử xông Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp.
Thế nhưng, vấn đề mới xuất hiện. Đi cấm địa nguy hiểm trùng điệp này, như thế nào mới có thể để thế nhân biết được, như thế nào mới có thể bày ra thực lực tông môn cường đại?
- Tin tức có thể lan rộng ra ngoài, nhưng như thế nào mới có thể chứng minh?
Quân Thường Tiếu thì thầm.
Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp tương tự Ma Nhân Cốc, đều thuộc về không gian phong bế, người đi vào trải qua hết thảy, ngoại giới căn bản không biết.
- Nếu như có thể bố trí ra hình ảnh trận pháp, đến thời gian hiện trường trực tiếp chắc có thể giải quyết vấn đề.
Quân Thường Tiếu tìm tới Chân Đức Tuấn, nói ra ý nghĩ của mình.
- Bố trí hình ảnh trận pháp không vấn đề, nhưng...
Chân Đức Tuấn trầm mặc một lúc, nói.
- Có thể truyền hình ảnh từ bên trong Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp ra hay không thì không biết, chắc hơi khó.
- Khó khăn cũng phải làm, chuyện này giao cho ngươi.
Quân Thường Tiếu nói.
- Đã rõ.
Chân Đức Tuấn lại có thêm một công tác trên lĩnh hội trận pháp, tuy có tính khiêu chiến nhưng may ra còn có trợ thủ đắc lực Thượng Quan Hâm Dao ở đây, nghiên cứu ra cũng không thành vấn đề....
Thành lập Cao phẩm Tụ Linh Trận có thể để đệ tử Vạn Cổ tông lại đề thăng tốc độ tu luyện. Đương nhiên, Quân Thường Tiếu cũng sẽ không thỏa mãn như vậy, bởi vì trong Kỳ Môn 32 trận còn có cực phẩm, cùng siêu phẩm, trận pháp bên trong đối với đề thăng tu vi vô cùng rõ rệt. Ví như cực phẩm Ngũ Hành chân nguyên đại trận, tuy không phải trận pháp hội tụ linh khí nhưng có trợ giúp vô cùng lớn đối với đệ tử tu luyện Ngũ Hành Giám Thiên quyết.
- Từ từ sẽ đến, không vội không vội.
Quân Thường Tiếu nói....
Đầu tháng.
Đệ tử chiêu mộ đúng hẹn mà tới. Lần này Quân Thường Tiếu đề thăng độ khó khăn khảo hạch, lần nữa lựa chọn tinh phẩm.
- Tông chủ.
Ninh Độc Túy hồi báo.
- Đệ tử nhập môn tổng cộng 2200 người, có 100 người phân phối đến Tế Vũ Đường, 500 người phân phối đến Lang Kỵ đường, 40 người phân vào dược đường, 10 người phân vào Trận Pháp Đường.
Mỗi tháng chiêu mộ đệ tử, các đường khẩu đều sẽ tận hết năng lực kéo người, cho nên sau khi lang kỵ binh Lang Kỵ đường đột nhiên xuất động bốn, năm ngàn người, cũng không cần có gì ngạc nhiên.
- Ừm.
Quân Thường Tiếu nhìn danh sách rõ ràng chi tiết, nói.
- Những đệ tử nhập môn mới này phải bồi dưỡng thật tốt, tranh thủ lấy thời gian nhanh nhất thích ứng các loại võ đạo thiết bị của tông môn.
Theo đệ tử tông môn càng ngày càng nhiều, rất nhiều chuyện hắn đều phân phối, chỉ cần ngồi trong đại điện cho chỉ thị là được, nào giống như trước phát đan dược và võ học bí tịch còn phải tự mình làm....
- Tông chủ.
Lê Lạc Thu nói.
- Tiểu Mạt đưa tin tức, tiếp nhận nhiệm vụ Thái Huyền Thánh Tông, vài ngày sau sẽ mượn cơ hội trở về tông môn.
- Vừa tốt.
Quân Thường Tiếu sờ cằm.
- Cũng có thể mang theo hắn đi xông Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp một lần.
Vài ngày sau, Tô Tiểu Mạt xuống núi làm nhiệm vụ trở về Vạn Cổ tông.
- Tô sư huynh!
Lý Phi đến ôm ấp.
- Ngươi đi, ta rất tịch mịch.
Hai người đều lấy thân pháp làm chủ tu, ngày bình thường ưa thích luận bàn và đá bóng, cho nên quan hệ vô cùng tốt.
- Xéo đi!
Tô Tiểu Mạt hất hắn ra, trực tiếp đi tới căn tin, nói.
- Liễu sư muội, mau mau mang thức ăn lên!
Lần này về, nhiệm vụ tông môn chỉ là thứ yếu, chủ yếu là mỹ thực trước kia không ăn được ăn bù trong dạ dày!
Mất một lúc, toàn bộ các món ăn ngon lên bàn, Tô Tiểu Mạt bắt đầu ăn gió cuốn mây tan giống như đói vài ngày.
- Sư huynh.
Liễu Uyển Thi ngồi ở bên cạnh, một tay nâng quai hàm, thương tâm nói.
- Ngươi lại gầy.
Sau khi Tô Tiểu Mạt về đến tông môn có một bữa cơm no đủ thì đi thời không bí cảnh, sau đó lại đi lịch luyện tháp, cuối cùng cùng với đồng môn tổ đội xông sinh tử bí cảnh.
- Sư huynh, võ học Thái Huyền Thánh Tông thế nào?
- Theo số lượng mà nói, hơn Vạn Cổ tông chúng ta, nhưng bàn về chất lượng thì kém xa tít tắp!
- Sư huynh, nữ đệ tử Thái Huyền Thánh Tông nhiều không?
- Phần lớn là nhiều, nhưng bàn về tướng mạo không so được sư muội Vạn Cổ tông chúng ta.
- Sư huynh, nghe nói ngươi đã lăn lộn đến đệ tử ngoại môn, tốc độ tấn thăng này rất nhanh nha.
- Không phải sư huynh ta khoác lác, chỉ cần tông chủ không cho ta trở về, thành đệ tử thân truyền... A, không, trở thành trưởng lão cũng không thành vấn đề!
Quân Thường Tiếu vừa lúc đi tới từ trong viện nghe Tô Tiểu Mạt khoác lác với đồng môn ở diễn võ trường, thì thầm.
- Phái ra nằm vùng, lăn lộn đến tầng thứ trưởng lão, hình như rất thú vị.
- Tiểu Mạt.
- Ngươi tới đây một chút.
- Vâng!
Tô Tiểu Mạt đứng dậy đi vào đại điện.
Quân Thường Tiếu nói.
- Nỗ lực lăn lộn trong Thái Huyền Thánh Tông, tranh thủ leo đến địa vị trưởng lão.
- A?
Tô Tiểu Mạt nhất thời trợn mắt.
- Đương nhiên.
Quân Thường Tiếu nói.
- Chờ thời điểm bản tọa thu lưới, ngươi có thể thành tông chủ Thái Huyền Thánh Tông, vậy thì càng tốt....
Khóe miệng Tô Tiểu Mạt co giật. Vừa rồi đơn giản là thói quen giả bộ khoe khoang một chút trước mặt đồng môn, thế mà tông chủ tin là thật!
- Đương nhiên.
Quân Thường Tiếu nói.
- Việc này rất khó, có điều bổn tọa sẽ sáng tạo cơ hội cho ngươi, ví như đệ tử Thái Huyền Thánh Tông ra ngoài lịch luyện gặp phải nguy hiểm, ngươi đồng hành ngăn cơn sóng dữ, được đồng môn tôn trọng, được cao tầng coi trọng.
Tô Tiểu Mạt gãi gãi đầu.
- Tông chủ, nếu như vậy, đệ tử chắc cần nằm vùng trong Thái Huyền Thánh Tông thật lâu.
- Không có việc gì.
Quân Thường Tiếu nói.
- Bổn tọa sẽ không quên ngươi, đợi đến ngày thu lưới, cũng hi vọng ngươi đã thuận lợi vào bên trong Thái Huyền Thánh Tông, trở thành cao tầng.
- Vâng!
Tô Tiểu Mạt thẳng tắp sống lưng nói.
- Ta sẽ không cô phụ sự kỳ vọng của tông chủ!
- Nỗ lực đi.
Quân Thường Tiếu đi tới, vỗ bả vai hắn.
- Thiếu niên.
Một ngày này, nhiệm vụ Tô Tiểu Mạt từ dò xét sự tình Lục Thiên Thiên và Phương Linh Ngọc thăng hoa trở thành trưởng lão. Sau này, cản ở phía trước vô luận cao sơn hay là vách đá, hắn đều thẳng tiến không lùi leo lên núi, mãi đến thời khắc tông chủ thu lưới, đứng trên đỉnh núi nhìn xuống người dưới núi, chân thành nói.
- Thật xin lỗi, ta là nằm vùng!
- Tin mới, tin mới!
- Quân tông chủ mang theo đệ tử tiến về Trung Tôn châu, khiêu chiến Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp!
- Tin mới, tin mới...
Thanh âm thiếu niên lan truyền ra khắp các đại châu quận thành giống như bom rơi vào trong nước, nhất thời nhấc lên sóng to gió lớn!
- Vừa khiêu chiến hai Tà Tông tam lưu, lại đi khiêu chiến Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp, Quân tông chủ bị điên sao?
- Cái cấm địa tồn tại vạn năm này đã mấy ngàn năm không có người đi khiêu chiến rồi!
- Nghe nói căn cơ trận pháp bị phá hư, các loại truyền thừa lưu giữ ở bên trong sẽ không xuất hiện, hắn mang đệ tử đi vào có khác gì đi chịu chết?
- Nếu như Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp còn có trận pháp gia trì, còn có công năng năm đó mới bắt đầu thành lập, dù bên trong nguy hiểm trùng điệp, đi vào một lần cũng có thể hiểu được, dù sao cầu phú quý trong nguy hiểm. Nhưng hôm nay trận pháp hư hao, truyền thừa không còn tồn tại, còn phải mạo hiểm đi vào, hoàn toàn không cần thiết!
- Theo ta thấy, Vạn Cổ tông muốn bức thiết chứng minh thực lực chính mình, cho nên mới sẽ làm ra nhiều sự việc để chúng nhân biết tới như vậy.
Sau khi rất nhiều tông môn biết được tin tức đều tiến về Trung Tôn châu.
Bọn họ muốn nhìn một chút, Vạn Cổ tông điên cuồng thăm dò bên bờ sinh tử như thế nào.
- Đi, đi, chúng ta cũng đi qua tham gia náo nhiệt.
Kết quả là, lúc Quân Thường Tiếu lên đường, thế lực các tán tu và gia tộc nhận được tin tức ào ào chạy tới. Tới nhanh nhất là võ giả Trung Tôn châu, bởi vì bọn hắn vài ngày trước đã thu được tin tức Vạn Cổ tông khiêu chiến Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp. Đây là Quân Thường Tiếu cố ý làm vậy. Bởi vì hắn cần càng nhiều người chứng kiến, để tăng hạng trên bảng quần hùng.
- Tiểu tử này...
Mộc Trường Hồng nghe nói việc này, trên mặt hiện lên bất đắc dĩ.
- Quả nhiên không muốn chết thì không thoải mái!
Cùng ngày vội vàng tiến về Trung Tôn châu.
Bởi vì lúc này không phải là đại chiến tông môn, mình đi không có ai nói gì, thứ hai nữ nhi cũng cùng đi theo....
Phía Đông Trung Tôn châu có một chỗ sơn mạch rất dài, trong khu vực núi rừng rậm rạp có khu nhà phức tạp, nhìn phủ đầy rêu xanh có thể thấy, nơi đây đã vô cùng cổ và xa xưa. Cuối đường có một tòa Thạch tháp nhìn qua cũng không tính cao. Bởi vì không người đến thanh lý, phía trên sớm bị nhánh lá, dây leo bao khỏa, dường như xuyên qua tầng mây, ẩn tàng trong rừng rậm.
Xoát!
Xoát!
Đột nhiên, một luồng ánh sáng từ trong rừng bay đến, sau đó bay xuống bãi cỏ rộng rãi gần phía dưới Thạch Tháp.
- Cung trưởng lão, đã lâu không gặp!
Một tên lão đại tông môn sớm đến chỗ này chắp tay cười nói. Thả mắt nhìn thì phát hiện nơi này đã hội tụ mấy trăm võ giả, từ khí tức phát ra, có không ít đã đạt tới Vương cấp, thậm chí còn có Hoàng Cấp.
- Xoát!
Không gian hơi hơi chấn động, Hàn thành chủ Đại Tôn Hoàng Thành xuất hiện, rơi trên đồng cỏ.
- Hàn thành chủ!
Các lão đại tông môn chắp tay chào hỏi.
Hàn thành chủ quét mắt một vòng, nói.
- Người Vạn Cổ tông còn chưa tới?
- Chưa.
Một tên võ giả đáp.
- Cũng đã chờ mấy ngày, có thể nửa đường thay đổi, để chúng ta vồ hụt một trận hay không?
- Sẽ không.
Hàn thành chủ nói.
- Tiểu tử kia nửa tháng trước đã đưa tin tới, nói muốn khiêu chiến Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp, hẳn sẽ không nuốt lời.
- Hưu.
Đột nhiên, bầu trời nơi xa có một luồng ánh sáng bay tới, thật nhanh rơi vào trước Thạch Tháp. Đợi ánh sáng tan hết, Quân Thường Tiếu mỉm cười chắp tay nói.
- Hàn thành chủ, nhiều ngày không gặp, rất là tưởng niệm....
Nhìn thấy tên điên cuồng quảng cáo không biết xấu hổ long hổ tranh bá khi trước, Hàn thành chủ kém chút nhịn không được tiến lên, ấn hắn xuống thảm cỏ ra sức ma sát.
- Quân tông chủ, sao chỉ một mình ngươi?
- Đệ tử đều ở phía sau.
- Quân tông chủ, Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp chính là do mười tên Vũ Đế bố trí, bên trong nguy hiểm trùng điệp, ngươi thật sự muốn mang đệ tử xông một lần?
- Đương nhiên....
Mọi người không nói nữa. Bên trong lại không có chỗ tốt gì còn muốn đi vào, tên này thật không xem mệnh mình và đệ tử ra gì. Không bao lâu, Giang Tà, Chân lão, Lý Thanh Dương và đám đệ tử ào ào chạy tới, đứng trước mặt tông chủ. Phần lớn có hiểu biết Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp, Quân Thường Tiếu vô cùng cẩn thận, không chỉ mang đến đội hình thông quan hình thức khó khăn, còn mang Đinh Hưng Vượng đến.
- Quân tông chủ.
Hàn thành chủ nói.
- Quý tông muốn xông Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp, chỉ có thể tiến vào mười người.
- Còn hạn chế nhân số?
Quân Thường Tiếu hỏi.
Hàn thành chủ lắc đầu nói.
- Không chỉ có nhân số hạn chế, còn có hạn mức cảnh giới cùng độ tuổi cao nhất, võ giả đạt tới Bán Thánh hoặc Thánh cấp trở lên và võ giả qua trăm tuổi không thể vào bên trong.
Làm một tên Vũ Thánh già đời, tình báo hiểu biết về Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp khẳng định không phải Tế Vũ Đường sưu tập có thể so sánh.
- Cái này rắc rối.
Quân Thường Tiếu buồn bực.
Hắn vốn tính để Đinh lão áp trận, để mấy tên Hoàng Cấp trưởng lão đi cùng. Bây giờ có giới hạn mấy người, giới hạn cảnh giới cùng tuổi tác, phù hợp tiêu chuẩn chỉ có mỗi mình, Giang Tà và đám đệ tử.
- Chân lão.
Quân Thường Tiếu nói.
- Ngươi có dưới trăm tuổi không?
Chân Đức Tuấn nói.
- Ta đã hơn 300 tuổi.
Quân Thường Tiếu sụp đổ.
- Vậy mẹ nó còn đi vào chữa trị trận pháp thế nào!
Chân Đức Tuấn nói.
- Ta đã cảm nhận được khí tức trận pháp, chỉ cần có thể câu thông, có vào hay không cũng không quan trọng.
- Vậy còn tốt, vậy còn tốt.
Quân Thường Tiếu lần nữa dấy lên hi vọng.
- Có điều.
Chân Đức Tuấn nói.
- Chỉ sợ bên trong cũng có đầu mối trận pháp then chốt, cho nên tông chủ tốt nhất mang theo Hâm Dao, ba người chúng ta có thể trong ứng ngoại hợp.
- Ừm.
Quân Thường Tiếu đồng ý.
Hàn thành chủ nói.
- Quân tông chủ, trận pháp Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp đã hư hao, không ai có thể từ đó thu hoạch được truyền thừa, Hàn mỗ cho rằng quý tông không cần xông vào.
- Quân mỗ đã ngàn dặm xa xôi mà đến, tuyệt sẽ không dễ dàng thay đổi chủ ý, trong tòa tháp vô luận Đao Sơn hay là biển lửa, đều sẽ mang đệ tử xông một lần.
Quân Thường Tiếu nói.
- Có dũng khí!
Hàn thành chủ nói.
- Chân lão.
Quân Thường Tiếu nói.
- Chuẩn bị đi.
- Vâng!
Chân Đức Tuấn đi đến khu vực trống trải, hai tay huy động, chỉ thấy từng mặt trận kỳ bay ra, sau đó cắm theo quy luật trên đồng cỏ.
- Ông!
Lưu quang lấp lóe xông vào mây trời. Dần dần, một màn sáng tương tự tấm xuất hiện giữa không trung.
- Hình ảnh trận pháp?
Hàn thành chủ nhìn về phía Chân Đức Tuấn, trong lòng chấn kinh không nhỏ, tùy ý bố trí như thế, người này khẳng định có tạo nghệ trận pháp cực mạnh!
- Thành chủ!
Ngay lúc này, bên tai truyền đến thiên lý truyền âm.
- Hình ảnh trận pháp dùng cho long hổ tranh bá đột nhiên bị kích phát, phân kính trận pháp liên tiếp các châu quận cũng bị cùng nhau kích phát!
- Ông! Ông! Ông!
Ngay tại lúc Hàn thành chủ ngây người, trên không các châu quận thành trì dần dần vặn vẹo, phân kính hình ảnh trận pháp ẩn vào chỗ tối xuất hiện. Mười mấy tên trận pháp sư ở trong Đại Tôn hoàng thành đang đầu đầy mồ hôi sửa gấp, nhưng Chủ Trận pháp hoàn toàn bị cướp đi, căn bản không có cách thẩm thấu, chớ nói chi là đóng lại!
- Long hổ tranh bá không phải vừa kết thúc không bao lâu sao? Hình ảnh trận pháp sao lại khởi động?
Võ giả trong thành trì ngẩng đầu, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên.
Ngay lúc này, phía trên màn sáng hiện ra hình ảnh, một gương mặt đẹp trai chiếm cứ tất cả tầm mắt, hắng nói.
- Chư vị, cảnh tượng các ngươi bây giờ thấy đến từ Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp Trung Tôn châu, hôm nay bổn tọa muốn toàn thế giới chứng kiến cảnh ta mang đệ tử xông vào một lần!
- Á!
- Lại là tên này!
Nhìn thấy gương mặt Quân Thường Tiếu, toàn bộ võ giả đại lục nhất thời nhớ tới cảm giác sợ hãi lúc trước bị quảng cáo chi phối!
Đứng trên đồng cỏ bên cạnh Thạch Tháp, biểu hiện trên mặt Hàn thành chủ vô cùng đặc sắc, đồng thời cũng ý thức được, trận pháp ẩn từ trong vô hình đột nhiên khởi động khẳng định có quan hệ cùng tên này!
- Hàn thành chủ.
Quân Thường Tiếu truyền âm.
- Mượn dùng hệ thống hình ảnh trận pháp của ngươi, bổn tọa cho 10 ngàn bổ khuyết.
Nghe đến 10 ngàn linh thạch nhân tạo, sắc mặt vốn Hàn thành chủ khó coi lập tức cười nói.
- Đã mấy ngàn năm không có người xông Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp, tự nhiên cần để thế nhân tận mắt nhìn thấy, Quân tông chủ có thể tùy tiện dùng.