Chương 789. Chương 789: Thiên địa sóng biếc
Đại hoang thiên địa đối với bọn người Quân Thường Tiếu mà nói hoàn toàn không có độ khó, nhưng trọng điểm không ở chỗ thông qua, ở chỗ sau khi thông qua cho khen thưởng!
Đổi lại trước kia, thông qua phương thiên địa thứ nhất, người khiêu chiến sẽ thu hoạch một lần cơ hội thối luyện thân thể, chỉ tiếc trận pháp bị phá hư, đánh mất công năng khen thưởng. Còn thể chất truyền thừa, lại càng không có. Cho nên đây cũng là nguyên nhân mấy ngàn năm qua không người đến khiêu chiến, dù sao xuất lực không có kết quả tốt, còn mạo hiểm bị chết nữa, chỉ có ngu ngốc mới chơi.
Quân Thường Tiếu làm kẻ ngu ngốc rất bất đắc dĩ nói.
- Sinh không gặp thời.
Nếu như vượt qua đến vạn năm, trước thời đại thượng cổ phát triển tông môn, khẳng định cảnh giới và thực lực đề thăng nhanh, khiêu chiến Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp cũng có thể giúp đệ tử thu hoạch được các loại truyền thừa.
Hệ thống nói.
- Thời kỳ thượng cổ Linh lực dồi dào, thực lực chỉnh thể võ giả cũng mạnh, kí chủ thật sự muốn xuyên qua vào lúc đó, muốn thành lập một tông môn mạnh, sẽ khó gấp trăm lần hiện tại!
- Cũng đúng.
Quân Thường Tiếu đồng ý.
Vạn Cổ tông có thể trong mấy năm ngắn ngủi trưởng thành, tuy ỷ vào hệ thống và mình không ngừng nỗ lực, nhưng trình độ toàn bộ thế giới hơi thấp cũng có một phần nguyên nhân. Cái này nếu như ở thời đại thượng cổ, tùy tiện đi ra ngoài khoe khoang, chọc Vũ Vương nhiều như chó, Vũ Hoàng đi đầy đất thì khổ.
- Cám ơn ông trời, cám ơn thượng đế để cho ta vượt qua một thời đại tương đối bình ổn, thực lực tương đối yếu.
Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.
- Tông chủ.
Lý Thanh Dương nói.
- Khi nào thì chúng ta đi lên.
Dạ Tinh Thần sụp đổ nói.
- Để... Ta nghỉ ngơi một hồi trước...
Thù hận chèo chống hắn chịu đựng được, nhưng tiêu hao rất nhiều thể lực và tinh lực, giờ phút này như tê liệt, nếu như lại đến phương thiên địa thứ hai, chỉ có thể yên tĩnh nằm trên mặt đất, dựa vào đồng môn cõng đi. Mà tông chủ vừa rồi nhắc nhở cũng khiến hắn ý thức được, tiến vào phương thiên địa thứ hai, thậm chí thiên địa đằng sau, chẳng phải khắp nơi đều căng thẳng hay sao?
Nếu như Hà Vô Địch dựa vào BUG tiến đến, ý thức được mình sẽ bị chiêu đãi đặc thù, đầu tiên cân nhắc là, kết thúc khiêu chiến lập tức rời đi!
Dạ Đế không có ý nghĩ này. Cho dù biết rõ con đường phía trước là bụi gai, lấy tính cách cao ngạo của hắn cũng muốn kiên cường gắng gượng!
Dạ Tinh Thần cũng là một con lừa không phá nát tường không trở về.
- Nghỉ ngơi tại chỗ.
Quân Thường Tiếu hạ lệnh.
Không quy định thời gian hạn chế xông phương thiên địa thứ hai, hắn phải để đệ tử nghỉ ngơi dưỡng sức, để Chân lão và Thượng Quan Hâm Dao phá giải trận pháp....
- Quá loạn!
Nghiên cứu hơn nửa canh giờ, Chân lão nhìn trận pháp cổ lão như hạo hãn vũ trụ, đầu đã sắp nổ. Ngược lại là Thượng Quan Hâm Dao, sau khi dần dần thích ứng, bắt đầu cẩn thận thăm dò nghiên cứu, trong thức hải không ngừng diễn hóa hình ảnh rắc rối phức tạp. Chính là, trận quyết và trận tuyến quá nhiều. Muốn phân tích ra toàn bộ, từ đó đưa ra nơi nào tổn hại, thật là một đại công trình.
Lại qua một canh giờ, Quân Thường Tiếu dò hỏi.
- Có tiến triển hay không?
- Không có.
Chân Đức Tuấn đáp.
Nếu không phải Thượng Quan Hâm Dao còn đang phóng thích linh niệm thám hiểm, hắn đã sớm lựa chọn từ bỏ, bởi vì trận pháp phức tạp như vậy, muốn tìm đến vấn đề, tuyệt đối thuộc về hệ liệt lúc còn sống.
- Từ từ sẽ đến.
Quân Thường Tiếu nói.
Như thế lại qua một canh giờ. Rất nhiều võ giả thấy bọn họ không tiến vào phương thiên địa thứ hai, đều chờ đến gấp!
Hiện tại, toàn bộ đại lục chú ý đều ở chỗ, thủ đoạn tầng thứ hai xuất từ vị thượng cổ Vũ Đế nào, lại có khảo nghiệm hoàn toàn mới gì?
Đương nhiên, cũng có võ giả hi vọng, Quân Thường Tiếu và đệ tử có thể một đường đi đến sau cùng, như thế mới có thể theo ống kính của hắn, từng bước một để lộ bí ẩn mà Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp không muốn người biết.
- Xoát!
Sau hai canh giờ điều dưỡng, Dạ Tinh Thần đứng dậy, lắc cánh tay sưng còn hơi ê ẩm, nói.
- Tông chủ, ta đã khôi phục gần như khỏi hẳn.
Thối luyện thân thể lâu dài trong lịch luyện tháp, chỉ cần không phải loại trọng thương đến từ võ đạo, rất nhanh có thể tự mình khôi phục. Quân Thường Tiếu lại hỏi thăm hai người Chân lão một lần, xác định vẫn không có tiến triển gì, nói.
- Đi thôi, đi phương thiên địa thứ hai!
- Xoát!
Mọi người theo sát phía sau.
- Đi lên!
- Chờ hai canh giờ, rốt cục tiến vào phương thiên địa thứ hai!
Vốn có vài võ giả ngủ gà ngủ gật, khi nhìn thấy Quân Thường Tiếu trong màn sáng mang theo đệ tử từng người leo lên bậc thang, tinh thần cả người nhất thời trở nên chấn hưng.
- Thực sự!
Tầng thứ hai Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp cũng là mảnh đất hư vô mờ mịt. Sau khi Thượng Quan Hâm Dao bố trí hình ảnh trận pháp hoàn toàn mới, ngoại giới lần nữa bày ra cảnh tượng mới.
- Phương thiên địa thứ hai này sẽ là gì đây?
Quân Thường Tiếu thì thầm.
tại lúc này, mảnh đất dưới chân hư vô mờ mịt đột nhiên hiện lên liên y, sau đó dần dần hội tụ ra nước thanh tịnh không gì sánh được, cũng lan tràn đến đầu gối. Trong nháy mắt, võ giả toàn bộ đại lục thông qua màn sáng nhìn thấy, bọn người Quân Thường Tiếu như đặt mình vào bên trong hồ nước, bốn phía tất cả đều là nước, ngoài nước thì chỉ còn có nước.
- Ta chính là Thừa Phong Vũ Đế, ở đây sáng tạo thiên địa sóng biếc, nếu như hậu bối thông qua, có thể đạt được một lần cơ hội thối luyện thân pháp, người có duyên càng có thể đạt được truyền thừa Cuồng Phong Chi Thể!
Tiếng hoang vu vang lên.
- Thừa Phong Vũ Đế?
- Đây chính là Vũ Đế vạn năm trước, lấy tốc độ thành danh, nghe nói không dựa vào phi hành, trong chớp mắt vẫn có thể đi vạn dặm đường!
- Cuồng Phong Chi Thể này cũng là một trong thể chất Phong hệ mạnh nhất thời kỳ thượng cổ, không nghĩ tới sẽ bị phong ấn ở bên trong Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp!
Sau khi Quân Thường Tiếu nghe thanh âm, khó hiểu nói.
- Thừa Phong Vũ Đế? Phải có quan hệ cùng Phong hệ chứ, sao tất cả đều là nước?
- Phương thiên địa này bị Bản Đế cho vào rất nhiều hung vật hung ác thượng cổ, chỉ có chèo chống một canh giờ, mới có tư cách tiến vào phương thiên địa thứ ba.
Thanh âm Thừa Phong Vũ Đế lần nữa truyền đến. Vô luận Đại Hoang Vũ Đế vừa rồi hay Thừa Phong Vũ Đế hiện tại, hiển nhiên trước đó phong tồn thanh âm ở chỗ này, chỉ cần có người phát động sẽ tự động phát ra.
- Vù vù ——
Đột nhiên, trên không truyền đến động tĩnh. Bọn người Quân Thường Tiếu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy khí tức đục ngầu áp xuống, mãi đến khi bảo trì khoảng cách cao hơn năm thước trên đầu thì ngưng tụ hình thái kết giới thực thể hóa.
- Tông chủ.
Lý Thanh Dương nói.
- Chắc là muốn ngăn cản chúng ta nhảy lên!
- Tội Kỷ, đánh một quyền thử.
- Vâng!
Tiêu Tội Kỷ vung quyền đánh phía trên, kết quả đánh vào phía kết giới tựa như đánh vào trên bông, chút thanh âm cũng không truyền tới.
- Ừng ực, ừng ực!
Ngay tại lúc này, mặt nước nơi xa đột nhiên quay cuồng, như bị đun sôi, chợt nhìn thấy vô số hắc ảnh hiện ra, từng hung thú tương tự Piranha, bộ dáng nhìn qua vô cùng dọa người!
- Thực Nhân Ma Ngư!
- Không nghĩ tới, bên trong Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp sẽ có thượng cổ hung vật tuyệt chủng vạn năm trước!
Mấy vạn con Thực Nhân Ma Ngư cắn chặt hàm răng, ánh mắt đỏ bừng nổi lên mặt nước, khóa chặt người phía trước, lao đến như mũi tên thoát dây cung.
Quân Thường Tiếu phất tay.
- Giết chết toàn bộ.
- Vù vù!
Chúng đệ tử bạo phát tu vi, thi triển ra chiêu thức, chuẩn bị điên cuồng làm thịt đám cá, nhưng khi lưu quang đánh ra từ trong bàn tay thì bị hút vào trong kết giới phía trên.
- Tông chủ!
Lý Thanh Dương cả kinh hô.
- Năng lượng bị thu rồi!