Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 816 - Chương 816. Chương 816: Đệ Tử Thực Thần.

Chương 816. Chương 816: Đệ tử Thực Thần.
- Quân tông chủ.

Sau khi về đến Phủ thành chủ, Hàn thành chủ nói.

- Ngươi khiến ta rất khó xử.

Tuy là thành chủ cao quý nhất, có thể bỏ qua quy tắc, nhưng dù sao có nhiều người nhìn như vậy, cưỡng ép che chở Vạn Cổ tông, thật có chút không ổn.

- Lần sau sẽ không.

Quân Thường Tiếu xin lỗi.

Hắn và Hàn thành chủ cũng chỉ là đồng bọn trên phương diện làm ăn hợp tác, cho nên vừa rồi tận lực áp chế, nếu không tuyệt đối không chỉ khiến Tử Lân Yêu Vương đụng một cái.

- Lại có hai gia tộc thương nghiệp thu hoạch được quyền quảng cáo, phương diện quảng cáo này vẫn vô cùng thu hút người tới.

Hàn thành chủ nói.

Vừa nhắc tới chính sự, vẻ mặt vị cường giả Vũ Thánh này nhất thời tươi cười, hiển nhiên, vừa rồi cũng chỉ là việc nhỏ, mà kiếm tiền mới là đại sự!

- Không có vấn đề.

Quân Thường Tiếu nói.

Lại cùng Hàn thành chủ trò chuyện một lát, hắn trở về đình viện tạm thời, thấy Liễu Uyển Thi ngồi một mình trong đình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn phủ đầy ưu sầu.

- Nghĩ gì thế?

Quân Thường Tiếu ngồi xuống.

Liễu Uyển Thi lấy lại tinh thần, cúi đầu nói.

- Tông chủ, thật xin lỗi...

- Tại sao nói xin lỗi?

Quân Thường Tiếu nói.

- Bởi vì...

Liễu Uyển Thi nói.

- Thân phận ta làm tông chủ mất mặt.

- Nha đầu ngốc.

Quân Thường Tiếu sờ đầu nàng, cười nói.

- Thân phận của ngươi là đệ tử Vạn Cổ tông, sao lại mất mặt chứ?

- Ta... có một thân phận khác.

Liễu Uyển Thi nói.

Quân Thường Tiếu cau mày.

- Bổn tọa vẫn luôn cường điệu, người khác có thể xem thường mình, nhưng mình nhất định phải để ý mình, bằng không thật sự hết cách cứu.

Liễu Uyển Thi cũng muốn để ý mình, nhưng mà cái thân phận tư sinh nữ nhi này, mỗi lần bị người nhắc đến, đều sẽ khiến cho nàng rất đau lòng.

- Ngươi nhìn xem.

Quân Thường Tiếu chỉ Tử Lân Yêu Vương ngồi ở cửa chính đang đắc ý ăn cơm chiên.

- Hắn là Thú tộc chi Vương, thân phận cao quý không gì sánh được, hạ mình trở thành đệ tử Vạn Cổ tông, còn không phải rất vui sướng à?

Liễu Uyển Thi....

- Hắn vì cái gì mà vui? Bởi vì ăn cơm chiên!

Quân Thường Tiếu nói.

- Một Vương cao quý không gì sánh được có thể quỳ dưới tay nghề của ngươi, cho nên đã nói, thân phận không có tác dụng gì cả, đơn giản là một ít tên thiểu năng trí tuệ, quá đề cao chính mình, cố ý hạ thấp người khác.

Nghe tông chủ đã giải thích, Liễu Uyển Thi dường như hiểu ra gì đó, nhìn về phía Tử Lân Yêu Vương đang ăn cơm chiên, mi giãn ra, cười nói.

- Đệ tử hiểu rồi.

- Trận đấu sắp tới rồi.

Quân Thường Tiếu nói.

- Bây giờ chuyện ngươi cần làm là điều chỉnh tâm trạng, đại biểu Vạn Cổ tông mang về cúp vô địch!

- Ừm!

Liễu Uyển Thi nghiêm túc gật đầu.

Quân Thường Tiếu vung tay lên, lấy một bộ trang phục màu trắng mới tinh, nói.

- Đây là trang phục đầu bếp tiền bối trong sách dạy nấu ăn từng dùng qua, mặc nó đi lập uy tông môn chúng ta đi!

Hệ thống.

- Rõ ràng là mua từ khu mua sắm có được hay không!

Nó không hiểu, Quân Thường Tiếu đang khích lệ Liễu Uyển Thi để nàng không bị thân phận ảnh hưởng, rồi lại không có tự tin.

Tử Lân Yêu Vương ngồi ở cửa chính ăn sạch sẽ cơm chiên, nhìn về phía đình nghỉ mát thầm nghĩ.

- Bọn họ đang nói thầm cái gì đó?

Trời trong gió nhẹ, mặt trời mới mọc.

Võ giả các châu quận ào ào tiến về khu Tây Thành, tiến về phía trên đài quan chiến quy cách không tệ. Quân Thường Tiếu mang theo Tử Lân Yêu Vương và Diêu Mộng Oánh tới xem.

- Quân tông chủ.

Bên này vừa ngồi xuống, Đường Nhân liền đi tới, chắp tay nói.

- Lão đệ cố ý đến trợ uy cho đệ tử quý tông.

- Đa tạ!

Quân Thường Tiếu ôm quyền nói.

Nhìn xem khu vực chiến đấu chính giữa là một cái cái bàn tương đối rộng, phía trên đặt rất nhiều bếp lò và đạo cụ nấu nướng. Đúng vậy, đây chính là địa phương tổ chức giải đấu Thực Thần. Trận đấu bắt đầu, thiên tài nấu nướng đến từ trời nam đất bắc sẽ bắt đầu tỉ thí với nhau trên đó.

Cúp chiến thắng có khắc hai chữ Thực Thần. Ống kính hình ảnh trận pháp lấy góc độ nhìn xuống, truyền hình ảnh lôi đài đến toàn bộ đại lục, võ giả không thể đến đây đã sớm chuẩn bị tốt hạt dưa, đậu phộng và đồ ăn vặt, quan sát đại chiến mỹ thực trực tiếp sắp cử hành. Đương nhiên, bởi vì không phải chiến đấu khiến người ta nhiệt huyết dâng trào, cho nên bầu không khí ngược lại mà nói tương đối bình tĩnh.

Lúc mọi người đang chờ đợi và trông mong người dự thi ra sân, phía trên màn sáng hình ảnh đột nhiên biến thành tiệm đan dược Đường Ký quảng cáo.

Không phải chứ!

Giải đấu lớn Thực Thần lập tức bắt đầu, còn điên cuồng quảng cáo!

Nhưng, điều khiến mọi người càng sụp đổ là, một khi quảng cáo phát ra, căn bản không dừng được!

Mãi đến khi qua hơn mười quảng cáo, hình ảnh mới trở về phía trên sân bãi chủ sự. Cái này mẹ nó, đến cùng là thông báo quảng cáo bên trong giải đấu Thực Thần, hay là giải đấu Thực Thần bên trong thông báo quảng cáo!

- Chư vị.

Ngay lúc này, trên lôi đài xuất hiện một người trung niên, cất cao giọng nói.

- Hoan nghênh quan chiến giải đấu lớn Thực Thần lần thứ năm mươi, ta là một trong số ban giám khảo lần này.

- Lần thứ năm mươi?

Quân Thường Tiếu ngạc nhiên.

Đường Nhân ngồi ở bên cạnh nói.

- Quân tông chủ, có vấn đề gì không?

- Không phải lần bốn mươi chín sao?

- Đó là lần trước.

Quân Thường Tiếu nhất thời nhíu mày. Tiến vào hoàng thành, Tiền Bất Đa đã cáo từ rời đi, trên lệnh bài rõ ràng viết lần thứ bốn mươi chín, hắn cũng cho rằng là lần bốn mươi chín.

- Không đúng, không đúng!

Nếu là lần thứ năm mươi, đánh giá chung thẩm lần bốn mươi chín có ích lợi gì!

- Đường lão đệ.

Quân Thường Tiếu nói.

- Ngươi có biết Tiền Bất Đa?

- Biết.

Đường Nhân nói.

- Một thổ hào tai to mặt lớn trong nhà có mỏ, có bất động sản.

- Tai to mặt lớn?

Chỉ bằng cái hình dung này, Quân Thường Tiếu nhất thời ý thức được, mình nhìn thấy Tiền Bất Đa cũng không phải Tiền Bất Đa Đường Nhân nói!

- Ôi!

Quân Thường Tiếu sụp đổ thầm nghĩ.

- Sao cảm giác mình bị lừa gạt!

- Không giống đâu.

Hệ thống nói.

- Là bị lừa thật....

Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật. Từ trước đến nay đều là mình lừa gạt người khác, không nghĩ tới sẽ bị một tiểu hài tử lừa!

Có điều cũng không tổn thất, huống chi còn kiếm lời nhiều tiền và linh thạch như vậy. Mà thôi, khiến Quân Thường Tiếu khó hiểu là tên kia đã không phải Tiền Bất Đa, thì là ai chứ?

Thiếu niên gia đình phổ thông khẳng định không có nhiều tiền như vậy, càng sẽ không tùy tiện cho người khác. Ngay lúc Quân Thường Tiếu đang suy nghĩ, trọng tài đã giảng xong ánh sáng lịch sử của giải đấu Thực Thần, cao giọng tuyên bố.

- Hiện tại, cho mời người dự thi ra sân!

Mọi người ở đây mãi mới chờ đến thời điểm người dự thi lên sàn, màn sáng xuất hiện quảng cáo tiệm đan dược Đường Ký lần nữa, xém chút bọn hắn đứng lên chửi đổng! Sau khi quảng cáo kết thúc, dưới sự chờ mong của mọi người, thiên tài nấu nướng đến từ trời nam đất bắc ào ào đi tới.

Liễu Uyển Thi cũng ở bên trong. Nàng mặc trang phục đầu bếp tông chủ cho, còn mang một muỗng đầu bếp, trong đám người vô cùng bắt mắt. Trang phục chính là một, chân chính chói sáng ở chỗ, bên trong trăm tên người dự thi lần lượt tiến đến chỉ có nàng là nữ giới!

- Không ngờ trong số người dự thi sẽ có một nữ hài!

- Cô bé này là đệ tử Vạn Cổ tông!

- Không phải chứ?

Trên mặt mọi người xuất hiện vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới, tông môn gần đây danh tiếng đang thịnh lại phái đệ tử tham gia thi đấu trù nghệ!

- Liễu sư muội cố lên!

Bên trong Vạn Cổ tông, Lý Thượng Thiên, Thôi Bất Kiện và đám người rống to. Tuy người trong cuộc không cách nào nghe thấy, nhưng làm đồng môn, khẳng định không thể để cho người khác trợ uy!

Người dự thi giải đấu Thực Thần ra trận không có long trọng như long hổ tranh bá, người xem ở hiện trường thậm chí không có bất kỳ tâm tình biến hóa gì, cho người ta cảm giác tựa như xem náo nhiệt thuần túy.

- Xong.

Đột nhiên, trọng tài cất cao giọng nói.

- Cho mời đệ tử Thực Thần ra trận!

Lời nói vừa ra, mọi người nhất thời có hứng thú, cũng nhìn về phía lối vào. Võ giả toàn bộ đại lục đều rất tò mò, đứng đầu đoạt giải quán quân thần bí này đến cùng có dáng dấp ra sao.

- Xoát!

Dưới vạn chúng chờ đợi, từ chỗ khuất đi ra một người. Hắn kích cỡ không cao, tuổi tác không lớn, trên mặt mỉm cười thiên chân vô tà.

- Mẹ ngươi...

Sau khi thấy rõ tướng mạo tên kia, Quân Thường Tiếu nhất thời trợn tròn con mắt.

Liễu Uyển Thi cũng che miệng cả kinh.

- Là hắn?

Người nào?

Tiền Bất Đa vào thành liền rời đi!

Tên kia đi đến trên đài cao, dừng ở trước mặt Liễu Uyển Thi, lộ ra hàm răng trắng noãn, cười nói.

- Chính thức giới thiệu một chút, ta là Tống Bảo, đệ tử Thực Vi Thiên, một trong người dự thi giải đấu Thực Thần giới này.

Đệ tử Thực Thần.

Đại danh đứng đầu đoạt giải quán quân thế mà chủ động tự giới thiệu cùng một người dự thi?

Trong khoảnh khắc, tất cả người dự thi ở hiện trường cùng nhau nhìn về phía Liễu Uyển Thi, ánh mắt lấp lóe kinh ngạc.

Tống Bảo chân thành nói.

- Liễu cô nương trù nghệ rất mạnh, ta chưa hẳn có thể thắng được, nhưng đã tham gia giải đấu Thực Thần, tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó!

Lời vừa nói, toàn trường xôn xao.

Đệ tử Thực Thần thế mà nói cô bé này trù nghệ mạnh, mình chưa hẳn thắng được!



Bình Luận (0)
Comment