Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 821 - Chương 821. Chương 821: Dân Ý Như Thế, Sao Không Thuận Theo

Chương 821. Chương 821: Dân ý như thế, sao không thuận theo
Liễu Uyển Thi nấu nướng dẫn phát dị tượng khẳng định loè loẹt không kém Tiền Tống Bảo, dù sao rồng bay phượng múa rất hùng vĩ, nhưng hội tụ ra năm chữ phía dưới ống kính có hiệu quả và lợi ích quảng cáo cực mạnh!

- Trâu bò!

- Dị tượng có thể biến thành văn tự!

- Xưng tông môn mình là mạnh nhất, thật sự rất phách lối!

Mọi người có tranh luận lớn đối với việc cưỡng ép quảng cáo. Thế nhưng, vô luận tốt xấu, chí ít để thế giới lần nữa khắc trong tâm khảm!

Mình cũng không tận lực dạy Liễu Uyển Thi, là ý tưởng nàng đột phát làm ra, cái này khiến Quân Thường Tiếu vô cùng vui mừng.

Hệ thống nói.

- Đều bị dạy hư rồi!

Một tiểu cô nương dị giới bị Quân Cẩu Thặng dần dần ảnh hưởng, tư duy cũng bắt đầu giải phóng, cũng bắt đầu sinh động!

Hai người dự thi nấu nướng dẫn phát thiên địa dị tượng mang đến rung động có thể nói là vô cùng mãnh liệt, mọi người cũng đang tự hỏi, giải quán quân đến cùng thuộc về ai?

Nếu như Liễu Uyển Thi không xuất trận, rất nhiều người nhận định là Tiền Tống Bảo, bởi vì dị tượng rồng bay phượng múa hiện ra, tuyệt đối là thêm điểm lớn nhất. Xác thực, sau khi dị tượng lần đầu dâng lên, mười tên giám sát thẩm tra đã xem trọng đệ tử Thực Thần gấp đôi. Dưới cái nhìn của bọn họ, chỉ có mỹ thực thông suốt đến cực hạn, mới có thể dẫn phát dị tượng, tuyệt không phải đơn thuần như thêu hoa. Cho dù Quân Thường Tiếu từ trước đến nay đã tính trước, cũng không khỏi có chút lo lắng đệ tử sẽ bại trong tay Tiền Tống Bảo.

Nhưng mà, sau khi Liễu Uyển Thi dẫn phát thiên địa dị tượng, hình thành năm chữ tung bay ở trên trời, chênh lệch giữa hai bên bị san bằng. Khổ cực nhất không ai qua được tám tên người dự thi còn lại. Giờ phút này, trong ánh mắt bọn họ dần dần xuất hiện vẻ tuyệt vọng, cũng ý thức được kết cục chỉ là tới chơi mà thôi.

Mỹ thực dẫn phát thiên địa dị tượng, định trước đã đạt đến nhập hóa cảnh, cái này sao mình có dũng khí chống lại.

Hai loại dị tượng lần lượt chiếm cứ hai vị trí đông tây, chậm chạp không tiêu tán, lại như hóa thành hai thượng cổ hung thú tiến hành chém giết, thề phải phân ra thắng bại.

- Lợi hại!

Tiền Tống Bảo khen.

Mình dẫn phát dị tượng là mượn nhờ gà, cá hình thành hình ảnh nhìn tựa như rồng bay phượng múa. Cô bé này hội tụ năm chữ, tuyệt đối cố ý gây nên, mà không phải đã hình thành thì không thay đổi!

Đương nhiên, Tiền Tống Bảo cũng không thể dâng lên phức cảm tự ti, bởi vì dị tượng mình có thanh thế hơn một bậc, cho nên hươu chết vào tay ai, chỉ có chờ giám sát thẩm tra ăn thử xong mới có thể quyết định.

Hai phút đồng hồ sau, tám người dự thi khác kết thúc nướng, nhân viên ban tổ chức công tác lấy món ăn đi, đều ủ rũ. Hai loại dị tượng dâng lên giữa bầu trời, mang đến ảnh hưởng lớn cho bọn hắn, trong quá trình nấu nướng khó tránh khỏi sẽ xuất hiện một chút ngoài ý muốn, cho nên mỹ thực làm ra cũng không phải thập toàn thập mỹ.

- Mời mười giám sát thẩm tra tiến hành bình giám!

Hoàng Cẩm Đoạn cất cao giọng nói.

Lời vừa ra nhất thời kích thích võ giả toàn bộ đại lục, dù sao phân đoạn giám sát thẩm tra có thể trực tiếp quyết định vô địch thuộc về ai!

- Mời.

Mười giám sát thẩm tra lần lượt đi xuống đài, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn tám tác phẩm khác, trực tiếp dừng ở trước mặt Tiền Tống Bảo. Vô luận mỹ thực tám người dự thi phải chăng thập toàn thập mỹ cũng đã bị bỏ qua, bởi vì trước mặt tác phẩm gây nên dị tượng đã định trước chỉ có thể biến thành vật làm nền.

- Aiz.

Lâm Diệu bất đắc dĩ thở dài. Hắn cũng là một trong người dự thi có hi vọng đoạt giải quán quân so với Tiền Tống Bảo lần này, nhưng đến trận chung kết, giám sát thẩm tra cả nhìn cũng không nhìn tác phẩm của mình, thật có chút đả kích tâm linh.

- Thiếu niên, không phải ngươi không đủ ưu tú, mà chính là có hai yêu nghiệt.

Lão giả tiên phong đạo cốt nhìn gà cá phân biệt đựng cùng một chỗ trên bàn, nói.

- Ngươi nấu một món ăn, hay là hai món.

- Một món.

Tiền Tống Bảo phất tay, linh năng bộc phát, chỉ thấy hai bàn đồ ăn nhất thời xoay tròn, sau đó bay lên, đảo tròn bên trong mâm lớn đã chuẩn bị tốt. Theo ống kính mà xem, con cá kia hoàn chỉnh hiện lên hình chữ S, tô điểm ở bên cạnh gà, hình thành đồ án thái cực.

- Xì xì xì…

Tiền Tống Bảo vung tay.

Lấy nồi ra, rưới dầu nóng lên trên, chỉ thấy nhiệt khí kèm thêm mùi thơm bay lên.

Dị tượng long phượng giữa bầu trời đột nhiên dung hợp lại cùng nhau, tuần hoàn truy đuổi, đối ứng cùng món ăn trong mâm.

Tiền Tống Bảo khoát tay.

- Ta đã làm xong rồng bay phượng múa, mời nhấm nháp.

Mười giám sát thẩm tra lộ vẻ ngạc nhiên trên mặt, hiển nhiên không nghĩ tới, tiểu tử này cho tới bây giờ mới hoàn thành một đạo trình tự sau cùng.

Có điều... Sau khi rưới dầu nóng, hương khí đập vào mặt, chỉ hơi ngửi một chút, cả người nhất thời sảng khoái tinh thần.

- Riêng mùi vị đã khiến người ta thèm nhỏ dãi!

Mùi thơm hiếm hoi còn sót lại ở chỗ lôi đài còn đang lan tràn về đài quan chiến, tất cả người xem ngửi thấy được đều sinh lòng vui sướng, ngụm nước miếng không tự giác chảy xuôi xuống.

- Cái này... Tuyệt đối là mỹ vị nhân gian!

- Ta nguyện ý dùng mấy năm tuổi thọ đổi lấy có thể tự mình nếm một ngụm!

- Mấy năm quá ít, chí ít mấy chục năm mới được!

Tiền Tống Bảo làm ra rồng bay phượng múa, mùi vị đối với rất nhiều người mà nói, đã không cách nào dùng tiền tài cân nhắc, mà chỉ muốn dùng tuổi thọ đổi lấy!

Khán giả hận không thể tiến lên, đá mười tên giám sát thẩm tra bay ra ngoài, tự mình nếm thử.

Quân Thường Tiếu cũng ngửi được mùi thơm cực kỳ trùng kích vị giác kia, thầm nghĩ.

- Quả nhiên là đối thủ mạnh mẽ!

- Ào ào ào!

Tử Lân Yêu Vương ngồi ở bên cạnh chảy nước miếng, con mắt lóe lên ánh sáng, hận không thể lập tức bạo vỡ quần áo!

- Đừng làm mất mặt xấu hổ bổn tọa.

Quân Thường Tiếu nhắc nhở.

- Tông chủ.

Diêu Mộng Oánh nói.

- Người này làm đồ ăn thơm quá.

Nàng và Tử Lân Yêu Vương ăn quen đồ ăn Liễu Uyển Thi nấu, ăn đồ ăn người khác như nhai sáp nến, nhưng Tiền Tống Bảo làm ra rồng bay phượng múa có thể động tới khẩu vị, đã nói lên thật sự rất cường thế.

- Chư vị.

Lão giả tiên phong đạo cốt chắp tay nói.

- Ăn thử đi.

- Mời!

- Mời!

Tuy mọi người khách sáo, nhưng thân thể đã bán đứng mình, vội vàng cầm lấy đũa hoặc kẹp cá, hoặc kẹp thịt gà, cũng có cầm cái muỗng nhấm nháp canh cá và canh gà.

Người xem toàn thế giới chỉ có thể trông mong mà nhìn. Mười giám sát thẩm tra thống nhất tiến hành nhấm nháp, sau khi mỹ thực vào miệng, thân thể đột nhiên hơi run rẩy, chợt cùng nhau nhắm mắt, trên mặt xuất hiện màu sắc phiêu nhiên. Một khắc này, linh hồn bọn họ dường như bay ra ngoài, dung nhập dị tượng trên không, nương theo long phượng uyển chuyển nhảy múa!

- Bọn họ đang khiêu vũ?!

Thông qua màn sáng, võ giả toàn bộ đại lục nhìn thấy mười giám sát thẩm tra tụ lại một chỗ chuyển vòng vòng, đang tương ứng lẫn nhau cùng dị tượng trên bầu trời!

Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật. Đây rốt cuộc dễ ăn bao nhiêu mới có thể khiến bọn hắn buông xuống tư thái cao quý làm ra sự việc lúng túng như vậy!

Nhảy một lát, linh hồn mười tên giám sát thẩm tra trở về bản thể, phát giác mình không tự chủ được nhảy múa, mặt mo nhất thời đỏ bừng không gì sánh được.

- Chư vị.

Hoàng Cẩm Đoạn nói.

- Cho điểm đi.

- Mười điểm!

- Mười điểm!

Mười giám sát thẩm tra giơ điểm số, toàn bộ cho 10 điểm!

- Quả nhiên, vẫn là max điểm!

Đối với kết quả này, khán giả không ngoài ý muốn, dù sao dẫn phát dị tượng đã thêm điểm rất cao!

- Nếu như đệ tử Vạn Cổ tông cũng cầm max điểm, chẳng lẽ ngang tay?

- Khoan hãy nói, thật sự có khả năng!

Thời khắc mọi người suy đoán, mười giám sát thẩm tra đến trước mặt Liễu Uyển Thi, lão giả tiên phong đạo cốt dò hỏi.

- Nha đầu, thức ăn của ngươi…?

- Thịt kho tàu Liễu thị.

Liễu Uyển Thi nói.

Đồ ăn làm ra từ sách dạy nấu ăn dạy, có điều cách thức đã cải tạo khác trong tài liệu, cho nên cũng chính là nàng do sáng chế dựa trên tham khảo.

- Có thể mở nắp không?

- Xoát!

Liễu Uyển Thi vung tay, cái nắp bay ra, hiện ra mười khối thịt kho tàu kích thước vừa đủ, hòa vào bên trong nước thịt nồng đậm.

- Hình như rất phổ thông.

Lão giả tiên phong đạo cốt nói.

Theo hình dáng đồ ăn, thịt kho tàu Liễu Thị khẳng định kém rồng bay phượng múa - loại loè loẹt kia, thế nhưng, xét thấy lúc trước Liễu Uyển Thi cầm max điểm, nhóm giám sát thẩm tra không xem thường. Bọn họ trước hết dùng nước súc miệng, sau đó cầm lấy đũa kẹp lên một khối thịt kho tàu, nhẹ nhàng thả vào bên trong miệng, mùi vị lại hương lại nồng!

Nhẹ nhàng cắn một chút, một chút nước thịt theo tầng thịt tràn ra, tràn ngập trên mỗi vị giác. Mập nhưng không mỡ, xốp ngon miệng!

Quân Thường Tiếu nhìn không chuyển mắt, thấy mười tên giám sát thẩm tra viên không có bất kỳ biểu tình biến hóa gì, tâm nhất thời nhấc lên cổ họng. Bọn họ không phải nên lập tức nổ tung tại chỗ sao?

Bọn họ không phải nên lập tức triền miên sao!

Hay là, ăn qua món của Tiền Tống Bảo, nên đã có sức miễn dịch đối với món ăn của Liễu Uyển Thi?

Cái này cũng không tốt!

Xem ra đến bây giờ, giám sát thẩm tra vô cùng vừa ý Tiền Tống Bảo và Liễu Uyển Thi, người dự thi khác đã bị bài trừ ra bên ngoài, cho nên vô luận kết quả như thế nào, kém nhất cũng có thể cầm á quân, phù hợp nhiệm vụ Sử Thi yêu cầu. Quân Thường Tiếu đã có thể vượt mức hoàn thành, nhưng hắn tuyệt không thỏa mãn vị trí thứ hai, mà hi vọng đệ tử có thể nắm chức vô địch!

Theo phản ứng giám sát thẩm tra ăn thử nhìn ra, rõ ràng mãnh liệt không bằng Tiền Tống Bảo, cái này đã nói lên thịt kho tàu cũng không chạm tới cấp độ sâu trong linh hồn!

Lão giả tiên phong đạo cốt và người khác nhai say sưa ngon lành, xong nuốt vào trong bụng, vô ý thức cầm lấy đũa lại kẹp một khối, kết quả phát hiện trong mâm chỉ còn lại có nước thịt. Liễu Uyển Thi cắt rất nhiều khối, nhưng chỉ vẻn vẹn nghiêm khắc chọn lựa mười khối, cho nên một người chỉ có thể ăn một khối.

- Aiz.

Lão giả lắc đầu.

- Vẫn chưa thỏa mãn.

Giám sát thẩm tra không cay không vui nói.

- Tuy thịt kho tàu Liễu thị này không mang đến trùng kích trên linh hồn, nhưng lại kích thích khẩu vị, khiến cho ta cảm nhận được cái gì gọi là ăn không đủ no.

- Cho nên...

Hắn dừng một chút, giơ lên tấm biển cho điểm.

- Cho mười điểm!

- Dân dĩ thực vi thiên, nhưng dự tính ban đầu là nhét đầy bao tử, tuy món ăn này giản dị tự nhiên nhưng lại làm cho ta tìm tới định nghĩa căn bản nhất của món ăn.

Một tên giám sát thẩm tra giơ lên cho mười điểm. Người khác cũng giơ bảng, hiện ra hình ảnh tất cả đều là mười điểm!

Hoàng Cẩm Đoạn lớn tiếng tuyên bố.

- Liễu Uyển Thi làm ra thịt kho tàu Liễu thị cũng max điểm!

- Quả nhiên!

- Hai người toàn bộ max điểm!

- Đây là ngang tay? Đồng thời nhận được vô địch à?

Mọi người nghị luận.

Hoàng Cẩm Đoạn cũng khó xử, dù sao trên sàn thi đấu giải đấu Thực Thần kỳ trước kết thúc chưa xuất hiện qua tình huống điểm bằng nhau, giải quán quân này phân chia như thế nào?

- Hoàng gia chủ.

Tên lão giả tiên phong đạo cốt kia nói.

- Không bằng hai người lại thi đấu thêm một trận.

Hoàng Cẩm Đoạn hơi cân nhắc.

- Chỉ có thể như vậy.

- Hoàng gia chủ.

Ngay lúc này, Quân Thường Tiếu ngồi phía trên đài quan chiến mở miệng.

- Thi đấu thêm hai người vẫn max điểm làm sao bây giờ?

Hệ thống sụp đổ.

- Cưỡng ép thi thêm ván nữa!

- Cái này...

Hoàng Cẩm Đoạn nói.

Quân Thường Tiếu nói.

- Quân mỗ có đề nghị, nếu không để cho hai người dự thi mỗi người làm ra một nồi đồ ăn lớn, để người xem ở hiện trường ăn thử xong cho ra điểm số tương ứng.

- Mười người điểm số có thể bằng nhau, vậy trăm người, ngàn người, vạn người thì chưa hẳn giống nhau, hơi có một chút chênh lệch sẽ phân ra thắng bại.

- Chư vị.

Quân Thường Tiếu cất cao giọng.

- Các ngươi cho rằng như thế nào?

- Đồng ý!

- Đề nghị của Quân tông chủ không tệ!

- Để chúng ta tới làm đại chúng giám sát thẩm tra chấm điểm cho người dự thi cũng vô cùng công bình công chính!

Không ai sẽ phản đối, bởi vì bọn hắn hiện tại vô cùng muốn nếm thử tác phẩm hai người dự thi hai vòng max điểm làm ra đến cùng mỹ vị đến cỡ nào!

- Hoàng gia chủ, chúng ta nguyện ý ăn thử!

- Hoàng gia chủ, chúng ta nguyện ý làm giám sát thẩm tra!

Khán giả lớn tiếng la, thanh âm sóng sau cao hơn sóng trước, cái này khiến Hoàng Cẩm Đoạn nhất thời nhíu mày, dù sao, để nhân sĩ không phải chuyên nghiệp làm giám sát thẩm tra là không có tiền lệ.

- Hoàng gia chủ.

Ngay lúc này, thanh âm Hàn thành chủ vang lên tại hội trường.

- Dân ý như thế, sao không thuận theo?

Làm thành chủ Hoàng Thành, vô cùng có lực uy hiếp, Hoàng Cẩm Đoạn vẫn xoắn xuýt nhất thời có chủ ý, cao giọng tuyên bố.

- Đã như vậy, vậy thi đấu thêm một trận để đại chúng làm giám sát thẩm tra đến quyết định cả hai ai mạnh ai yếu!

Quân Thường Tiếu tựa lưng vào ghế ngồi, truyền âm.

- Hàn thành chủ, đa tạ.



Bình Luận (0)
Comment