Chương 827.
Chương 827: Hề cung chủ đi hồng môn yến
Mảnh đất non xanh nước biếc. Đái Luật một thân hắc bào yên tĩnh mà đứng, quanh thân xuất hiện thuộc tính màu xanh, sau đó tràn ngập cây cỏ ở phụ cận, thu linh năng trong cơ thể chúng nó lại.
- Hô!
Lúc sau, hắn mở to mắt, thở ra một hơi.
- Đột phá lục phẩm.
Lục Cân Ca vì mạnh lên, vì báo thù, thật sự vô cùng nỗ lực. Chỉ là, dù hắn có mệnh nhân vật chính, nhưng so sánh cùng Quân Cẩu Thặng, vậy thì thật bi kịch.
- Tiểu tử.
Hồn bất mãn nói.
- Chỉ dựa vào thu lấy cây cỏ và hung thú, đột phá hoàng cấp xa xa khó vời, không bằng đi thu của võ giả cảnh giới cao cho nhanh!
Đái Luật lắc đầu.
- Vì báo thù giết hại sinh mệnh vô tội, cái này khác tà ma ở chỗ nào?
Từ trên lý luận mà nói, hắn và Quân Thường Tiếu có thù, có thể tính là nhân vật phản diện, nhưng tuyệt không phải người xấu thập ác bất xá, cho nên khẳng định không làm được sự việc táng tận lương tâm.
- Thế giới lấy võ làm đầu, mạnh được yếu thua!
Hồn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
- Ngươi để ý chính tà như thế, sớm muộn gì sẽ hại chết chính mình!
- Đừng nói nữa.
Đái Luật nói.
- Ta có tính toán của ta....
Hồn nhất thời trầm mặc. Vốn cho rằng kẻ ngu này rất dễ lừa gạt, không ngờ vẫn rất có nguyên tắc, xem ra mình muốn thôn phệ chiếm thành của mình, còn phải cần thời gian rất lâu....
Vạn Cổ tông.
Quân Thường Tiếu ngồi trong Tế Vũ Đường, nói.
- Sao mới đến lục phẩm Vũ Vương vậy?
Lê Lạc Thu bĩu môi nói.
- Quản lý Tế Vũ Đường, lại quản lý Mua Sắm Đường, sao có thời giờ đi tu luyện.
Nàng đột phá Vũ Vương dựa vào Vũ Vương đan, đột phá lục phẩm cũng là đi sinh tử bí cảnh lịch luyện đề thăng, nếu không, chỉ với việc nàng ngày thường không có thời gian đi tu luyện, hiện tại chắc chỉ mới nhị tam phẩm.
- Vất vả.
Quân Thường Tiếu nói.
Hai mươi bốn công thần Lăng Yên Các chỉ có thể đệ tử vào ở, nếu không khẳng định sẽ cân nhắc để nữ nhân này vào.
Lê Lạc Thu trêu ghẹo.
- Đến Tế Vũ Đường chỉ hỏi thăm cảnh giới của ta à?
- Dĩ nhiên không phải.
Quân Thường Tiếu nói.
- Sự việc thời gian trước để ngươi tra, có thu hoạch hay không?
Nói đến chuyện chính, Lê Lạc Thu nghiêm túc.
- Ta đã sai người nghe ngóng, tạm thời không có dị thường.
Quân Thường Tiếu sờ cằm.
- Chẳng lẽ lão đầu kia đang lừa dối mình?
Bên trong Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp, Trận Đế từng nói.
- Có lẽ cần thật lâu, có lẽ cũng sớm đã đi vào Tinh Vẫn đại lục, chiếm cứ thân thể con người, đang từ từ trưởng thành.
Quân Thường Tiếu nhìn như không có để trách nhiệm cứu vãn thế giới ở trong lòng, nhưng vẫn lệnh Tế Vũ Đường đi tìm hiểu có sự việc linh dị ở bên trên đại lục hay không. Thời không thông đạo bị phong ấn lần nữa, vững vàng mấy trăm năm không có vấn đề, chỉ sợ Hồn Tộc sớm trà trộn vào, nội trú trong cơ thể nhân loại. Kết hợp lời Trận Đế nói, Quân Thường Tiếu đại khái suy đoán. Nếu như Hồn Tộc muốn mạnh lên, có thể sẽ nhiếp lấy linh năng nhân loại, chỉ cần không hủy thi diệt tích, hẳn sẽ để lại đầu mối. Nhưng mà, sau khi Tế Vũ Đường tìm tòi tỉ mỉ, cũng không có loại hiện tượng này phát sinh, cho nên không nhịn được nghi vấn, có phải mình có chút quá cẩn thận hay không?
- Không có là tốt nhất.
Quân Thường Tiếu tựa lưng vào ghế ngồi, nói.
- Dạng này, Hồn Tộc giết mình không nổi, chỉ chờ mình đi giết thôi.
- Tông chủ!
Đinh Hưng Vượng đi tới.
Ánh mắt Quân Thường Tiếu và Lê Lạc Thu nhất thời ngây ngốc. Bởi vì đầu tóc Đinh lão không chỉ khôi phục, hơn nữa còn cực kỳ dài, dài đến cuộn bên hông tầm vài vòng!
- Ngươi để cho ta sử dụng thứ gì đây!
Đinh Hưng Vượng đẩy tóc rậm rạp, lộ ra một gương mặt mo đang sụp đổ.
- Ngày ngày đều dài thêm, sau này làm sao đi ra ngoài!
- Cắt bớt đi.
- Hai ngày qua đã cắt bỏ tám lần, càng cắt bỏ càng dài!
Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật. Người khác đều đợi tóc dài tới eo, ngươi cưới ta vừa lúc rất tốt, Đinh Hưng Vượng thì đợi tóc dài tới eo, ngày ngày cầm kéo cắt bớt. Chủ yếu là lượng quá nhiều, duy trì sinh trưởng mấy ngày liền sẽ bình thường trở lại.
- Tông chủ.
Độ Nan cười nói.
- Có thể cho ta thử một bình không?
Quân Thường Tiếu vỗ bả vai hắn, nhìn cái đầu sáng loáng.
- Võ tu Phật môn thì cần phải có bộ dáng của võ tu Phật môn, đến đây, cúi đầu, bổn tọa chấm mấy cái chấm cho ngươi.
- Mà thôi, ta đi quét nội viện.
Độ Nan trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi.
- Tông chủ.
Ngụy Lão đến đưa tin.
- Một lô dược liệu mới đã thành thục.
- Ừm.
Trên mặt Quân Thường Tiếu xuất hiện ý cười. Lại có thể luyện chế ra càng nhiều Vũ Vương đan, thực lực chỉnh thể của đệ tử sẽ lần nữa được đề thăng.
- Tông chủ.
Lê Lạc Thu đi tới, nói.
- Có chuyện nhất định phải hồi báo cho ngươi.
- Nói.
Lê Lạc Thu nói.
- Tế Vũ Đường đưa tới tình báo, cung chủ Diệu Hoa Cung rời khỏi tông môn, tiến về Nam Hoang Châu.
- Tại sao?
Quân Thường Tiếu hỏi.
Lê Lạc Thu đáp.
- Hề cung chủ được lời mời đi Cửu Độc Cung.
- Tà Tông ngũ lưu?
- Không sai.
Quân Thường Tiếu buồn bực.
- Diệu Hoa Cung trên giang hồ cũng được xem là danh môn chính phái, sao Hề cung chủ lại đi Tà Tông.
- Theo ta được biết.
Lê Lạc Thu nói.
- Hề Tịnh Tuyền có một đại sư tỷ có uy vọng cực cao tại Diệu Hoa Cung, sau khi cạnh tranh chức vị cung chủ bị thua, ôm hận thoát ly tông môn, bái nhập môn hạ Cửu Độc Cung Nam Hoang Châu.
- Cho nên.
Quân Thường Tiếu nói.
- Cái gọi là mời, thực ra là hồng môn yến?
- Có khả năng.
Lê Lạc Thu nói.
Thực ra, loại việc của tông môn khác này, nếu như không phải rất quan trọng, nàng có thể chọn loại bỏ không báo, nhưng Hề Tịnh Tuyền và tông chủ có chút quan hệ nói không rõ, vậy nên sau khi do dự liền báo lên
- Chỉ có Hề cung chủ rời đi à?
- Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt đi cùng.
Nghe đến Lãnh Tinh Nguyệt, sắc mặt Ngụy Lão ngồi ở bên cạnh vị trí đầu não nghiêm túc. Quân Thường Tiếu bắt được, không có vấn đề nói.
- Hề cung chủ có hai trưởng lão Vũ Vương đỉnh phong đi cùng, hẳn không có vấn đề gì.
- Mặc dù Cửu Độc Cung chỉ là ngũ lưu, nhưng độc thuật nhất tuyệt giang hồ, nếu như có ý nghĩ gì với Hề cung chủ, cho dù Vũ Vương đỉnh phong theo cũng chưa chắc an toàn!
Ngụy Lão ngưng trọng nói.
- Ngụy Lão có ý là?
Quân Thường Tiếu hỏi lại.
Ngụy Lão nói.
- Tại đỉnh Hoa Sơn, cung chủ Diệu Hoa Cung không tiếc đắc tội hai Tà Tông tam lưu mà trợ uy cho Vạn Cổ tông ta, cho nên ta cho rằng, cần phải phái người tới nhìn xem.
Quân Thường Tiếu cười nói.
- Ngụy Lão hẳn đang lo lắng cho tình nhân cũ.
Ngụy Lão lấy một loại ánh mắt rất không minh bạch nói.
- Chẳng lẽ tông chủ không lo lắng cho Hề cung chủ?
Quân Thường Tiếu nói.
- Ta và Hề cung chủ cũng xem như lão bằng hữu, nếu biết nàng sắp đi hồng môn yến, đương nhiên không thể ngồi yên không quan tâm đến.
- Ngụy Lão.
- Ngươi mang Giang lão đi Cửu Độc Cung, cứ lấy lý do Vạn Cổ tông tới chơi.
- Vâng!
Ngụy Lão vội vàng đứng dậy, cùng Giang Tà bằng tốc độ nhanh nhất bay về phía Nam Hoang Châu. Trên đường còn thầm nghĩ.
- Nếu như Hề cung chủ thật sự gặp phải nguy hiểm, tông chủ tự mình đến cứu, nhất định có thể tăng độ thiện cảm, kết quả phái chúng ta tới, mình ngồi ở trong tông môn, đây là thật... Không thể cứu.
Trên tình trường, Ngụy Lão tuyệt đối là cấp vương giả, nhưng đối mặt Quân Thường Tiếu cấp thanh đồng, chỉ có thể hô to —— ta bó tay toàn tập!
- Hề cung chủ.
Quân Thường Tiếu đứng bên ngoài đại điện, nói.
- Hi vọng đừng xảy ra chuyện.
Hắn vốn có thể tự mình tiến về Nam Hoang Châu, nhưng chung quy chỉ là một Tà Tông ngũ lưu, phái hai tên Hoàng cấp đi qua đã rất cho bọn hắn mặt mũi.
Lê Lạc Thu thầm nói.
- Nếu như đệ tử gặp phải nguy hiểm, chắc hiện tại tông chủ đã ở Nam Hoang Châu giết đỏ mắt rồi.
- Hả?
Đột nhiên, bên tai truyền đến tình báo của thành viên đưa tới.
- Tông chủ, có thám tử đến báo, trong một mảnh núi rừng tối tăm rất ít người đặt chân ở Đông Hạo Châu, hơn mười dặm cây cỏ toàn bộ khô héo, không có sinh cơ nào!
- Vị trí chính xác.
- Tại...
Quân Thường Tiếu mở vũ trang vũ dực, được phi hành chi dực gia trì, hóa thành một đạo lưu quang luồng ánh sáng biến mất giữa bầu trời.... Lê Lạc Thu im lặng lắc đầu. Để đó một đại mỹ nữ không đi cứu, đối với việc này lại rất tích cực, quả nhiên tông chủ khi còn bé đã té từ trên cây xuống, xảy ra vấn đề rất nghiêm trọng.