Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 834 - Chương 834. Chương 834: Biến Nguy Thành An

Chương 834. Chương 834: Biến Nguy Thành An
Nếu Mặc Thương và Đinh lão ở hiện trường, khẳng định sẽ ôm nhau, nước mắt chảy dài.

Dựa vào cái gì sau khi mở ra công hiệu máy hút bụi liền tự động hút lên đầu chúng ta, còn hút đi mái tóc, dựa vào cái gì đổi thành Hề Tịnh Tuyền thì hút trên cánh tay!

Đây là bởi vì Quân Thường Tiếu phí sức rất lớn điều khiển miệng máy hút, mới có thể nhắm ngay trên tay muội tử, mà không phải trên đầu người ta.

Đổi lại người khác thì tùy duyên.

Vù vù!

Dưới hình thức tăng cường khởi động, máy hút bụi sinh ra lực hút có thể nói là bùng nổ, khí tức cuồng bạo quanh thân Hề Tịnh Tuyền phóng thích căn bản không có cách nào chống cự, trong chớp mắt liền bị thu đi.

Quân Thường Tiếu cũng không buông lỏng cảnh giác.

Bởi vì thuộc tính phóng thích bị mang đi, thuộc tính trong cơ thể vẫn còn tồn tại.

Hắn mặc kệ đây có phải là Hồn Tộc quấy phá hay không, cũng mặc kệ nó có thể giúp Hề Tịnh Tuyền tăng thực lực lên, chỉ cần khống chế tư duy, khiến người đánh mất lý tính, nhất định phải tiêu diệt, không thể lưu một chút!

Vù vù!

Càng ngày càng nhiều năng lượng bị thu đi, tóc dài Hề Tịnh Tuyền bị linh năng đại thủ đè ở trên tường, tản ra xung quanh, con ngươi âm lãnh dần dần trở nên trong suốt.

Nhất là, đồ án và văn tuyến mắt trái ảm đạm, dường như tùy thời sẽ biến mất.

Cái này...

Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt ngây ngốc.

Bên tai nhất thời vang lên lời nói của Cung chủ tiền nhiệm trước khi lâm chung, rằng văn ấn trên mặt nha đầu này chỉ có khi hoàn toàn biến mất mới không rơi vào trạng thái bùng nổ.

Giờ phút này.

Không phải đang biến mất sao!

Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt mừng rỡ như điên.

Cung chủ không chết ở bên trong độc uyên, nếu như lại chữa trị quái bệnh bạo tẩu, nhân họa đắc phúc!

Một khắc này, độ thiện cảm của hai trưởng lão Diệu Hoa Cung đối với Quân Thường Tiếu tăng lên.

Vù vù!

Lực hút mạnh mẽ còn đang kéo dài bạo phát.

Thuộc tính bá đạo khống chế tư duy trong cơ thể Hề Tịnh Tuyền đang bị lấy ra cuồn cuộn không dứt, sau cùng chứa vào bên trong trữ bụi khí, tuy đang nỗ lực phản kháng, nhưng căn bản không vọt ra được.

Một phút đồng hồ sau, đồ án mắt trái của Hề Tịnh Tuyền dần trở nên mờ nhạt, văn ấn trên mặt biến mất, đầu cắm xuống một bên, người cũng hôn mê.

Quân Thường Tiếu đóng lại máy hút bụi, lau mồ hôi trên trán, thở một hơi dài nhẹ nhõm nói.

- Rốt cuộc cũng đã giải quyết, để nàng biến nguy thành an.

Phù phù!

Bởi vì linh năng tiêu tán, Hề Tịnh Tuyền mất thăng bằng thuận thế ngã quỵ.

Quân Thường Tiếu....

Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt....

Hệ thống sụp đổ.

- Lau mồ hôi quan trọng, hay là con gái quan trọng, sao hắn không rõ ràng vậy ta!

...

- Ngồi xổm xuống cho ta!

Trên diễn võ trường, mây độc tồn tại đã bị máy hút bụi thu sạch, Giang Tà đang gác tay quát lớn.

Giờ phút này.

Toàn bộ Trưởng lão và đệ tử Cửu Độc Cung ngồi chồm hổm trên mặt đất.

Cái tông môn này dùng độc rất mạnh, chỉ khi mất đi độc là có thể tùy tiện phái một đệ tử ngoại môn Vạn Cổ tông đánh trên dưới một trăm bọn hắn cũng không nói chơi.

- Xong, xong thật rồi.

Một tên Trưởng lão ở trong lòng sụp đổ.

Nàng vốn không tán thành Cung chủ trợ giúp Đàm Tuệ Anh đối phó Cung chủ Diệu Hoa Cung, dù sao người ta tốt xấu gì cũng là tông môn tứ lưu, nhưng không ngờ, còn liên lụy đến Vạn Cổ tông.

Căn cứ tin tức nhận được, tông môn mới quật khởi này diệt rất nhiều Tà Tông, cả hai Tà Tông tam lưu cũng thua trận, bây giờ bị bọn họ khống chế, kết quả khẳng định là diệt môn!

Vù vù ——

Đột nhiên, một uy thế cẩn trọng truyền đến.

Mọi người ghé mắt nhìn lại, tròng mắt kém chút trừng ra ngoài!

Chỉ nhìn vị trí đại điện, hai hư ảnh giống như rồng, tựa như voi bỗng nhiên hiện ra, bộc phát uy áp như đến từ viễn cổ.

- Má ơi!

Giang Tà cả kinh.

- Tình huống như thế nào!

Ầm ầm —— ——.

Long tượng chi lực vô tình áp xuống, đại điện Cửu Độc Cung tồn tại mấy trăm năm nhất thời không còn tồn tại, lõm ra hố sâu mấy chục trượng.

Bụi đất dần dần tán đi.

Quân Thường Tiếu ôm lấy Hề Tịnh Tuyền đi tới.

Long Tượng Bàn Nhược Chưởng dùng để phá hư kiến trúc, quả thật mất tư thái!

Mặc dù Đàm Tuệ Anh chết thảm bên trong độc uyên, nhưng Hề Tịnh Tuyền kém chút đi luôn, cho nên Cửu Độc Cung không cần tồn tại.

Thực ra, chỉ bằng Ngụy Lão và Giang Tà gặp nguy hiểm thì đã cho Quân Thường Tiếu đầy đủ lý do diệt tông môn này.

Trưởng Tôn Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt theo phía sau, ánh mắt hiện lên hoảng sợ, các nàng tận mắt nhìn thấy nam nhân này tiện tay vung lên, lực lượng ngưng tụ ra quá khủng bố!

Không cách nào phủ nhận.

Hai người mỗi lần gặp Quân Thường Tiếu, Quân Thường Tiếu biểu hiện ra thực lực đều càng mạnh hơn trước kia!

Giang Tà nhìn mặt hai Trưởng lão Diệu Hoa Cung đều có dấu đỏ dài nhỏ, giống như đúc trên mặt già của Ngụy lão, chắc là bị máy hút bụi hút qua.

Lão ca.

Phía trên mặt ngươi cũng có, đừng nghĩ đến người khác.

- Tông chủ.

Giang Tà dò hỏi.

- Những cao tầng và đệ tử này làm sao bây giờ?

- Phế linh hạch và kinh mạch của toàn bộ bọn họ!

Quân tông chủ không ưa thích cử động diệt môn, từ trước đến nay chỉ nhằm vào thủ phạm, loại đệ tử này, có thể phế thì phế, chứ không phải tàn nhẫn giết chết.

Tuy là dị giới, nhưng năng lượng hoằng dương tích cực vẫn rất cần thiết.

- Vâng!

Giang Tà động thủ.

Chuyện như thế, tên này thường làm qua ở các Tà Tông, huỷ bỏ võ học và linh hạch tuyệt không khó khăn, chỉ trong một lát, cao tầng và đệ tử Cửu Độc Cung suy yếu nằm trên mặt đất.

Đẳng cấp cao bị phế linh hạch, đẳng cấp thấp bị phế kinh mạch.

Đời này muốn tu luyện võ đạo, trừ phi gặp phải thiên địa kỳ vật nghịch thiên, nếu không vô vọng.

- Không có...

- Tu... Tu vi không có...

Đệ tử Cửu Độc Cung sống không bằng chết co quắp trên mặt đất.

Tuy bọn họ chủ tu Độc đạo, nhưng vận dụng rất nhiều độc thuật cũng phải ỷ vào võ đạo, bây giờ bị phế võ công, chẳng khác nào phế tám thành thủ đoạn dùng độc.

- Tông chủ.

Giang Tà nói.

- Xử lý nữ nhân này như thế nào?

Quân Thường Tiếu nhìn về phía Miêu Tái Phượng đang ngất đi, lại nhìn về phía Ngụy Lão ngẩn người, lắc đầu.

- Mang về Vạn Cổ tông.

Lúc tiến vào Cửu Độc Cung, hắn nghe hai người đối thoại.

Biết Cung chủ Cửu Độc Cung là nữ nhi của bạn gái trước của Ngụy Lão, cho nên không có làm quá tuyệt tình.

Tội chết có thể miễn, tội sống khó tha.

Ngày sau ở trong địa lao Vạn Cổ tông vượt qua quãng đời còn lại đi.

Triệu Đậu Đậu mà biết, khẳng định mừng rỡ như điên.

Bạn tù đổi một đợt lại một đợt, rốt cục không còn là Yêu Vương, Bán Thánh, Vũ Thánh đáng sợ, mà chính là một đại mỹ nữ xinh đẹp!

- Tông chủ.

Ngụy Lão khó khăn đứng lên, nói.

- Cảm ơn.

Hắn biết, sở dĩ tông chủ không giết Miêu Tái Phượng là bởi vì mình.

...

Vù vù!

Bên ngoài Vạn Độc Lâm, bọn người Quân Thường Tiếu đi ra.

Bọn hắn rời đi không bao lâu, hỏa diễm nóng rực tràn ngập, cuối cùng đốt cháy khu vực tràn ngập các loại độc vật gần như không còn.

Cuối cùng.

Cửu Độc Cung không còn tồn tại.

Những đệ tử không bị mạt sát kia, cho dù có lòng muốn sau này trọng kiến tông môn, nhưng cả Vạn Độc Lâm cũng hóa thành tro tàn, không còn là độc khu thì đã định trước triệt để cắt mất hi vọng.

Khụ... Khụ...

Trên đường, lông mi Hề Tịnh Tuyền đang được Quân Thường Tiếu ôm lấy khẽ nhúc nhích, chầm chậm mở to hai mắt.

Đầu nàng như muốn nổ tung, trí nhớ vô cùng hỗn loạn, sau cùng chải chuốt rõ ràng một hơi mới nhớ mình bị Đàm Tuệ Anh bỏ vào bên trong độc uyên.

Chờ chút!

Đột nhiên thân thể mềm mại của Hề Tịnh Tuyền chấn động.

Lúc đầu tầm mắt hắc ám, đột nhiên xuất hiện ánh sáng, sau đó hóa thành một cái khe, chậm rãi khuếch trương ra bốn phía, mãi đến khi tầm mắt bị ánh sáng lập loè chiếm cứ, bởi vì không thích ứng, vô ý thức lần nữa nhắm mắt lại.

- Hề cung chủ.

Bên tai truyền đến thanh âm.

- Ngươi không sao chứ?



Bình Luận (0)
Comment