Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 839 - Chương 839. Chương 839: Con Mồi

Chương 839. Chương 839: Con Mồi
Vị diện chiến trường có rất nhiều vị diện, mỗi vị diện đều có địa bàn độc lập của mình.

Muốn mở rộng, phải không ngừng giết hại.

Quân Thường Tiếu dựa vào cửa truyền tống thành công kích phát địa bàn Tinh Vẫn đại lục, nhưng vẻn vẹn chỉ có khoảng cách vài mét.

Thực ra, điều này có liên quan đến số lượng người tiến vào, nếu như tiến vào nhiều, phạm vi địa bàn ban đầu sẽ lớn.

- Aiz.

Quân Thường Tiếu lắc đầu.

- Đến đâu thì hay đến đó.

Tới nơi đây không phải ẩu đả sao, cũng mặc kệ địa bàn không địa bàn gì, chỉ cần thuận lợi đi vị diện khác là đủ.

- Không đúng!

Đột nhiên, Quân Thường Tiếu nghĩ đến cái gì, sụp đổ nói.

- Người khác vào không được địa bàn Tinh Vẫn đại lục, địa bàn vị diện khác khẳng định mình cũng vào không được, sao ta đi thế giới bọn họ đây?

Theo thiết lập của chiến trường, mỗi địa bàn vị diện đều là khu vực an toàn, căn bản không có hi vọng vụng trộm tiến vào địa bàn người khác để đi qua thế giới người khác.

- Hệ thống, cút ra đây!

Không có tiếng vang.

Hiển nhiên đã tiến vào trạng thái giả chết.

- Móa!

Quân Thường Tiếu ôm đầu, sụp đổ.

- Lỗ lớn rồi!

Đột nhiên, giữa bầu trời có thanh âm hùng hậu truyền đến.

- Võ giả Tinh Vẫn đại lục tiến vào vị diện chiến trường, trở thành một trong những người tham dự, do đó thông báo toàn thể chiến trường!

...

Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật.

Nói lớn tiếng như vậy, sợ người khác không biết người Tinh Vẫn đại lục đã tới à?

Vù vù.

Ngay lúc này, từng luồng khí tức cường thế bạo phát ra, chỉ nhìn giữa bầu trời đầy sao trải rộng nơi xa, mấy trăm luồng ánh sáng cực tốc bay tới, bên trong có nhân loại mặc trang phục quái dị, cũng có người thú loã lồ che nửa thân.

Quân Thường Tiếu nhất thời trừng to mắt, bởi vì người đến tất cả đều là tầng thứ Vũ Hoàng!

- Không phải chứ!

Mười mấy tên võ giả bay ở phía trước nhất, từ khí tức hùng hậu phát ra mà xem, tuyệt đối là Bán Thánh không thể nghi ngờ!

Thời điểm đến đây, nghe hạn chế cảnh giới tiến vào, Quân Thường Tiếu đã đoán được, bên trong này khẳng định cao thủ như mây, nhưng tận mắt nhìn thấy Hoàng cấp nhiều như chó, Bán Thánh chạy đầy đường thì hít sâu một hơi.

- Vị diện chiến trường, khủng bố như vậy!

- Chờ chút!

Biểu hiện trên mặt Quân Thường Tiếu nhất thời đặc sắc.

Bởi vì mấy ngàn tên cường giả rõ ràng đang hướng về phía mình!

- Võ giả Tinh Vẫn đại lục mới tới, chịu chết đi!

- Tiểu tử này là của lão tử, ai cũng đừng đoạt với lão tử!

- Đánh bại võ giả Tinh Vẫn đại lục đầu tiên sẽ có khen thưởng điểm cống hiến gấp mấy lần, ai nhường người đó là cháu trai!

Vù vù!

Sát khí bạo phát, bao phủ khắp nơi.

Trận này, thế này, đổi lại Hàn thành chủ cấp Vũ Thánh cũng không chịu nổi!

Có điều, Quân Cẩu Thặng thì tương đối thông minh.

Nhìn thấy mấy ngàn người khí thế hung hung đánh tới, gấp vội vàng lui về phía sau mấy bước, núp ở bên trong vòng tròn chỉ có vài mét.

Xoát! Xoát!

Vô số cường giả chớp mắt mà tới treo giữa không trung, mở miệng khiêu khích.

- Tiểu tử mới tới, mau mau cút ra!

Thấy bọn họ không dám đi vào vòng tròn nửa bước, Quân Thường Tiếu ôm tay, thản nhiên nói.

- Có gan tiến vào.

- Có gan đi ra!

- Có gan tiến vào!

- Có gan...

Sau 10 phút, Quân Thường Tiếu miệng đắng lưỡi khô, thanh âm khàn khàn.

- Có... Có gan tiến vào...

Nếu như chỉ có mấy tên hoặc mười mấy tên Hoàng cấp, hắn khẳng định dám ra ngoài, nhưng vây quanh bốn phía trọn vẹn có mấy ngàn người, chỉ có thể ỷ vào khu vực an toàn đấu khẩu cùng đối phương.

- Tên nhát gan.

Một tên cường giả vị diện nào đó lạnh lùng nói.

- Lão tử không lãng phí thời gian cùng ngươi.

- Đi!

Xoát! Xoát!

Một đám cường giả phe của hắn quay đầu bay đi.

Cường giả vị diện khác cũng lần lượt rời đi, rất nhanh, bên ngoài khu vực an toàn của Tinh Vẫn đại lục chỉ còn lại có hai ba mươi tên, hiển nhiên không nghĩ từ bỏ, còn muốn chờ.

Xoát!

Quân Thường Tiếu gọi ra một cái ghế, tiêu sái ngồi ở phía trên, hai chân bắt chéo.

- Ta thách các ngươi lãng phí thời gian đấy.

Hệ thống nói.

- Đừng sợ, lên đi!

- Lên cái rắm!

Quân Thường Tiếu nói.

- Ngươi cho rằng những người này đi thật à?

- Người tham dự thân ái, bởi vì ngài là nhập cư trái phép tiến vào vị diện chiến trường, cũng không theo trình tự bình thường, tuy thành lập địa bàn Tinh Vẫn đại lục, nhưng ở trong khu vực an toàn một canh giờ sẽ bị đuổi ra ngoài, hiện tại tiến vào thời gian đếm ngược...

- Đương nhiên.

Tiếng nữ tính hóa nhắc nhở tiếp tục truyền đến.

- Nếu như người tham dự ở bên ngoài duy trì nửa canh giờ, lại tiến vào khu vực an toàn sẽ tính lại thời gian, chúc ngài được vận tốt, sinh hoạt mỹ mãn, yêu yêu.

- Yêu mẹ ngươi chứ yêu!

Khóe miệng Quân Thường Tiếu co giật.

Bên trong ngốc một canh giờ, bên ngoài lăn lộn nửa canh giờ!

Đây là bức mình không thể ở lì tại khu vực an toàn, nhất định phải chủ động đi ẩu đả, hoặc chủ động bị đuổi giết!

- Đừng sợ!

Hệ thống nói.

- Chơi hắn đi!

- Được!

Quân Thường Tiếu đứng lên, lắc bả vai.

- Chờ thời gian chênh lệch không nhiều, lão tử liều mạng cùng bọn hắn!

Hệ thống sụp đổ.

Còn phải ráng kéo dài thời gian mới nhảy ra, sao kí chủ nhát gan như vậy!

Không phải sợ.

Là núp lùm chạy bo, bắn lén ăn gà dành top 1!

- Ta nói chư vị này.

Quân Thường Tiếu vững như lão cẩu ngồi trên ghế.

- Các ngươi đến từ vị diện nào?

- Lăng Vân đại lục!

- Xích Hải đại lục!

- Thánh Huyền đại lục!

Cường giả không rời đi tự giới thiệu, cái mũi đã sắp đâm chọt bầu trời.

Quân Thường Tiếu nói.

- Điểm cống hiến mới vừa nói có ý gì?

- Hừ.

Cường giả đến từ Lăng Vân đại lục cười lạnh, nói.

- Ngươi đã đến vị diện chiến trường mà vẫn không biết điểm cống hiến?

- Cái này...

Quân Thường Tiếu nói.

- Tiến vào khá vội vàng, rất nhiều chuyện có chỗ không biết.

Khóe miệng mọi người co giật.

Bọn họ trải qua cân nhắc hồi lâu, cuối cùng mới quyết định đến vị diện chiến trường, căn bản không vội vàng như đối phương.

- Tiểu tử.

Một tên cường giả Xích Hải đại lục thản nhiên nói.

- Khi địa bàn ngươi mở rộng đến kích thước nhất định, thượng giới sẽ ngưng tụ ra cửa hàng công huân, đến lúc đó có thể mua sắm thiên địa kỳ vật và vũ khí trang bị mà vị diện mình không có ở bên trong.

- Thượng giới?

Quân Thường Tiếu kinh ngạc.

Tiếng nữ tính hóa nhắc nhở truyền đến.

- Người tham dự thân ái, nơi này là do đại năng thượng giới mở ra, cách mỗi năm năm sẽ có vị diện lui ra, vị diện mới thêm vào.

- Mẹ nó.

Quân Thường Tiếu sụp đổ.

- Thành lập một chiến trường chỉ vì giết hại, người thượng giới thật xấu xa!

Tiếng nữ tính hóa nhắc nhở vang lên.

- Tộc quần các đại vị diện sinh sôi quá nhanh, cứ thế mãi thì năng lượng sẽ bị hao hết, cho nên thành lập vị diện chiến trường cũng là bất đắc dĩ.

Người càng ngày càng nhiều, tư nguyên hao phí sẽ càng nhiều, sau cùng khẳng định tiêu hao hầu như không còn.

Điểm ấy, Quân Thường Tiếu có thể hiểu.

Nhưng dùng phương thức chém giết để giảm bớt nhân khẩu, thật sự có chút cực đoan, lại nói thượng giới căn bản chính là nhìn hạ giới như con kiến hôi, chết bao nhiêu cũng không đáng kể!

Vốn cho rằng thượng giới là loại thánh địa siêu phàm thoát tục, hiện tại xem ra, cũng không trốn được định luật mạnh được yếu thua.

Quân Thường Tiếu lắc đầu.

- Đương nhiên.

Cường giả Xích Hải đại lục lạnh lẽo, âm u cười một tiếng.

- Ngươi không có cơ hội mở rộng địa bàn, bởi vì chỉ cần đi ra sẽ trở thành con mồi cho bọn ta thu hoạch điểm cống hiến!

- Con mồi?

Quân Thường Tiếu chụm mười ngón tay lại, thân thể khẽ nghiêng về phía trước, cái cằm gối ở phía trên, chậm rãi nheo mắt lại, mỉm cười.

- Ngươi nghiêm túc sao?



Bình Luận (0)
Comment