Chương 845. Chương 845: Quá Oan Uổng!
- Tiêu sư đệ, lát nữa đi Tụ Linh Trận không?
- Được.
Cửa lịch luyện tháp, Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ đi tới.
Nhưng, ngay lúc hai người nói chuyện với nhau, cửa truyền tống vị diện chiến trường lấp lóe ánh sáng, Quân Thường Tiếu lảo đảo đi ra, chậm chạp mới ngã xuống đất bất tỉnh.
...
Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ nhất thời ngơ ngác.
- Không tốt, tông chủ ngất rồi!
- Mau mau! Đến dược đường!
- Tôn Bất Không đâu, Tôn Bất Không đâu!
Trên dưới toàn bộ Vạn Cổ tông nhất thời loạn thành một đoàn.
Giang Tà và mấy tên trưởng lão gác tay bên ngoài dược đường đi tới đi lui, trên mặt đầy lo lắng.
Tiêu Tội Kỷ ngồi trước bậc thang.
Long Tử Dương và mấy người Lý Thượng Thiên cũng lo lắng vô cùng.
Lục Thiên Thiên tựa ở góc tường, tuy con ngươi trong suốt vẫn còn băng lãnh nhưng hiếm khi xuất hiện vẻ sầu lo.
Két!
Một lúc sau, cửa phòng đẩy ra.
Ngụy Lão và Tôn Bất Không cúi đầu đi tới, rất có bộ dáng bác sĩ vừa làm phẫu thuật xong.
Còn kém ra vẻ áy náy sau đó nói với người nhà người bệnh: Thật xin lỗi, chúng ta đã cố gắng hết sức.
- Ngụy Lão!
Lý Thanh Dương dò hỏi.
- Tông chủ không sao chứ?
- Tuy hôn mê, nhưng cũng không lo ngại.
Ngụy Lão nói.
Mọi người nghe vậy thở một hơi nhẹ nhõm.
- Có điều.
Ngụy Lão nói.
- Cần phải tĩnh dưỡng một thời gian.
Đinh Hưng Vượng ngưng trọng nói.
- Để tông chủ rơi vào kết cục trọng thương mà về, chiến trường bí cảnh này đến cùng khủng bố đến mức nào!
...
Quân Thường Tiếu hôn mê một ngày mới tỉnh lại.
Tuy có dược vật Tôn Bất Không điều trị, thương thế được khống chế, cũng có năng lực xuống giường, nhưng kinh mạch bị hao tổn tương đối nghiêm trọng, tạm thời không cách nào vận chuyển linh năng.
Vấn đề không lớn.
Có thời không bí cảnh, sau khi tiến vào có thể nhanh chóng khôi phục.
Lần này đi vị diện chiến trường, tuy ngắn ngủi nửa canh giờ, lại làm cho Quân Thường Tiếu ý thức được mình vẫn còn quá yếu.
Hệ thống an ủi.
- Không phải kí chủ yếu, mà là cường giả quá nhiều.
- Mẹ!
Nghĩ đến chuyện mình bị một tên Vũ Thánh luân phiên dùng chưởng ấn trấn áp, Quân Thường Tiếu nắm chặt tay.
- Tức ghê!
Hắn rất tức giận.
Nhất định muốn báo thù!
Hệ thống đề nghị.
- Phóng xuất ra toàn bộ điểm cống hiến bị ép dưới đáy hòm, mua một thân trang bị cực phẩm, về vị diện chiến trường chơi hắn!
Quân Thường Tiếu nói.
- Chờ hai nhiệm vụ Sử Thi hoàn thành, đột phá Bán Thánh lại đi báo thù rửa hận!
Hệ thống muốn hắn tiêu phí, sau đó đi trả thù.
Nhưng Quân tông chủ nghĩ, giải quyết một tên Vũ Thánh, khẳng định cần rất nhiều cống hiến, như thế không bằng ẩn nhẫn chờ mấy tháng lấy khen thưởng, cảnh giới đề thăng lại tính sổ.
- Quân tử báo thù 10 năm không muộn.
Quân Thường Tiếu nói.
- Huống chi ta còn họ Quân.
...
Hệ thống sụp đổ.
- Quân tử này có quan hệ cộng lông với họ Quân của ngươi à?
Két.
Phòng cửa bị đẩy ra, Lục Thiên Thiên áo trắng như tuyết đi tới, đặt bát lên bàn, nói.
- Uống thuốc.
Khóe miệng Quân Thường Tiếu co rút.
May mà có thể xuống giường hành động, nếu không để nàng chiếu cố, chắc mình phải ráng ôm băng vải xuống giường uống thuốc.
Lục Thiên Thiên nói.
- Vị diện chiến trường đã nguy hiểm như vậy, sao tông chủ không chuẩn bị Liệu Thương đan đi vào?
- Liệu Thương đan đối với cảnh giới bản tọa hiện tại đã không có tác dụng.
Quân Thường Tiếu nói.
- Có điều.
Lời Lục Thiên Thiên nói cũng nhắc nhở cho hắn.
Vũ kỹ luôn được đổi mới, nhưng Liệu Thương đan còn dừng lại tầng thứ trung phẩm.
Quân Thường Tiếu thầm nghĩ.
- Cần tìm thời gian đổi mới khu mua sắm.
Hệ thống nói.
- Nếu không thì tiêu xài điểm cống hiến đi nào?
...
Quân Thường Tiếu trợn mắt một cái.
- Ngươi bây giờ xui khiến ta tiêu phí, càng ngày càng phát rồ!
- Aiz.
Hệ thống nói.
- Kí chủ đi vào chiến trường bị người khác đè đánh, trong lòng ta cũng khó chịu, cho nên bức thiết hi vọng kí chủ có thể có càng nhiều át chủ bài, có thể trở nên ngày càng mạnh.
- Móa! Tốn 5 vạn điểm cống hiến mua cửa truyền tống vi diện chiến trường vô dụng này, ta còn không tìm thấy chỗ tốt gì, ngươi nói một chút coi.
Ngay từ đầu hắn nghĩ dựa vào cửa truyền tống lẫn vào thế giới khác, nhưng cứ điểm các vị diện bị định nghĩa thành khu vực an toàn, hoàn toàn không thể nào đi thế giới khác, 5 vạn điểm cống hiến này chết quá oan!
- Không được, không được.
Quân Thường Tiếu nghĩ một lát liền cảm thấy đau lòng, đau toàn thân.
Hệ thống không nói, lần thứ hai tiến vào hình thức giả chết.
...
Quân Thường Tiếu đi thời không bí cảnh một chuyến, sau khi ra ngoài thương thế đã khôi phục toàn diện.
Sau đó, hắn đặt tâm tư vào việc kiến thiết tông môn.
Cửa truyền tống vị diện chiến trường có thể tùy thời tùy chỗ tiến vào, đơn giản là phó bản, địa phương tìm kích thích, tông môn phát triển vẫn là nhiệm vụ thiết yếu lúc này.
- Lần sau đi vào có thể mang theo bọn Đinh lão, mở rộng địa bàn, kích phát cửa hàng công huân.
Quân Thường Tiếu thầm nói.
Một phen chém giết trong vị diện chiến trường, điểm cống hiến đã hơn ngàn.
Hắn rất chờ mong cửa hàng công huân có thể đổi lấy các loại võ đạo tư nguyên.
Đương nhiên, mấy người Đinh lão cũng rất tò mò.
Tông chủ đến cùng trải qua cái gì trong bí cảnh chiến trường mà lại trọng thương hôn mê như thế?
- Trời ơi!
Quân Thường Tiếu thông báo chuyện đã xảy ra từ đầu chí cuối.
Trong nháy mắt, Đinh lão và bọn người Giang Tà ngồi ở trong đại điện trợn mắt hốc mồm.
Hoàng cấp nhiều như chó, Bán Thánh đi đầy đất, hình tượng này quả thực không dám tưởng tượng!
- Aiz.
Quân Thường Tiếu lắc đầu.
- Bổn tọa bị một tên cường giả chữ Địa có thể so với Vũ Thánh đả thương.
- Tông chủ!
Ánh mắt Đinh lão nóng rực.
- Ta có thể vào không?
- Hiện tại không được.
Quân Thường Tiếu nói.
- Chờ qua một đoạn thời gian, bổn tọa mang các ngươi đi vào chung.
Ánh mắt Giang Tà và huynh đệ Ninh thị nóng rực.
Tuy vị diện chiến trường rất khủng bố, nhưng làm một võ giả, tự nhiên khát vọng truy cầu kích thích, khát vọng đánh với cường giả một trận!
- Đương nhiên.
Quân Thường Tiếu ngưng trọng nói.
- Trong thời gian này các ngươi cần phải nỗ lực tu luyện, bởi vì một khi tiến vào chiến trường bí cảnh là sinh tử do mệnh, giàu có nhờ trời.
- Vâng!
Bọn người Giang Tà đồng thanh đáp.
Sau khi tan họp, Quân Thường Tiếu gọi Tử Lân Yêu Vương qua.
- Khôi phục thế nào rồi?
- Vẫn ổn.
Tử Lân Yêu Vương nói.
- Bảy tám phần.
Có Liễu Uyển Thi cung cấp mỹ thực, có các loại dụng cụ thối luyện, khoảng cách đạt tới thực lực trước phong ấn đã rất gần.
Năm đó mấy tên Vũ Thánh liên thủ mới có thể chế phục, thực lực tên này khẳng định rất mạnh, Quân Thường Tiếu hi vọng mang theo hắn đi vị diện chiến trường báo thù và mở rộng lãnh thổ cho mình!
- Tông chủ.
Dạ Tinh Thần tới gặp.
- Ta có thể vào không?
Quân Thường Tiếu hơi trầm ngâm, nói.
- Nếu như ngươi có thể trong vòng mười tháng đột phá Vũ Hoàng, ta sẽ mang ngươi đi vào.
- Mười tháng.
Dạ Tinh Thần nói.
- Có chút khó khăn.
Cảnh giới hiện tại của hắn đã đạt tới tầng thứ bát phẩm Vũ Vương, trừ Hà Vô Địch ra, xem như cảnh giới cao nhất trong các đệ tử.
Có đầy đủ tư nguyên và các loại bí cảnh, mười tháng đột phá đỉnh phong không có vấn đề, nhưng bước vào Vũ Hoàng thì cần lượng lớn thời gian.
Thực ra Dạ Tinh Thần đột phá Vũ Hoàng là sự việc chắc chắn, dù sao kiếp trước từng đạt tới, đơn giản cũng là đi lại một lần nữa mà thôi, nhưng cái đồ chơi cảnh giới này không chỉ cần phải cảm ngộ, còn cần thời gian.
Hắn hiện tại có cảm ngộ, chỉ thiếu thời gian.
Lý Thanh Dương và bọn người Tiêu Tội Kỷ muốn bước vào Vũ Hoàng, cũng không thể thiếu cảm ngộ và thời gian, rõ ràng khó mà đột phá kịp với Dạ Tinh Thần.
Vấn đề không lớn.
Có Dịch Cân Kinh và Ngũ Hành Giám Thiên quyết, còn có linh căn phẩm chất cao và các loại tư nguyên, đột phá chỉ là vấn đề thời gian.
- Mẹ!
Quân Thường Tiếu nắm chặt tay.
- Chờ bản tọa dẫn người đi vào, chắc chắn quấy vị diện chiến trường long trời lỡ đất!