Chương 850. Chương 850: Lễ Gặp Mặt Của Bổn Tọa, Ngươi Có Hài Lòng không?
Bách Khâu sơn mạch vô cùng bao la, kéo dài mấy Châu, nhưng địa phương nguy hiểm chân chính là chỗ sâu nhất, bởi vì bên trong được vinh dự gọi tên là thiên đường của hung thú.
Tuy tồn tại rất nhiều các loại tư nguyên, dược liệu và khoáng thạch, nhưng trên cơ bản không ai dám đến đây thu thập.
Vả lại, Bách Khâu sơn mạch có chỗ kỳ quái, chỉ cần võ giả đi vào, hung thú sẽ tập trung công kích, như nhận được mệnh lệnh nào đó.
Chuyện ở nơi đây, Quân Thường Tiếu đã nghe nói qua.
Mãi đến khi biết được Bách Khâu đại vương từ trong miệng Tử Lân Yêu Vương thì bèn suy đoán, nhân loại bị lọt vào quần thú công kích hẳn là nó thao túng trong bóng tối.
Núi rừng tối tăm, 5000 thành viên Chiến Kỵ Đường giẫm trên mặt đất ẩm ướt, bảo trì đầy đủ khoảng cách, đi từng bước một.
Sau khi được Tiết Nhân Quý và Đào Nguyên huấn luyện, bọn họ tựa như hóa thân thành đặc chủng binh tác chiến tại rừng cây.
- Huynh đệ.
Tiền Bất Đa khen.
- Những đệ tử của ngươi không đơn giản!
Tiền gia hắn cũng mang đến không ít cao thủ, nhưng so sánh cùng thành viên Chiến Kỵ đường thì lộ vẻ kém cỏi.
- Tạm được.
Quân Thường Tiếu khiêm tốn đáp.
- Tông chủ.
Giang Tà dừng lại, nói.
- Bên ngoài hơn hai mươi dặm có một đám sói thú, quy mô đại khái khoảng năm sáu ngàn con.
- Cảnh giác.
Quân Thường Tiếu hạ lệnh.
Xoát! Xoát!
Thành viên Chiến Kỵ đường bạo phát khí thế, trước người ngưng tụ áo giáp màu đen thực thể hóa.
Tốc độ này, hiệu suất này.
Không qua huấn luyện nghiêm khắc lâu dài, tuyệt đối khó hình thành trong thời gian ngắn!
Cạch!
Tiêu Tội Kỷ đã dựng súng bắn tỉa AWM, còn cõng thần cải cách hỏa tiễn lên lưng.
Khi trên dưới Vạn Cổ tông tiến vào tình trạng báo động, một tên cao thủ Tiền gia còn nói thầm.
- Trong núi rừng có cấm chế hạn chế linh niệm lan tràn, hắn có thể kéo dài đến hai mươi dặm nhỉ?
Người khác kéo dài không được.
Giang Tà có thể.
Bởi vì nắm giữ Nguyên Thần Chi Thể.
Từ khi kế thừa cái thể chất này trong Thập Phương Tuyệt Mệnh Tháp, phương diện linh niệm của hắn càng cường đại, dù thân ở sơn lâm tối tăm có rất nhiều hạn chế, nhưng vẫn có thể thăm dò rất xa.
Sau khi bọn người Lý Thanh Dương tu luyện, cũng thời khắc cường hóa thể chất, bây giờ cơ bản đã có hiệu quả.
Ví như Tiêu Tội Kỷ.
Đại Hoang Chi Địa trong đan điền đã thực chất hóa, tuy quy mô rất nhỏ, nhưng lực lượng hình thành đã bắt đầu đề thăng phòng ngự bản thân.
Mỗi ngày, sau khi thân thể thối luyện cũng có thể rõ ràng cảm nhận được, bắp thịt, huyết mạch thậm chí mỗi lỗ chân lông đang biến hóa.
Lại như Chu Hồng.
Kế thừa Hóa Kiếm Chi Thể, hiểu kiếm đạo ngày càng gia tăng.
Dù Tô Tiểu Mạt thân ở Thái Huyền Thánh Tông nằm vùng cũng thời thời khắc khắc lĩnh hội Cuồng Phong Chi Thể.
Muốn nói thích nhất, phải là Dạ Tinh Thần.
Sau khi kế thừa Linh Mạch Chi Thể, tốc độ thu linh năng đề thăng, càng phối hợp các loại công trình võ đạo và hai loại tâm pháp, tốc độ cảnh giới tăng lên mỗi ngày.
Những thể chất đến từ thời đại thượng cổ này, tuy không thể trong thời gian ngắn mang đến biến hóa nghiêng trời lệch đất cho mọi người, nhưng theo sự không ngừng lĩnh ngộ, cảnh giới không ngừng tăng lên, chỗ tốt mang đến khẳng định rất lớn.
...
Gào!
Sau thời gian ngắn, nơi núi rừng sâu xa truyền đến từng tiếng sói tru, trong không khí mục nát tràn ngập cảm giác ngay ngắn, nghiêm nghị.
Cao thủ Tiền gia nhất thời khẩn trương.
Xoát!
Xoát!
Ngay lúc này, trong bụi cỏ tối tăm xuất hiện một sói thú thể trạng to lớn, lông màu nâu, con ngươi lấp lóe ánh sáng bảy sắc.
- Thất Thải Lang!
Một tên cao thủ Tiền gia hoảng sợ hô.
Quân Thường Tiếu nói.
- Loại sói này mạnh hơn Cụ Phong Lang.
Một lúc sau, từng con Thất Thải Lang có thể so với tầng thứ Võ Tông từ chỗ tối đi ra, số lượng dần dần đạt tới mấy ngàn con, bên trong còn có mấy chục con không kém tầng thứ Vũ Vương!
Dưới tình huống bình thường, linh thú loại sói đạt tới cấp bậc này chắc chắn sẽ không tuỳ tiện xuất hiện, bây giờ tập hợp lại cùng nhau, khẳng định có mờ ám.
- Gia chủ.
Một tên cao thủ Tiền gia trầm giọng nói.
- Có hơi phiền toái!
Lấy tu vi của hắn, không kiêng kị bầy sói, nhưng lúc này mới vừa tiến vào chỗ sâu liền bị nhằm vào, đằng sau khẳng định nguy hiểm hơn.
- Nhân loại!
Đột nhiên, trên ngọn núi nơi xa truyền đến thanh âm âm u.
- Hôm nay các ngươi đều phải chết.
Bọn người Tiền gia ngẩng đầu.
Chỉ thấy phía trên đứng thẳng một con Thất Thải Lang thể trạng rất lớn, uy phong lẫm liệt, cả kinh hô.
- Thất Thải Lang Vương!
Theo khí tức phát ra, thực lực con này cũng không kém hơn Vũ Hoàng!
Võ giả Tiền gia nhất thời có chút hoảng.
Linh thú loại tầng thứ này, lấy thực lực bọn hắn chưa hẳn đánh thắng được!
- Khặc khặc.
Thất Thải Lang Vương cười quái dị.
- Cố ý để đám nhân loại kia tiến vào, không ngờ sẽ dẫn đến nhiều như vậy!
Nghe đến đó, sắc mặt Tiền Bất Đa đại biến.
Vừa rồi hắn còn buồn bực, Bách Khâu sơn mạch đã nguy hiểm như vậy, sao đội nhân mã mình phái đi thăm dò có thể phát hiện mỏ quặng?
Nghe Lang Vương nói thì hiểu ra, cái này là bẫy rập cố ý thiết lập, chờ mình chui vào!
- Chậc chậc.
Quân Thường Tiếu gặm một miếng táo.
- Con linh thú này có chút giảo hoạt.
Tử Lân Yêu Vương khinh thường.
- Có dạng chủ tử gì, sẽ có dạng thủ hạ đó, không có gì lạ.
- Hả?
Thất Thải Lang Vương nghiêng đầu, cười lạnh.
- Đây không phải cái t6en năm đó bị đại vương nhà ta đánh chạy sao, sao còn dám đến đây?
Tử Lân Yêu Vương nhất thời nắm chặt nắm đấm.
Nhớ tới năm đó, Bách Khâu đại vương dựa vào thủ đoạn hèn hạ âm hiểm, hắn tức không kiềm được.
Nhìn thấy Lang Vương này cũng là thủ hạ của tên kia, cũng chính là địch nhân, không cần phải thủ hạ lưu tình.
Răng rắc!
Quân Thường Tiếu lại gặm một miếng táo, vừa nhai vừa khua tay.
- Giết toàn bộ.
Ầm ầm!
Vừa dứt lời, tiếng nổ vang đinh tai nhức óc truyền đến.
Cao thủ Tiền gia nhất thời bị chấn động đến hoảng sợ, sau đó dần dần mở to hai mắt, mảnh đất mà bầy sói hội tụ, cuồng phong bay múa, khói bụi hình dáng cây nấm hướng kéo dài lên trời!
- Cái này... Tình huống như thế nào rồi!
Dần dần, hết thảy yên tĩnh lại, hố sâu to lớn bày ra, mấy ngàn con sói tụ vào một chỗ biến mất, tinh hạch tản đầy đất.
Xoát!
Tiêu Tội Kỷ đỡ hỏa tiễn, họng pháo chống trên mặt đất, bắt đầu bổ sung năng lượng đạn pháo.
Trên dưới Vạn Cổ tông bình tĩnh, Tiền Bất Đa và cao thủ Tiền gia còn ngây ra như phỗng đứng tại chỗ.
Thất Thải Lang Vương cũng trợn tròn mắt, con ngươi hiện lên vẻ hoảng sợ.
Nó vốn định lệnh cho thủ hạ khởi xướng tiến công, xé đám nhân loại kia thành mảnh nhỏ, nhưng trong khoảnh khắc toàn quân bị diệt, cái nội dung cốt truyện này... Hoàn toàn không đúng!
Nhanh nhanh, quyết định!
Xoát!
Thất Thải Lang Vương làm ra lựa chọn chính xác nhất trong thời gian nhanh nhất, quay người muốn chạy trốn.
Nhưng vừa quay đầu lại, chỉ thấy Đinh Hưng Vượng và Công Tôn Hạo Hải. một người ngồi phía trên tảng đá, một người tựa trên vách núi đá, ôm tay mỉm cười.
Hai nhân loại kia xuất hiện khi nào, sao hắn không phát giác được!
Xoát!
Không kịp cân nhắc, tứ chi mở ra chạy trốn sang bên cạnh.
Nhưng vừa quay người lại, bàn tay Đinh lão trực tiếp đánh tới, chỉ thấy tên đáng thương kia lệch đầu ngã xuống, rơi xuống dưới chân mọi người.
Tiền Bất Đa....
Cao thủ Tiền gia....
Một linh thú có thể so với Vũ Hoàng mà không chịu nổi một kích của lão giả tang thương kia à?
Quân Thường Tiếu thả người nhảy một cái, rơi vào trên thân Thất Thải Lang Vương nửa chết nửa sống, hai tay đan xen vào nhau, cất cao giọng nói.
- Bách Khâu đại vương, lễ gặp mặt của bổn tọa, ngươi có hài lòng không?