Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 855 - Chương 855. Chương 855: Đại Ca, Ta Yêu Ngươi!

Chương 855. Chương 855: Đại Ca, Ta Yêu Ngươi!
Bách Khâu đại vương bị trọng thương, Quân Thường Tiếu xuất ra chưởng khống bóng chỉ đơn giản là thử một lần, căn bản không có hi vọng gì, dù sao năm đó hàng phục Tử Lân Yêu Vương cũng không thành công.

Nhưng mà, càng không coi trọng, càng cho mình một kinh hỉ!

- Mẹ nó!

Quân Thường Tiếu im lặng.

- Sớm biết nhẹ nhõm như thế thì ta đến một mình rồi, còn mang nhiều người như vậy, phí sức như vậy làm gì!

Hệ thống nói.

- Kí chủ có thể hàng phục con thú này, bắt nguồn từ đối phương trọng thương, nếu không tuyệt sẽ không thành công.

- Đã như vậy, Tử Lân Yêu Vương lúc đó mình đầy thương tích, tại sao không hàng phục thành công?

Quân Thường Tiếu hỏi.

- Cái này...

Hệ thống trầm mặc, nói.

- Có khả năng bởi vì đến từ thượng giới, thực lực tiềm ẩn tương đối cao, cho nên chưởng khống bóng không thể hạ thủ được.

Tuy giải thích có chút gượng ép, nhưng thực cũng có đạo lý, dù sao luận huyết thống và thực lực, Bách Khâu đại vương khẳng định không sánh bằng.

Năm đó có thể đánh Tử Lân Yêu Vương chạy, đầu tiên là bởi vì đối phương mới từ thượng giới nhập cư trái phép xuống, thực lực chưa triệt để khôi phục, thứ hai là vì dùng một chút thủ đoạn hèn hạ.

Xoát!

Quân Thường Tiếu thu hồi chưởng khống bóng, cười nói.

- Tuyệt vời.

Bách Khâu đại vương có thể so với Thánh cấp, liên hợp nhiều người như vậy rồi sử dụng trận pháp phong tỏa mới xử lý được, bây giờ thành khế ước thú của mình, không thể nghi ngờ thực lực đã lớn mạnh hơn!

- Tông chủ.

Lý Thanh Dương nói.

- Xử lý những linh thú này như thế nào?

- Trói lại toàn bộ!

Lão đại Bách Khâu sơn mạch bị mình khống chế, những thủ hạ này của nó khẳng định cũng là của mình.

- Đi.

Quân Thường Tiếu hạ lệnh.

- Tìm kiếm tinh hạch tản trên đất, còn da xương và thịt có thể mang đi thì mang đi toàn bộ!

- Vâng!

Thành viên Chiến Kỵ đường bắt đầu quét sạch chiến trường.

Khu vực không bị đạn pháo và hỏa diễm tác động rơi rất nhiều tinh hạch và thi thể hung thú, toàn bộ thu vào túi, thu hoạch không nhỏ.

- Tiền gia chủ.

Quân Thường Tiếu cảm kích.

- Ngươi thật sự là đại ca của ta!

Nếu như không phải hắn nói tới khai quật quáng mạch linh thạch, mình cũng không thể đến Bách Khâu sơn mạch, càng sẽ không hàng phục một linh thú Thánh cấp!

- Chờ chút!

- Còn có quáng mạch linh thạch!

Quân Thường Tiếu nói.

- Nên có nha?

Xoát!

Vung lên cao cấp chưởng khống bóng, Bách Khâu đại vương vừa bị thu vào tiếp thu trị liệu nhất thời bay ra, nửa nằm trên mặt đất, yếu ớt nói.

- Tham... Tham kiến chủ nhân...

Thú loại bị chưởng khống bóng hàng phục tương đương ký khế ước, sẽ không suy nghĩ gì mà nghe theo chủ nhân, sẽ không sinh ra bất luận phản kháng nào.

- Vùng núi này thật có quáng mạch linh thạch?

Quân Thường Tiếu nói.

- Có!

Bách Khâu đại vương nói.

- Có điều đã bị ta móc ra trước một bước, chỉ còn lại có mỏ quặng không để dẫn dụ nhân loại.

- Móc ra?

Quân Thường Tiếu nói.

- Ở nơi nào?

Bách Khâu đại vương yếu ớt nói.

- Tại... Tại tổ của ta...

Còn chưa nói hết lời, Tử Lân Yêu Vương mặc lấy nội khố đỏ bước nhanh đến, dùng một quyền đánh hắn ngã xuống đất, sau đó giơ chân hung hăng giẫm lên, cả giận nói.

- Không phải ngươi rất trâu bò sao, không phải ngươi rất hả hê sao, lên đánh với bản vương!

Quân Thường Tiếu im lặng.

Lúc trạng thái đối phương tốt nhất cũng không thấy ngươi tích cực như vậy.

Tuy Bách Khâu đại vương hiện tại là khế ước thú của mình, nhưng dù sao từng có ân oán cá nhân với Tử đường chủ, để hắn phát tiết một chút cũng hợp tình hợp lý.

Oanh!

Oanh!

Tử Lân Yêu Vương lại đạp mấy cước liền bị Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ kéo ra.

Quân Thường Tiếu nói.

- Mắng cũng đã mắng, đánh cũng đã đánh, từ hôm nay trở đi giữa các ngươi ân oán xóa bỏ, vào trong tông môn phải trợ giúp lẫn nhau, quan tâm lẫn nhau.

Tử Lân Yêu Vương ngạc nhiên.

- Muốn thu lưu cái tên bỉ ổi vô sỉ này à?

- Không chứa chấp hắn, chẳng lẽ giết hắn.

- Phải giết hắn!

Quân Thường Tiếu lắc đầu.

- Tử đường chủ, không được hành động theo cảm tính, dù sao chúng ta muốn liên thủ làm một sự nghiệp lẫy lừng, có trợ thủ mạnh đương nhiên phải trân quý.

Nói đến sự nghiệp, đầu Tử Lân Yêu Vương cũng quẹo, lạnh lùng nói.

- Nể mặt tông chủ, bản vương không so đo với người.

Quân Thường Tiếu thu Bách Khâu đại vương mặt mũi bầm dập vào chưởng khống bóng, nói.

- Nghỉ ngơi tại chỗ.

- Vâng!

Chúng đệ tử trầm tĩnh lại.

Dễ chịu ghê!

Lâu rồi không có đánh thoải mái như thế!

Thành viên Chiến Kỵ đường tốp năm tốp ba tụ lại một chỗ, vẫn đang thảo luận chiến đấu vừa rồi, chiến ý nổi lên trong ánh mắt còn chưa triệt để biến mất.

Bọn họ huấn luyện theo phương thức quân nhân nghiêm khắc, đương nhiên bồi dưỡng được loại máu quân nhân giết địch trên chiến trường.

Lý Thanh Dương và mấy người Tiêu Tội Kỷ cũng đánh rất đã, dù sao thì loại chém giết chân thực cùng hung thú này càng có cảm giác hơn so với đánh với hung thú do sinh tử bí cảnh huyễn hóa ra!

...

Một lúc lâu sau.

Quân Thường Tiếu triệu Bách Khâu đại vương ra, lệnh hắn dẫn đường tiến về sào huyệt mình ở.

Đó là một hang động thiên nhiên, hoàn cảnh bên trong rắc rối phức tạp.

Sau khi Quân Thường Tiếu mang đệ tử hạch tâm đi tới, tiến vào trong một thạch động lớn nhất, cùng nhau trừng to mắt, bởi vì trong tầm mắt —— tất cả đều là Thiên Nhiên Linh Thạch!

Hình ảnh kia tựa như một đám nhà thám hiểm đẩy cửa đá ra, phát hiện bảo tàng ánh vàng rực rỡ.

Vô cùng rung động, vô cùng kích thích!

Quân Thường Tiếu nháy mắt mấy cái, hô hấp dồn dập.

- Ít cũng phải có 1 triệu viên!

- Chủ nhân.

Bách Khâu đại vương nói.

- Nơi này cất giữ chỉ có một phần mười, chín cái hang đá khác ta còn chưa đến.

- Nơi này chỉ có một phần mười, còn có chín cái!

- 1 cái 100 vạn, 10 cái hang đá tương tự 10 nhân với 100 vạn, tương đương... 1 ức...

Phù phù!

Quân Thường Tiếu lên cơn hen suyễn, trực tiếp trợn trắng mắt ngã quỵ.

Hệ thống sụp đổ.

- 10 nhân với 100 vạn, hắn tính thế nào ra đến 1 ức!

- Không tốt! Tông chủ ngất đi!

- Nhanh nhanh nhanh! Ấn huyệt nhân trung!

...

Cái hang đá thứ mười, thu hơn 1 triệu Thiên Nhiên Linh Thạch vào nhập không gian giới chỉ, Quân Thường Tiếu ngồi xổm trên tảng đá, một tay giơ ra trước mặt, một tay che mặt, cười đến miệng đều lệch.

Tiền Bất Đa nói đúng.

Quáng mạch linh thạch tồn tại ở chỗ sâu sơn mạch vô cùng có quy mô, chỉ số lượng linh thạch đã nhiều đến ngàn vạn!

- Phát, phát tài rồi!

Quân Thường Tiếu còn ngồi xổm phía trên tảng đá cười khúc khích.

Nhiều linh thạch như vậy, đối với tông môn mà nói, tuyệt đối là một khoản tài phú to lớn, thực lực chỉnh thể đề thăng diện rộng không có vấn đề!

- Đại ca.

Quân Thường Tiếu nói.

- Ta yêu ngươi!

Hệ thống nói.

- Không có ý định phân cho người ta một chút à?

- Ta chỉ bồi đại ca đến đào quáng mạch linh thạch, nhưng mà sau cùng hắn chạy, trong mỏ quặng cũng không có khoáng thạch, ta lấy cái gì phân.

Bộ dáng Quân Thường Tiếu vô tội.

...

Hệ thống nói.

- Kí chủ thật trượng nghĩa.

Quân Thường Tiếu lắc đầu.

- Những Thiên Nhiên Linh Thạch này để cho thực lực chỉnh thể tông môn đề thăng, làm cho bọn Lý Thanh Dương nhanh chóng đột phá đến Vũ Vương đỉnh phong, chỉ có thể tạm thời có lỗi với đại ca.

- Tiền gia chủ tài đại khí thô, chắc sẽ cảm kích ngươi khiến cho mình có thể biến nguy thành an.

Hệ thống nói.

- Thật sự như thế.

- Dẹp đường hồi phủ!

Quân Thường Tiếu nói.

Hàng phục linh thú có thể so với Thánh cấp, còn kiếm lời ngàn vạn Thiên Nhiên Linh Thạch.

Chuyến đi Bách Khâu sơn mạch lần này, thu hoạch có thể nói là to lớn, đến mức trên đường trở về, Quân Thường Tiếu không nhịn được khoa tay múa chân hát hò.

- Đến đây đến đây, cùng nhau vui vẻ, dù sao có rất nhiều thời gian...



Bình Luận (0)
Comment