Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 867 - Chương 867. Lại Kéo Cừu Hận Cho Ta

Chương 867. Lại Kéo Cừu Hận Cho Ta
Chương 867: Lại Kéo Cừu Hận Cho Ta

Nửa tháng sau, ngày khảo hạch đệ tử ngoại môn Thái Huyền Thánh Tông bắt đầu.

Két.

Tô Tiểu Mạt đẩy cửa phòng ra, thân mặc trang phục đệ tử ngoại môn mới tinh, nhanh chân đi ra.

- Tông chủ.

Vừa sửa sang lại cổ tay, vừa ngẩng đầu nhìn về phía mặt trời vừa dâng lên, thầm nghĩ.

- Đệ tử sắp bắt đầu nổi bật.

- Tiểu Mạt.

Quân Thường Tiếu ở Vạn Cổ tông, mới vừa tập thể dục buổi sáng cùng đệ tử, một mình đứng trước đại điện, gác tay nói.

- Ngày hôm nay khảo hạch ngoại môn Thái Huyền Thánh Tông, nhất định là sân khấu ngươi thể hiện bản thân mình.

Mặt trời vừa dâng lên, vân vụ ngoại viện Thái Huyền Thánh Tông tựa như tiên khí chưa hoàn toàn tiêu tán, nhìn qua rất siêu phàm thoát tục.

Loại tông môn có lịch sử đã lâu này, nội tình của bọn họ, xác thực Vạn Cổ tông không thể so sánh.

Lần lượt có đệ tử xuất hiện bên ngoài diễn võ trường, trật tự rành mạch xếp hàng.

Những người này chỉ là người xem, nhân vật chính chân chính là mấy trăm tên đệ tử ngoại môn đứng tại khu vực phía Đông.

Bọn họ thân mặc trang phục, thân hình anh tuấn uy vũ.

Không thể không nói, làm tông môn đỉnh phong Tinh Vẫn đại lục, chiêu mộ đệ tử đều vô cùng ưu tú, đứng ở phía kia liền nhìn ra được tuyệt không phải người bình thường.

Nhưng, đệ tử sắp tham gia khảo hạch có ánh mắt nóng rực, có tâm thần bất định.

Ngoại môn khảo hạch hàng năm sẽ đúng hẹn tổ chức vào thời gian cố định, tuy hàm lượng không cao như thi đấu tông môn, nhưng cũng là đại sự mà đệ tử quan tâm nhất.

Nếu như có thể cầm thành tích ưu tú liền có thể đạt được lượng lớn điểm cống hiến, thậm chí được cao tầng coi trọng.

Khó trách tâm tình sẽ vô cùng phức tạp.

Tô Tiểu Mạt đứng ở trong đám người, mặt ngoài cũng vô cùng khẩn trương, kì thực nội tâm tương đối vững vàng.

Trước lúc không gia nhập Vạn Cổ tông, nếu như tham gia loại khảo hạch này thì hắn khẳng định sẽ hoảng, nhưng bây giờ không chỉ nắm giữ tu vi Vũ Vương, còn theo tông chủ và đồng môn trải qua các loại sinh tử lịch luyện, đã sớm luyện thành một trái tim cường đại.

- Tiểu tử.

Hà Tung Ảnh cách mấy tên đệ tử thản nhiên nói.

- Ngươi thật sự dám đến.

- Báo danh khảo hạch, đương nhiên sẽ tới.

Trên mặt Tô Tiểu Mạt mỉm cười vô hại.

Vẻ mặt này, nụ cười này khiến ánh mắt Hà Tung Ảnh dần dần lạnh xuống.

Người dự thi khác thấy thế, nhất thời ý thức được, Hà sư huynh đã tức giận, nếu như gặp nhau trong sát hạch, Tô sư đệ chắc sẽ khổ cực.

- Sư đệ.

Nơi xa, Hạ Thủy Vân lạnh lùng mở miệng.

- Đừng khiến ta thất vọng.

- Nữ nhân này...

Tô Tiểu Mạt sụp đổ thầm nghĩ.

- Lại đang kéo cừu hận cho ta.

Quả nhiên, lãnh ý trong mắt Hà Tung Ảnh càng cường liệt.

Đệ tử tham gia khảo hạch và quan chiến đều thầm nghĩ.

- Cháu gái Hạ trưởng lão dưới loại trường hợp này chủ động nói chuyện cùng tên kia, nói hai người không có quan hệ, ai mà tin.

- E hèm...

Ngay lúc này, tam trưởng lão phụ trách ngoại môn khảo hạch lần này đi ra từ đại điện tông môn, gác tay cao giọng tuyên bố.

- Ngoại môn khảo hạch hiện tại bắt đầu, mời người dự thi rút thẻ số để lựa chọn đối thủ của mình.

Bởi vì hàng năm đều sẽ tổ chức nhiều lần, cho nên nghi thức mở màn vô cùng đơn giản.

Xoát!

Xoát!

Mấy trăm người dự thi leo lên trên diễn võ trường tương tự lôi đài lâm thời, đưa tay vào hộp đặc biệt chọn lệnh bài cho mình.

Tô Tiểu Mạt cũng tới đài, lúc đứng chuẩn bị rút ra.

- Trưởng lão.

Hà Tung Ảnh nói.

- Ta và Tô sư đệ có chiến ước, có thể không cần rút thẻ số mà giao thủ hay không?

- Có thể.

Tam trưởng lão cho phép.

Thái Huyền Thánh Tông không cho phép đệ tử tự mình ẩu đả, nhưng cho phép lấy phương thức ước chiến giải quyết mâu thuẫn.

Có người thấp giọng nói.

- Hà sư huynh lo lắng Tô sư đệ sẽ bị đối thủ của hắn đào thải, không cách nào gặp nhau tại khảo hạch.

- Xem ra Tô sư đệ sẽ đi du lịch một vòng.

Rất nhiều đệ tử ném ánh mắt đồng tình cho Tô Tiểu Mạt.

Trong lòng bọn họ, Hà Tung Ảnh là người được cho rằng đoạt giải nhất ngoại môn khảo hạch lần này, không có người thứ hai.

- Các ngươi đã ước hẹn chiến đấu thì lên sân khấu giao thủ đầu tiên đi.

Tam trưởng lão nói.

Chuyện Tô Tiểu Mạt gần đây đang bận rộn, hắn đều biết rõ, cho nên rất tò mò, kẻ này có thể mang đến cho mình kinh hỉ không tưởng tượng nổi hay không.

Xoát!

Hà Tung Ảnh thi triển thân pháp phiêu dật rơi vào diễn võ trường, nói.

- Tô sư đệ, mời lên đài.

Tô Tiểu Mạt ở trước mắt bao người, lấy một loại phương thức vô cùng vụng về đi lên, có chút khiêm tốn chắp tay nói.

- Hà sư huynh, xin chỉ giáo nhiều hơn.

...

Khóe miệng mọi người co rút.

Đây không phải luận bàn, đây là ước đấu.

Mà Hà sư huynh vì tình mà chiến, chỉ sợ động thủ sẽ hết sức nặng tay.

- Ta đánh cược, Tô sư đệ nhiều nhất chống cự được mười chiêu.

- Mười chiêu quá nhiều, lấy tu vi Hà sư huynh, nhiều nhất ba chiêu đã có thể giải quyết hắn!

Đệ tử ngoại môn quan chiến đều đang nghị luận, đều xem thường Tô Tiểu Mạt, duy chỉ có Tôn Anh Tuyền đứng ở trong đám người lớn tiếng hô.

- Tô sư đệ, cố lên!

- Tô sư đệ nhập môn không lâu đã xưng huynh gọi đệ cùng con trai Tôn trưởng lão, cũng có chút năng lực.

- Chẳng phải vì mọi việc đều thuận lợi, đi nịnh nọt, có thể có thực lực gì.

Vẫn có một bộ phận đệ tử tràn ngập xem thường đối với sự khéo léo của Tô Tiểu Mạt, theo ý phụng mệnh hành động.

Có người không quen nhìn, cho rằng vào Thái Huyền Thánh Tông lăn lộn cần phải dựa vào bản lĩnh thật sự, có người thuần túy hâm mộ, hâm mộ mình không có công phu vuốt mông ngựa, cho nên tâm trạng chuyển biến thành ghen ghét.

- Có thể bắt đầu.

Tam trưởng lão nói.

Xoát.

Hà Tung Ảnh bước ra, tu vi Vũ Tông đỉnh phong toàn diện bạo phát, vung ra trọng quyền, không gian nhất thời chấn động.

- Tam trọng Độ Không Quyền.

Có đệ tử cả kinh hô.

Đây là một môn quyền pháp tầng thứ thượng phẩm của Thái Huyền Thánh Tông, đặc điểm ở chỗ thi triển ra có thể sinh ra hiệu quả chấn động không gian.

- Không tệ.

Một tên trưởng lão khen.

- Đã lĩnh ngộ cảnh giới đại thành.

Xoát.

Ngay lúc này, thân thể Tô Tiểu Mạt uốn éo ra sau, tuy động tác có chút không đẹp mắt, lại tuỳ tiện né tránh Hà Tung Ảnh oanh kích, hai chân nhiều lần điểm lên mặt đất, hình thành một loại dáng người quỷ dị.

- Cửu Khúc Lưu Ảnh Bộ.

Tam trưởng lão và cao tầng khác tràn đầy ngạc nhiên.

Bọn họ đều biết Tô Tiểu Mạt đổi lấy bí tịch thân pháp này, thi triển ra vốn sẽ không kinh ngạc, thật sự không ngờ hắn lại thi triển như mây bay nước chảy, cảm giác kia tựa như đã... Lĩnh ngộ đến cực hạn.

Xoát.

Xoát.

Thi triển ra Cửu Khúc Lưu Ảnh Bộ, nhiều lần chuyển động bên trong chín điểm, đan dệt ra lưu quang tàn ảnh, đệ tử quan chiến cả kinh, từng người trợn mắt hốc mồm.

Cho dù Hạ Thủy Vân lãnh ngạo như sương cũng khó có thể tin, thầm nghĩ.

- Hắn thế mà có thể trong khoảng thời gian ngắn lĩnh ngộ thân pháp được trình độ như vậy, tư chất và lĩnh ngộ tuyệt không tầm thường.

Vấn đề này, mấy người tam trưởng lão cũng ý thức được, tâm lý không khỏi thầm nói.

- Chẳng lẽ linh căn kẻ này không phải trung phẩm?

Thái Huyền Thánh Tông chiêu mộ đệ tử giống như Vạn Cổ tông, bình thường không sẽ chủ động trắc thí linh căn người ghi danh, mà chỉ lấy các loại khảo hạch tới chọn.

Linh căn chính là quyết định tốc độ tu luyện, một vài linh căn tương đối kém, nếu có kiên quyết và nỗ lực, chưa hẳn không thể không có thành tựu.

Thiên tài nắm giữ tư chất cao chung quy chỉ là số ít, một tông môn muốn phát triển lâu dài, đương nhiên sẽ chọn lựa thiếu niên tương đối bình thường để bồi dưỡng, nếu không tất cả đệ tử tông môn đều là thượng phẩm linh căn, điều này cũng không thực tế.

Cái này...

Sự việc không thực tế như thế, có lẽ Vạn Cổ tông có thể làm được.



Bình Luận (0)
Comment