Chương 901. Tinh Vẫn đại lục chắc chắn có người trên thượng giới!
Giang Tà đã hiểu càng ngày càng sâu sắc đối với nguyên thần của thân thể. Tốc độ mở rộng linh niệm cũng tăng lên mỗi ngày, cho nên chuyện tìm cứ điểm của Lăng Vân đại lục được giao ngay cho hắn ta.
"Tông chủ, tìm được rồi!"
"Vị trí nào?"
"Phía đông nam!"
"Đi!"
Kết quả là, Quân tông chủ tiếp tục dẫn người đi vây sát.
Sách lược của tên gia hỏa này là tiếp tục đối phó lâu dài với Xích Hải đại lục bằng cách tiến hành đánh lén bên ngoài cứ điểm của chúng.
Nếu quang minh chính đại chống lại một Vị Diện, Vạn Cổ Tông chắc chắn không có năng lực này, tuy nhiên đánh du kích, chơi đánh lén, vẫn không thành vấn đề.
"Xoẹt!"
"Xoẹt!"
Dạ Tinh Thần cầm kiếm vọt lại!
Nhân lúc vừa mới đột phá Võ hoàng, thực lực tăng lên một bước lớn, dù cho là võ giả Võ hoàng tam, tứ phẩm của Lăng Vân đại lục thì dưới lợi kiếm của hắn ta cũng biến thành tay lìa khỏi xác.
Đám người Lý Thanh Dương và Tiêu Tội Kỷ chỉ có thể tạm thời dựa vào Kích Tăng chi phù, cho nên khi giao thủ cùng địch nhân không thể hạ gục trong chớp mắt.
Sự thật là, đối với bọn họ mà nói, giết người không phải là mục đích chủ yếu, có thể cùng cao cấp cường giả chém giết, thông qua thực chiến rèn luyện củng cố bản thân mới là điểm mấu chốt.
"Ầm!"
"Ầm!"
Trên chiến trường, hào quang bắn ra bốn phía, điên cuồng thiêu đốt mọi thứ.
"Vù!"
"Vù!"
Chi viện của Lăng Vân đại lục đến nhanh vô cùng, chỉ thấy mấy trăm tên Hoàng tự võ giả cùng hơn mười tên Huyền tự võ giả bay vút tới như theo từng sợi lưu quang.
"Lui lại!"
Quân Thường Tiếu cũng không có ham chiến, lúc này vội vàng gọi người rời đi.
Lý Thanh Dương và các đệ tử được lắp thêm cánh sắt, một khi bay thì tốc độ nhanh đến mức khiến cho võ giả Lăng Vân đại lục không kịp đuổi theo.
Người ta không thèm cứng đối cứng với ngươi, chạy còn nhanh hơn cả ăn trộm, đây tuyệt đối là chuyện có thể khiến người hộc máu vì tức.
"Đáng chết!"
"Rất đê tiện !"
"Có can đảm thì đừng chạy, đại chiến ba trăm hiệp cùng lão tử đi!"
Võ giả Lăng Vân đại lục không đuổi kịp, chỉ lơ lửng ở giữa không trung chửi ầm lên, phát tiết phẫn nộ trong lòng.
Liên tục đánh lén hai Vị Diện, gần hai trăm người bị thương nặng.
Diện tích cứ điểm của Tinh Vẫn đại lục cũng tăng lên trên dưới một trăm thước vuông.
Đương nhiên, khoảng cách để đạt tới quy mô của thôn trang nhỏ vẫn còn xa.
Không vội không vội.
Chuyện phát triển xây dựng địa bàn cần thời gian, không hấp tấp được, Quân Cẩu Thặng nghĩ như thế.
Hơn nữa, tên này cũng sẽ không tốn quá nhiều công sức để cạo lông hai con dê béo Xích Hải đại lục và Lăng Vân đại lục đâu, bởi vì nếu cạo nhiều hơn thì sẽ khiến đối phương cảnh giác, cho nên lại đánh mắt sang hỏi thăm mấy vị diện khác.
Lần đầu đến chiến trường, Vị Diện tham gia đuổi giết chính mình cũng không ít.
Tỷ như Thánh Huyền đại lục, Ngự Kiếm đại lục, cứ chia đều bình quân đầu người mà nhân lên, thì diện tích chẳng phải sẽ dôi ra cả đống sao!
Loại chuyện này phải gấp rút thực hiện, để tránh đến lúc đó đối phương nhận được tin tức, lại tiến vào trạng thái cảnh giới trước, chính mình không còn cơ hội ra tay nữa.
Hơn nữa, còn phải cẩn thận sự trả thù của các vị diện kia nữa.
Tuy rằng không dẫn theo nhiều người lắm, trà trộn vào trong chiến trường chưa chắc đã bị phát hiện, nhưng cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Quan trọng nhất là, giết thì giết nhưng vẫn phải hạn chế hết mức có thể, ngàn vạn lần không thể đang ở ngoài mà đột nhiên sát hồng nhãn được!
Quan điểm của Quân Thường Tiếu là, ở chiến trường có thể thoải mái, nhưng nhất định phải chú ý an toàn, không thể để kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh được.
"Đi, quay về tông môn."
Nhờ có Kích Tăng chi phù, sau khi Quân Thường Tiếu đánh lén thẳng vào Lăng Vân đại lục, lại dẫn theo đệ tử quay về Vạn Cổ Tông, có thể nói là đến cũng vội vàng, đi cũng vội vàng.
Sau khi bọn họ rời đi, phía Xích Hải đại lục và Lăng Vân đại lục đang cử hành hội nghị khẩn cấp, trọng điểm là thảo luận làm sao để phòng bị Tinh Vẫn đại lục đánh lén cùng triển khai trả thù như thế nào!
"Cung chủ!"
Một gã trưởng lão tức giận nói: "Kêu gọi càng nhiều cường giả của tông môn chúng ta đến đây, sau đó phục kích ở bên ngoài cứ điểm, chỉ cần bọn họ dám tiến đến thì lập tức tiêu diệt!"
"Không được."
Hồng Nghiêu phủ quyết nói: "Tinh Vẫn đại lục có thể thu phục Cửu Tinh lão, thực lực vô cùng mạnh mẽ, nếu phái càng nhiều người của chúng ta tiến vào, càng có lợi cho bọn họ ẩn nấp ở chỗ bí mật nào đó để phục kích."
Tình huống hiện tại là Xích Hải đại lục tuy rằng người đông thế mạnh, nhưng họ đang ở chỗ sáng, mà Quân Thường Tiếu lại núp trong bóng tối.
"Cung chủ."
Một gã trưởng lão đề nghị nói: "Vừa mới nhận được tin tức, phía Lăng Vân đại lục cũng bị Tinh Vẫn đại lục đánh lén, chết gần trăm người, chúng ta có thể liên thủ với Vị Diện này!"
"Đây là một chủ ý không tồi." Hồng Nghiêu nói.
Những trưởng lão khác cũng tỏ vẻ đồng ý.
Vì thế, cùng ngày, Xích Hải đại lục phái võ giả tiến đến cứ điểm của Lăng Vân đại lục.
Bởi vì hai bên vị diện đều là người bị hại, lại còn có chung một địch nhân, cho nên vô cùng ăn ý liên thủ hợp tác với nhau.
Trong chiến trường, chuyện Vị Diện liên minh với nhau là chuyện cũng khá phổ biến, thế nhưng vì một vị diện thuộc thê đôi thứ chín thấp kém mà lại khiến cho hai vị diện thuộc thê đội cao cấp phải liên thủ như thế này, e rằng cũng là lần đầu mới thấy.
Cho nên khi tin tức lan truyền khắp Vị Diện, nhất thời khiến cho mọi người khắp nơi bàn tán xôn xao.
Có người cho rằng, một vị diện bất thình lình nhảy ra lại có thể làm cho hai Vị Diện lão làng này cùng nhau liên thủ, thật sự quá là trâu bò rồi.
Cũng có người cho rằng, Xích Hải đại lục và Lăng Vân đại lục có chút làm quá, quá coi trọng Vị Diện thuộc thê đội thứ chín này, nếu đổi lại là phía mình, thì hoàn toàn có thể thoải mái giải quyết sạch sẽ.
Mạc Thương Sinh biết được Quân Thường Tiếu dẫn người đánh lén hai Vị Diện khác, vô cùng suy sụp mà nói: "Vị Diện chiến trường là hoa viên sau nhà hắn sao? Nói đi là đi, nói đến là đến!"
"Thành chủ."
Thuộc hạ nói: "Chúng ta có nên trợ giúp Xích Hải đại lục và Lăng Vân đại lục không?"
Mạc Thương Sinh lắc đầu nói: "Có thể tùy tiện ra vào Vị Diện chiến trường, tiểu tử này chỉ sợ có quan hệ gì với Thượng giới, chúng ta trước tiên cứ ngồi uống trà ăn bánh xem diễn biến đã."
Một gã Địa tự cường giả bị giết, khiến cho gã ta vô cùng tức giận.
Nhưng võ giả của Tinh Vẫn đại lục có thể xuất hiện trên chiến trường, đi đi lại lại tự nhiên, chắc chắn phải có quan hệ đặc thù gì đó với Thượng giới mới có thể làm được. Cho nên không thể không đề phòng cùng lo lắng suy nghĩ.
Đương nhiên, Mạc thành chủ đã sớm bắt đầu lợi dụng quan hệ của mình, nghĩ biện pháp liên hệ với Thượng giới , hy vọng có được tin tức hữu dụng liên quan đến Tinh Vẫn đại lục và Vạn Cổ Tối Cường tông.
Phía tế đàn của Tinh Vẫn đại lục có thể lợi dụng quan hệ, biết được tình hình bên trong chiến trường lẫn tình báo của các Vị Diện cao cấp, phía Cửu Thiên đại lục tất nhiên cũng có thủ đoạn liên hệ Thượng giớii.
Trong đại điện mờ ảo như sương khói.
Một nữ nhân bị mây mù nhàn nhạt che khuất đang tựa vào trên vương tọa, tay phải khẽ nắm hờ lấy ngọc giản liên kết với Hạ giới, kinh ngạc nói: "Tinh Vẫn đại lục tiến vào chiến trường ?"
Lão giả còng lưng đứng ở phía dưới cũng ngạc nhiên nói: “Vị Diện này không phải là phải đợi năm năm sau mới có thể đi vào sao?"
"Kỳ quái, kỳ quái."
Trong lòng nữ tử cũng tràn đầy khó hiểu, nói: "Vạn Cổ Tối Cường tông? Vì sao chưa bao giờ nghe nói đến."
Lão giả nói: "Chủ thượng, ngài cho ta điều tra tông môn kia, đã có tin tức rồi, tên là Vạn Cổ tông, đời trước là Thiết Cốt Tranh Tranh phái, mấy năm gần đây đang quật khởi ở Tinh Vẫn đại lục."
"Vạn Cổ Tối Cường tông cùng Vạn Cổ tông là cùng một tông môn sao?"
"Có thể đặt một cái tên không theo lẽ trời như thế, nói vậy hẳn là một tông môn."
Nữ tử đột nhiên trầm mặc một chút, nói: "Nói như vậy thì, hắn cũng sẽ vào Vị Diện chiến trường đi, nơi đó có đến hàng trăm vị diện, cường giả như sông Hằng cuồn cuộn, với tính cách cao ngạo của hắn, có thể chịu đả kích hay không?"
"Xoạt!"
Đưa lại ngọc giản cho lão giả, thản nhiên nói: "Nói cho người của Hạ giới, Tinh Vẫn đại lục tiến vào Vị Diện chiến trường, hết thảy đều nằm trong quy tắc được đề ra."
"Có nên báo việc này báo lên cho giới đường không?"
"Không cần."
"Vâng."
Lão giả lui ra, sau đó dùng bản lĩnh thần thông dung nhập lời mà chủ nhân vừa nói vào ngọc giản rồi gửi đi hạ giới, trong lòng lại nói thầm: "Gần đây chủ thượng phá lệ chú ý Tinh Vẫn đại lục này, chẳng lẽ nguyên nhân là vì người đã phi thăng lên từ vị diện đó hay sao?"
"Thành chủ!"
Cứ điểm của Cửu Thiên đại lục, một gã thuộc hạ vội vã đi tới, nói: "Thượng giới truyền xuống tin tức, Tinh Vẫn đại lục tiến vào Vị Diện chiến trường, hết thảy đều nằm trong quy tắc được đề ra."
Nhất thời Mạc Thương Sinh trợn tròn mắt.
Cứ điểm của Vị Diện kia còn chưa bắt đầu phát triển, lại có thể tùy ý ra vào, làm sao có thể đúng với quy tắc đề ra được!
Không đúng! Không đúng!
Mạc Thương Sinh ngồi xuống, một bàn tay gõ nhịp trên bàn, tự hỏi hồi lâu rồi đột nhiên như tỉnh ngộ, đứng bật dậy, kinh hãi nói: "Tinh Vẫn đại lục tuyệt đối có người trên Thượng giới!"