Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 946 - Chương 946. Thăng Cấp Lên Tam Lưu, Tông Môn Hoan Hỉ

Chương 946. Thăng cấp lên Tam lưu, Tông môn hoan hỉ
"Lại chứng nhận nữa sao?"

Tại Nhận Chứng quán, sau khi Dịch Thiên Hành nhận được tin tức, khuôn mặt tràn đầy ngạc nhiên nói: "Thăng cấp lên Tứ lưu có lẽ cũng sẽ không mất bao lâu đâu."

Căn cứ vào khoảng thời gian Tinh Vẫn đại lục tới đây, thật sự là mới không bao lâu.

"Chu trưởng lão, Chân trưởng lão."

Dịch Thiên Hành hạ lệnh: "Các ngươi đi đi."

"Vâng!"

Chu trưởng lão cùng Chân trưởng lão rời khỏi Thiên Dụ Vương thành, hỏa tốc tiến về Vạn Cổ tông, hơn nữa, nghĩ đến việc có thể lập tức được ăn đồ ăn do Liễu Uyển Thi làm, nước bọt nhất thời chảy ra.

Sau khi trải qua mấy lần chứng nhận, hai người cũng đã nhìn ra được, Vạn Cổ tông lại mời bọn hắn tới, tuyệt đối đã đầy đủ thực lực để có thể thông qua, bọn hắn đơn giản chỉ là đi qua xem, trọng điểm là có thể được ăn nhân gian mỹ vị!

Nếu như không phải vì thân phận có chút hạn chế, hai vị Trưởng lão hận không thể năm lần bảy lượt đến Vạn Cổ tông ăn chực.

Ngày thứ hai.

Chu trưởng lão cùng Chân trưởng lão đã tới Vạn Cổ tông, nhìn thấy từng tòa sơn phong thẳng tắp vững chãi, lập tức cảm thấy chấn động!

Cái tông môn này bọn hắn đã tới rất nhiều lần, mỗi lần đều có những sự biến hóa không giống nhau, lần này đến đây, biến hóa càng thêm rõ rệt, thậm chí còn ngửi được khí tức mà chỉ có nội tình của một đại tông môn mới có được!

Sau khi cải tạo địa hình, cấp bậc của Vạn Cổ tông mặc dù vẫn là Tứ lưu, nhưng xét từ quy mô đến hoàn cảnh, có thể nói là đã có thể so được với đại tông môn Nhất Nhị lưu.

Đương nhiên.

Xét trên lực lượng đỉnh tiêm cũng không hề yếu.

Dù sao cũng có Tử Lân Yêu Vương, cường giả cấp độ Võ Thánh như Đinh Hưng Vượng.

Lực lượng trung kiên cũng vô cùng xuất sắc, có Lý Thanh Dương dẫn đầu những đệ tử hạch tâm, đều đã đột phá đến Võ Hoàng.

Không đến mức nếu dậm chân một cái thì có thể khiến cả đại lục đều run rấy, ít nhất là, nếu xét trên thực lực chỉnh thể, Vạn Cổ tông hoàn toàn không hề thua kém tông môn Nhị Tam lưu.

Tất cả những điều này, vẻn vẹn cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

Khi càng có nhiều đệ tử bước vào Võ Vương đỉnh phong, thu hoạch được Kích Tăng phù, tiến nhập Vị Diện Chiến trường để lịch luyện thực chiến, cấp độ Hoàng cấp cũng sẽ càng ngày càng nhiều.

Vương cấp nhiều như chó, Hoàng cấp rơi đầy đất.

Mấy lời lẽ đầy ý tứ trào phúng như này, có lẽ thật sự có thể nhìn thấy ở Vạn Cổ tông.

"Hai vị."

Quân Cẩu Thặng cười nói: "Muốn chứng nhận trước, hay là ăn cơm trước?"

"Ăn cơm!"

Chu trưởng lão cùng Chân trưởng lão, trăm miệng một lời đáp lại.

Trước kia còn có thể kìm nén lo chứng nhận trước, hiện tại dứt khoát cũng không cần giả vờ nữa.

Bọn hắn tới đây.

Chính là bởi vì muốn ăn chực!

"Mời!"

Liễu Uyển Thi tự mình xuống bếp, thu xếp một bàn lớn đầy mỹ thực.

Sau khi hai người nếm qua, Linh hồn cũng đã đạt được thăng hoa, nhìn trời, trời càng xanh, nhìn núi, núi càng cao.

"Quân Tông chủ."

Chu trưởng lão nói: "Chứng nhận thôi."

"Mời."

Quân Thường Tiếu đi trước một bước, rời khỏi nhà ăn, sau đó triệu tập tất cả cao tầng tông môn cùng chúng đệ tử, sau đó bắt đầu chứng nhận thực lực.

"Quân Tông chủ."

Sau khi trải qua nửa canh giờ khảo thí vô cùng nghiêm ngặt, Chu trưởng lão đưa lệnh bài có khắc hai chữ 'Tam lưu' tới, nói: "Chúc mừng quý tông vinh dự thăng cấp lên tông môn Tam lưu."

"Đa tạ." Quân Thường Tiếu nhận lấy.

"Đinh! Chúc mừng túc chủ giúp tông môn thăng cấp lên Tam lưu, ban thưởng 10000 điểm giá trị thành tựu, 10000 điểm giá trị cống hiến."

"Đinh! Giá trị cống hiến Tông môn: 39300/50000."

"Đinh! Giá trị Thành tựu Tông môn: 22200/50000."

Sau khi nghe được tiếng nhắc nhở, Quân Thường Tiếu kéo bảng tổng hợp của hệ thống ra, nhìn thấy đẳng cấp tông môn từ Tứ lưu đổi thành Tam lưu, lập tức mỉm cười đầy xán lạn.

Trải qua nhiều năm kiên trì, không ngừng cố gắng, từ một cái Tông môn Cửu lưu, đã có thể vì Tinh Vẫn đại lục mà cải tạo thành Tông môn Tam lưu số một số hai, thật sự rất có cảm giác thành tựu.

"Hô hô!"

Quân Thường Tiếu tằng hắng nói: "Ban đêm cử hành yến hội, chúc mừng tông môn tấn thăng Tam lưu!"

"Được!"

Liễu Uyển Thi dẫn các thành viên của Thiện Thực đường bắt đầu bận rộn chuẩn bị.

"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!"

Trong phòng bếp, Mã Vĩnh Ninh cùng Lâm Diệu mỗi người đứng ở một bên, sau đó nhìn nhau xem xét, nhanh chóng rút dao phay ra, quang mang lập tức hiện ra khắp phòng.

"Ào ào ào!"

Ở bên ngoài, Tiền Bất Đa đang cố gắng thanh tẩy nguyên liệu nấu ăn cần sử dụng cho bữa tiệc tối, mặc dù quá trình tương đối buồn tẻ, nhưng khi làm lại phá lệ vui vẻ.

Tiểu gia hỏa đã triệt để thích ứng với việc sinh hoạt ở Vạn Cổ tông, mỗi ngày vào trước khi gà trống gáy bình minh đều vì đồng môn mà thanh tẩy nguyên liệu nấu ăn.

"Đôi tay này của ta, chính là trời sinh để dùng rửa rau!"

Khi thành viên của Thiện Thực đường đang bận rộn vì bữa tiệc tối, Quân Thường Tiếu đến Y Dược đường, thân thiết thăm hỏi bốn tên Ma tu đang bị thương.

Nói là thăm hỏi.

Nhưng thật ra là nghe ngóng.

Ví dụ như, Ma Đế môn đến cùng là cái thế lực gì, có bao nhiêu đệ tử, có bao nhiêu cứ điểm?

Mãng Phu bị chưởng khống Linh Hồn bản nguyên, mặc dù không tình nguyện, nhưng chỉ có thể thành thật nói ra.

"Hộ pháp?"

Quân Thường Tiếu sờ cằm, nói: "Vạn Cổ tông ta còn không có chức vị này nữa."

Dưới tình huống bình thường, một cái đại tông môn có mấy cái chức vị như chính phó Tông chủ, Trưởng lão, Hộ pháp, Đường chủ, trước mắt, Vạn Cổ tông vẻn vẹn chỉ có Trưởng lão, Đường chủ, đừng nói đến Hộ pháp, ngay cả Phó tông chủ cũng đều không có.

Hộ pháp rõ ràng thấp hơn Trưởng lão.

Nói một cách thô tục, chính là loại vận động tay chân.

Bốn người Mãng Phu cùng Quỷ Mị, ở Ma Đế môn chính là được định vị như vậy, cho nên lúc trước, khi cùng danh môn chính phái chém giết tại Tây Vận châu, tuyệt đối chính là chiến tướng chủ lực.

"Chờ sau khi hạn mức thành viên tăng lên, có thể cân nhắc để bốn người bọn hắn trở thành Hộ pháp của Vạn Cổ tông ta." Quân Thường Tiếu nỉ non nói.

Tông môn Ma tu không nhiều, thu thêm mấy người Mãng Phu vào kỳ thật cũng không tệ.

"Tông chủ."

Lê Lạc Thu đi vào đại điện, nói: "Giang trưởng lão truyền đến tình báo, hang ổ của Ma Đế môn có khả năng là ở Hôn Nha sơn mạch."

Mặc dù Quân Thường Tiếu đã biết được tin này từ chỗ mấy người Mãng Phu, thế nhưng đối với việc Giang Tà có thể tìm được tin tức mấu chốt như vậy, vẫn là có độ khẳng định cao hơn.

"Nói với Giang trưởng lão, không nên mù quáng đi vào." Quân Thường Tiếu nói.

Thế lực Ám tông sở dĩ khiến người khác đau đầu, cũng bởi vì bọn chúng từ đầu đến cuối đều ẩn tàng tại chỗ tối, bây giờ nếu đã biết được vị trí cứ điểm, vậy thì đã không còn có gì đáng để lo lắng.

"Ma Đế môn."

Quân Thường Tiếu tựa lưng vào ghế ngồi, xoa ngón tay cười nói: "Chờ bổn tọa cùng trên dưới tông môn uống thỏa thích một phen, lại đi tìm các ngươi vui vẻ chơi đùa một chút, đến lúc đó tuyệt đối đừng có sợ hãi."

Cười rất dọa người!

Màn đêm kéo đến.

Đống lửa lập lòe trên Diễn Võ tràng, chiếu sáng không gian xung quanh, từng dãy bàn được đặt song song, phía trên bày đầy mỹ thực và rượu ngon.

"Lên rượu!"

"Bộp bộp bộp!"

Buông bỏ hết thảy, các đệ tử nhao nhao rót rượu.

Quân Thường Tiếu nâng chén nói: "Chúc tông môn chúng ta, vạn cổ trường tồn, thọ cùng trời đất!"

"Vạn cổ trường tồn, thọ cùng trời đất!"

"Ừng ực!"

"Ừng ực!"

Chúng đệ tử cùng nhau uống một chén.

"Dạ sư đệ." Điền Thất có chút kinh ngạc nói: "Ngươi làm sao mà không uống vậy?"

Dạ Tinh Thần thản nhiên nói: "Không có hứng thú."

"Ha ha ha." Lý Phi cười nói: "Dạ sư đệ khẳng định là sợ hãi, uống nhiều quá sẽ giống như lần trước, vây quanh đống lửa khiêu vũ."

Dạ Đế đối lần sự việc lần đó cảm thấy vô cùng xấu hổ, nghe hắn ta nói ra, hận không thể lật cái bàn lên.

"Sư đệ."

Lý Phi đi tới, bưng một chén rượu, cười nói: "Tông môn tấn thăng lên Tam lưu, đây là chuyện đại hỷ, làm sao cũng phải uống một chút đúng không?"

"Đương nhiên."

"Nếu như ngươi sợ thất thố, sư huynh tuyệt đối sẽ không mời rượu!"

Đây quả thật là hết chuyện để nói mà, Dạ A Ngưu ngậm một bụng lửa giận, đột nhiên đứng lên, bưng một chén rượu đang bày ở bên cạnh lên, lạnh mặt nói: "Uống!"

"Đến!"

"Ừng ực ừng ực!"

"Lại đến!"

"Đến!"

"Dạ sư huynh cùng Lý sư huynh tụ lại a!"

Chúng đệ tử vây tới.

Quân Thường Tiếu đang ngồi ở trước đại điện, nhìn thấy Dạ Tinh Thần cuồng dã như thế, vui mừng nói: "Cái tên kiêu ngạo chết tiệt này, bây giờ cũng đã một chút thay đổi rồi."

"Nhưng mà…"

Nhìn về phía Lục Thiên Thiên vẫn ngồi một mình ở trước bàn, lắc đầu nói: "Nàng giống như không có gì thay đổi cả."

"Liễu sư tỷ!"

Diêu Mộng Oánh gối cằm lên trên bàn, nhìn các sư huynh uống một cách vô cùng thoải mái, vô cùng đáng thương nói: "Ta cũng muốn uống rượu."

Liễu Uyển Thi đang gác cằm trên bàn cũng nói: "Ta nào có không muốn."

"Ôi."

Bên trong phòng giam, Triệu Đậu Đậu đứng ở cửa sổ, nhìn đệ tử Vạn Cổ tông ở bên ngoài hoan thanh tiếu ngữ, hâm mộ nói: "Tới lúc nào ta mới có thể gia nhập vào cái tông môn vui vẻ hòa thuận này đây."

"Két." Cửa nhà lao mở ra.

Nhất Hắc Nhị Hắc bưng tới mấy bàn mỹ vị cùng một vò rượu ngon, nói: "Đây là tông môn ban thưởng cho các ngươi."

"Đa tạ, đa tạ!"

Triệu Đậu Đậu vội vàng chạy tới, sau đó hít hà mỹ thực, lại hít hà rượu ngon, Linh hồn lập tức bay tới trên trời cùng Lý Thượng Thiên vai sóng vai.

"Không có tiền đồ."

Đái Luật, người từ đầu đến cuối vẫn đang diện bỗng đứng lên, sau đó ngồi xuống trước bàn, cầm đũa, bắt đầu ăn từng ngụm từng ngụm.

Trong khoảng thời gian này, chỉ cần có người đưa cơm đưa đồ ăn, hắn ta đều sẽ không chút khách khí ăn hết, nhưng lại không có bị đồ ăn dụ hoặc, từ đầu đến cuối vẫn giữ tâm niệm kiên định.

"Con mẹ nó!"

"Ngươi lại ăn sạch đồ ăn rồi!"

Yến hội kéo dài đến đêm khuya mới kết thúc.

Dạ Tinh Thần cùng Lý Phi liên tục uống hết hai vò rượu lớn, sau đó lắc lư ung dung trở về chỗ ở, ngày thứ hai, bị phát hiện đang nằm ở bên ngoài nhà xí.


Bình Luận (0)
Comment