Chương 952. Các ngươi không có tư cách hiệu trung với bổn tọa
Chính ma đại chiến khiến Ma Đế vẫn lạc, Ma Đế tông sụp đổ, tuyên bố kết thúc.
Nhưng mà, danh môn chính phái cũng không nghĩ tới, kỳ thật trước khi Ma Đế tông sụp đổ, có một tên trưởng lão đã ý thức được đại thế đã mất, trước tiên dẫn theo môn nhân thoát ly khỏi tông môn, từ đầu đến cuối ẩn thân vào chỗ tối.
Người này chính là La Thương Hà.
Một trong tám đại trưởng lão của Ma Đế tông.
La Thương Hà không chỉ dẫn đệ tử thoát ly Ma Đế tông, hơn nữa còn mang đi không ít võ học bí tịch cùng Ma môn văn hiến, sau đó sáng lập Ma Đế môn.
Người này cả đời đều ẩn giấu ở chỗ tối, cố gắng phát triển thành đại tông môn, cũng chính là vì một ngày kia, có thể kế thừa ý chí Ma Đế, cùng danh môn chính phái chiến đấu tới cùng!
Nhưng mà bởi vì trong lúc Ma Đế tông nguy cơ sớm tối lại phản bội chạy trốn, từ đầu đến cuối cũng không được Ma tu chính thống tiếp nhận, thậm chí còn bị gắn lên cái mác Ma đạo bại hoại.
La Thương Hà cũng không thèm để ý người ta nhìn gã như thế nào, vẫn tiếp tục ẩn nấp tại chỗ tối, thậm chí rõ ràng biết được có rất nhiều đồng bạn Ma đạo tông bị danh môn chính phái từng cái một vây quét, nhưng đều chưa từng có ý định viện trợ.
Chính vì cái loại từ đầu đến cuối vẫn ẩn vào chỗ tối, không vì người khác mà thay đổi sách lược, nên Ma Đế môn mới có thể hữu kinh vô hiểm mà sinh hoạt tại Tinh Vẫn đại lục, cũng có được thực lực như hiện nay.
Chỉ tiếc là La Thương Hà không thể tiếp cận tới cảnh giới võ đạo cao hơn, khó mà trốn thoát thiên địa định luật, hóa thành một đống xương khô.
Vào thời khắc thọ nguyên hao hết, gã từng nói với môn nhân rằng: "Ma Đế đại nhân cũng không có vẫn lạc, chỉ là ngủ say ở trong thâm uyên, nếu như ngày khác có người kế thừa Tiên Thiên Ma thể, có được Ma Đế nhãn, đại biểu Ma Đế đại nhân đã từ trong thâm uyên thức tỉnh trở lại, các ngươi cần phải thề, có chết cũng phải đi theo, khai sáng một kỷ nguyên hoàn toàn mới!"
Những lời này đã trở thành di ngôn, cũng trở thành tông huấn của Ma Đế môn.
Đệ tử mới gia nhập Ma Đế môn đệ tử không chỉ phải khắc sâu trong tâm khảm, còn phải xem Ma Đế như tín ngưỡng của Ma Đế môn.
Vậy thì.
Ma Đế nhãn là cái gì?
Bên trên Ma Đế môn cổ tịch có ghi chép, Ma Đế sau khi sinh ra, hai mắt tồn tại ấn ký đặc thù, bị coi là biểu tượng của Ma môn chủ.
Cho đến ngày nay, mấy ngàn năm sau khi La Thương Hải qua đời, trê dưới Ma Đế môn từ đầu đến cuối vẫn lưu ý Tiên Thiên Ma thể, lưu ý Ma Đế nhãn, nhưng chung quy vẫn không có manh mối gì, đến mức bên trong cao tầng có người bắt đầu sinh ra chất vấn.
Ma Đế vẫn lạc đã gần vạn năm, trong khoảng thời gian đó tuy có xuất hiện Tiên Thiên Ma thể, nhưng đều không có Ma Đế nhãn, hoặc là do môn chủ tiền nhiệm cố ý lưu lại tưởng niệm, để cho mấy đại gia hỏa kia có thể càng thêm kiên định đi thờ phụng Ma Đế đại nhân.
Nhưng khi Diêu Mộng Oánh xuất hiện ở trước sơn môn, bộc phát Tiên Thiên Ma khí tinh khiết, hai con ngươi lại hiện ra ấn ký đặc thù, Ma tu của Ma Đế môn lập tức ý thức được, những gì La môn chủ nói khi còn sống cũng không có nói sai!
Tiên Thiên Ma thể, Ma Đế nhãn!
Ma Đế đại nhân thật sự đã từ trong thâm uyên thức tỉnh!
"Phù phù!"
"Phù phù!"
Những đệ tử đang ở Nội viện Ma Đế môn nhao nhao quỳ trên mặt đất, thân thể cúi xuống, cả linh hồn lẫn huyết dịch đều đang run rẩy kịch liệt!
Ma Đế chính là tín ngưỡng của bọn họ, bây giờ, có người có được thể chất Ma Đế, còn có được Ma Đế nhãn, không thể nghi ngờ gì, đây chính là chủ nhân của Ma môn!
"Rẹt!"
"Rẹt!"
Tám tên Võ Thánh được Tưởng Lệnh Thân cầm đầu dừng ở trước sơn môn, tuy bọn hắn tu vi cao thâm, có thể không để Tiên Thiên Ma khí đang lộng hành quấy rối của Diêu Mộng Oánh ở trong mắt, nhưng thân thể cũng có chút hơi run rẩy, trong ánh mắt hiện lên vẻ kính sợ cùng kiêng kị!
Quân Thường Tiếu có chút ngạc nhiên.
Hắn không nghĩ tới, Diêu Mộng Oánh sẽ khiến cho một đám cường giả Ma Đế môn rung động tới như vậy, sớm biết như thế, còn phí công đi đánh nhau làm gì, trực tiếp để nha đầu đi tới chẳng phải xong việc rồi sao!
"Thất sách, thất sách."
"Tưởng trưởng lão!"
Viên công tử thấp giọng nói: "Các ngươi còn không nhanh chóng quỳ lạy chủ thượng!"
"Hừ."
Giọng nói của Tưởng Lệnh Thân vô cùng lạnh lùng nói : "Nữ oa này mặc dù song đồng có ấn ký, nhưng có phải là Ma Đế nhãn hay không, còn phải chờ khảo chứng mới biết được, Viên công tử cứ như vậy mà quỳ xuống, có phải có chút qua loa rồi hay không?"
Nếu như không có Quân Thường Tiếu cùng đệ tử Vạn Cổ tông, với sự xuất hiện đột ngột của Diêu Mộng Oánh, gã cùng mấy tên cao tầng có thể sẽ tin tưởng, bây giờ có trời mới biết, đây có phải là giả mạo hay không!
Viên công tử nói: "Tiên Thiên Ma khí tinh thuần như thế, còn không thể chứng minh nàng đã kế thừa ý chí của Ma Đế đại nhân hay sao?"
"Chuyện này…" Tưởng Lệnh Thân trầm mặc.
Ma Đế nhãn có phải là thật hay không, gã cùng mấy tên cao tầng kia cũng không có cách nào xác định được, nhưng Ma khí so với chính bọn hắn càng tinh thuần hơn kia, tuyệt đối rất khó để làm giả.
"Viên công tử."
Quân Thường Tiếu thản nhiên nói: "Quỳ không quỳ là chuyện của các ngươi, năm trăm vạn Linh thạch thiên nhiên, một khỏa cũng không thể thiếu!"
Tình huống hiện tại khiến hắn có chút bất ngờ, cũng có chút không thể hiểu rõ, nhưng dù gì cũng đã là tính sổ, dù thế nào đi chăng nữa đều phải lấy tiền tới tay trước đã!
"Xin hãy yên tâm!"
Viên công tử chân thành nói: "Ma Đế môn ta sẽ không quỵt nợ!"
"Vậy nhanh chóng lấy ra đi, bổn tọa còn phải về nhà tắm rửa nữa." Quân Thường Tiếu nói.
"…"
Viên công tử khó nhọc nói: "Chờ một lát, chờ một lát."
Nói xong, gã nhìn về phía bọn người Tưởng Lệnh Thân, nói: "Chư vị, đừng có đứng ngơ người ra đó nữa!"
Gã có thương tích trong người, không dễ dàng hành động, nếu không gã đã sớm vì Quân Cẩu Thặng mà đi chuẩn bị linh thạch thiên nhiên rồi.
"Cho hắn năm trăm vạn Linh thạch, các đệ tử trả lấy cái gì tu luyện!" Một tên trưởng lão Ma Đế môn phàn nàn nói.
Viên công tử sắp tức tới phát khóc rồi.
Cự kiếm giống như một tòa sơn phong của người ta đã đứng ở trước sơn môn rồi, lúc nào cũng có thể chém xuống, còn có ý chí truyền thừa của Ma Đế đại nhân ở đây, chẳng lẽ bọn hắn một chút cũng không rõ ràng hay sao?
Gã, con mẹ nó, sao lại có một bầy đồng đội giống heo thế này!
"Tông chủ."
Nhưng vào lúc này, Diêu Mộng Oánh mở miệng nói: "Linh thạch, chúng ta cũng đừng lấy nữa, trực tiếp hợp nhất cái Ma Đế môn này đi."
Quân Thường Tiếu khẽ kinh ngạc.
Ý nghĩ của tiểu nha đầu rất cuồng dã nha!
"Chủ thượng!"
Viên công tử vội vàng tỏ thái độ nói: "Viên Phong ta, nguyện đi theo sau làm tùy tùng!"
Dưới tình huống bình thường, gã có thể đại diện cho Ma Đế môn, nhưng bây giờ, mấy đồng đội như heo còn đang bận suy tính ở trong lòng, cho nên, y vẻn vẹn chỉ đại diện chính mình.
Diêu Mộng Oánh ôm lấy tay, nói: "Ngươi muốn hiệu trung, cũng không phải với ta, mà là với Tông chủ nhà ta."
"Cái này…"
Biểu tình trên mặt Viên Phong có chút đặc sắc.
Tưởng Lệnh Thân lạnh mặt nói: "Chúng ta chỉ thuần phục Ma Đế, những người khác không có tư cách!"
"Hừ!"
Vào lúc này, chuôi cự kiếm từ đầu đến cuối vẫn lơ lửng giữa không trung đột nhiên hạ xuống, mang theo kiếm thế mạnh mẽ, trực tiếp xé rách phiến không gian rộng lớn.
Sắc mặt đám người Tưởng Lệnh Thân đại biến, vội vàng lui nhanh về phía sau.
"Ầm ầm!"
Bọn hắn thì thoát đi được, nhưng sơn môn đã thành lập mấy ngàn năm, ở dưới sự nghiền ép của cự kiếm, trong nháy mắt đã bị phá thành mảnh nhỏ, hiện ra một cái hố hình kiếm vừa sâu vừa rộng, kéo dài đến gần phía đại điện!
Ống kính ở xa từ trên cao nhìn xuống, vốn dĩ là một Tông môn cổ xưa rất có nội tình, bây giờ lại giống như bị người khác cầm đao, hung hăng chém lên trên một phát, vô cùng bắt mắt!
"Vù! Vù!"
Công kích đi qua, kiếm khí tản mát đầy đất một lần nữa bị dẫn dắt, cấp tốc bay trở lại, sau đó, lại một lần nữa hội tụ một chỗ.
"Chư vị."
Quân Thường Tiếu ngạo nghễ nói: "Bổn tọa có tư cách hay không?"
"Ngươi!"
Tưởng Lệnh Thân cùng đám trưởng lão thật sự là lửa giận ngút trời!
Sơn môn, là đại biểu cho mặt mũi của Tông môn, lại bị tên kia trực tiếp hủy đi, tuyệt đối không thể tha thứ được!
"Đương nhiên."
Quân Thường Tiếu nói: "Hiệu trung với bổn tọa, cũng phải xem tư cách, năm tên các ngươi, đánh không lại một vị đường chủ của tông ta, căn bản không có tư cách hiệu trung với ta."
Khóe miệng đám người Đinh Hưng Vượng có chút co rút.
Tông chủ đại nhân của ta ơi, một tên gia hỏa mạnh như Tử Đường chủ, ở Tinh Vẫn đại lục có thể đơn đả độc đấu mà đánh thắng hắn, chỉ sợ cũng chỉ có cấp độ Đế cấp mà thôi, người muốn dùng cái này làm tiêu chuẩn để đánh giá, thật sự là ai cũng không có tư cách theo ngươi lăn lộn đâu!
"Uy!"
Diêu Mộng Oánh hướng về phía Viên Phong ngoắc ngoắc ngón tay, nói: "Hiệu trung với Tông chủ chính là hiệu trung với ta, mau chóng tới đây."
"…" Viên Phong rối rắm.
Hiệu trung với nữ hài này, gã khẳng định không có ý kiến, dù sao thì nàng cũng có Tiên Thiên Ma thể cùng Ma Đế nhãn, nhưng hiệu trung với Quân Thường Tiếu, thật sự có chút quá là làm khó người khác.
"Nha đầu."
Quân Thường Tiếu nói: "Bọn hắn hiển nhiên không có coi ngươi là chủ thượng chân chính, không cần phải nhiều lời, nhanh chóng đưa tiền qua lại cho xong việc."
"Tốt thôi."
Diêu Mộng Oánh lắc đầu nói: "Ta đã cho các ngươi một cơ hội, các ngươi đã lựa chọn từ bỏ, cũng không trách được ai."
"Nhanh lên!"
Tay nhỏ chống nạnh, trừng to mắt, dữ dằn nói: "Đưa tiền!"