Chương 982. Chào mừng đến với Chiến Trường Vị Diện
Cánh cửa Chiến Trường Vị Diện từ từ mở ra.
Toàn bộ võ giả của Tinh Vẫn đại lục đã được tận mắt chứng kiến.
Ngày này cuối cùng vẫn tới.
Đại Tế Ti ở ngoài tế đàn, vẻ mặt đau khổ.
Chiến Trường Vị Diện mở ra, thay mặt đại lục phái hai ngàn cường giả tiến vào, tuy được gọi một cách văn nhã hoa mỹ là để so tài với các cường giả của vị diện khác, nhưng trên thực tế lại là đi tìm cái chết.
Viên công tử đang ở trong cấm địa nào đó, che mặt cười quái dị.
Gã đã chờ ngày này, chờ các đại tông môn phái ra hết thảy đội quân chủ lực, gã sẽ bắt đầu đại náo một trận trên đại lục!
"Vù!"
"Vù!"
Những luồng ánh sáng tỏa ra bao trùm từ trên xuống dưới, rồi dừng lại trước cánh cổng đồng vừa được mở ra.
Mấy chục người này đều là những cường giả có tên tuổi, quanh thân bùng nổ uy áp của võ thánh, hiển nhiên cảnh giới không là Bán Thánh thì cũng là Võ Thánh!
Hàn thành chủ đang ở đây.
Mộc Trường Hồng ở đây.
Tư Đồ Hạo Vân cũng ở đó.
Vèo!
Vèo!
Gần hai nghìn hoàng cấp cường giả từ phía bắc và phía nam cũng lao vút lên, bay ở đằng sau cường giả thánh cấp.
Đây là nhóm người tham gia đầu tiên bước vào Chiến Trường Vị Diện.
Sáu vị võ giả cấp võ thánh, mười bốn vị Bán Bộ Võ Thánh, còn lại đều là võ giả Hoàng cấp.
Một số đến từ các đại tông môn, một số đến từ các gia tộc lớn, và cũng có một số tán tu sống ẩn dật lánh đời.
Bọn họ tụ tập trước cổng đồng, tuy rằng không cố ý thả ra khí tức, nhưng cũng lồ lộ khí thế đáng sợ.
"Tông chủ."
Đứng trước chính điện, Lý Thanh Dương ngẩng đầu nhìn và nói: “Trong Tinh Vẫn Đại Lục, chúng ta có rất nhiều cường giả”.
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: "Nhiều nhất cũng chỉ là thê đội thứ chín mà thôi, đừng nói là đi đối mặt với Xích Hải đại lục, cho dù đối mặt với thê đội thứ tám thì cũng sẽ bị người ta đánh đến hoài nghi cuộc đời."
"Ông trời ơi, nhiều cường giả như vậy!"
"Có thể bay trên bầu trời, khẳng định tất cả đều là võ hoàng!"
Toàn bộ võ giả của Tinh Vẫn đại lục đang nhìn chằm chằm vào không trung, tất cả đều kinh ngạc.
Chuyện liên quan đến Chiến Trường Vị Diện, sau khi Quân Thường Tiếu công bố khắp thiên hạ, bọn họ đã biết rằng những người này đang đi chiến đấu vì đại lục, về tình về lý họ đều đáng được tôn trọng!
"Cha!"
Trong một gia tộc nọ, người thanh niên vừa mới nhậm chức gia chủ nhìn trời, nắm chặt hai tay, nói: "Nhi tử nhất định sẽ chấn hưng Tần gia, sẽ không để cho người thất vọng!"
"Sư tôn!"
Phía trên ngọn núi, nam nhân đeo kiếm trên lưng thề: "Đệ tử nhất định sẽ phát huy kiếm đạo đến trình độ tối thượng!"
Tình huống tương tự này đã lần lượt diễn ra trên khắp đại lục. Những thế hệ trẻ được các trưởng bối dặn dò, họ đã biến nỗi đau và sự tức giận của họ thành sức mạnh, thề sẽ tôn kính tổ tiên và tiếp tục phát huy ý chí cao thượng của các bậc tiền bối!
Bên trong Diêu Hoa Cung.
Hề Tịnh Tuyền đeo gọng kính cổ điển vào, cầu nguyện: "Trưởng lão chắc cũng thuộc đợt đầu tiên ra trận, mong ngài ấy có thể bình an vô sự trở về."
Trên gương mặt của Long Phương Hoa và Lãnh Tinh Nguyệt hiện lên một nụ cười khổ đầy chua xót.
Chỉ cần nhìn từ cánh cửa phát ra uy nghiêm vô thượng kia, Chiến Trường Vị Diện diện chắc hẳn là vô cùng khủng khiếp đáng sợ, đại trưởng lão đi vào, có thể sống sót trở về... chỉ có thể là ước nguyện mà thôi.
Bên dưới cánh cổng đồng.
Một vị trưởng lão dáng vẻ thoát tục như tiên nhân nghiêm trang nói: "Lần này vào Chiến Trường Vị Diện, vô luận nhiều hung hiểm đến đâu, chúng ta cũng phải cố gắng hết sức!"
Các cường giả đều mang vẻ mặt nghiêm túc.
Trong khoảng thời gian này, họ đã chuẩn bị tâm lý để mở rộng lãnh thổ khi vào Chiến Trường Vị Diện, dù có chết trận cũng không vấn đề gì!
Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, tráng sĩ một đi không trở lại!
"Tất cả mọi người!"
Vị trưởng lão dáng vẻ thoát tục như tiên nhân phất tay áo nói: "Tiến vào!"
"Chờ đã!"
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên từ phía sau.
Tất cả các cường giả chuẩn bị hành động đều quay đầu nhìn xung quanh.
Quân Thường Tiếu hùng hổ bay ở đằng xa, cầm loa trong tay nói: "Hiện tại đưa tiền, chỉ cần mười ngàn linh thạch thiên nhiên, nếu vào mới đưa, giá tiền sẽ là một trăm ngàn linh thạch thiên nhiên, cho nên cơ hội không thể mất, mất rồi sẽ không trở lại!"
Hàn thành chủ: "..."
Mộc Trường Hồng cùng Tư Đồ Hạo Vân khóe miệng giật giật.
Quân đại tông chủ, tất cả mọi người đang chuẩn bị xả thân vì nghiệp lớn, ngươi không khích lệ thì thôi, lại còn dám không chút kiêng kỵ lừa tiền một cách vô lương tâm, đây rốt cuộc là chuyện mà con người có thể làm được sao?
"Tiểu tử!"
Một cường giả tính khí nóng nảy tức giận nói: "Ngươi cho rằng ta là đứa trẻ ba tuổi?"
"Hừ!"
Cường giả bên cạnh lạnh lùng nói: "Nếu không phải sợ chậm trễ tiến vào Chiến Trường Vị Diện, lão phu bây giờ thật muốn đến thăm hỏi tông môn của ngươi một chút."
"Vạn Cổ Tông tông chủ quá khốn nạn!"
"Thực sự coi cường giả chúng ta như một đám ngốc sao? Vô duyên vô cớ ai lại đưa cho hắn mười ngàn viên linh thạch thiên nhiên mà không cần suy nghĩ chứ!"
"Mẹ kiếp! Nếu ta lợi hại hơn hắn, ta nhất định sẽ đánh chết hắn!"
Các thành trì truyền tới tiếng mắng chửi của các võ giả.
"Được rồi."
Quân Thường Tiếu chắp tay nói: "Bổn tọa ở đây là thành tâm chúc mừng các vị anh hùng, tiến vào Chiến Trường Vị Diện truyền bá tinh thần của Tinh Vẫn Đại Lục chúng ta!"
Nếu trước tiên không nói đến chuyện tiền bạc, câu này nhất định sẽ khiến các vị cường giả có hảo cảm lớn, nhưng hiện tại người ta chỉ cảm thấy được tiểu tử này là cố ý châm chọc!
"Quân tông chủ."
Một vị trưởng lão của Hạo Quang Thánh Tông lạnh lùng nói: "Chúng ta là nhóm đầu tiên tiến vào, còn ngươi là nhóm thứ hai. Mong rằng đến lúc đó ngươi đừng viện cớ, chớ tham sống sợ chết."
Quân Thường Tiếu nói: "Sự tồn vong của thiên hạ ai cũng có trách nhiệm, nếu cần Quân Mỗ ta nhất định lên núi đao xuống biển lửa, cho dù chết vạn lần cũng không chối từ!"
"Nhưng mà……"
Hắn dừng lại và nói: "Đã không cần thiết phải đi vào nữa rồi."
Câu nói sau cùng mọi người khẳng định không nghe rõ, nhưng vị trưởng lão phong thái tiên nhân kia nói: "Mọi người đừng lãng phí thời gian nữa, vào đi."
Dứt lời, là người đầu tiên đi về phía cánh cổng bằng đồng, sau đó biến mất vào vòng xoáy.
Các cường giả không do dự, và tiến vào theo thứ tự.
"Quân tông chủ!"
Khi đến lượt Mộc Trường Hồng, lão ta dừng lại trước cổng, bi thương nói: "Nhờ ngươi chăm sóc Hồng Liên !"
Quân Thường Tiếu chắp tay nói: "Mộc thành chủ, bảo trọng!"
Hệ thống: "…"
Tiến vào Chiến Trường Vị Diện hiển nhiên không là có cái mẹ gì sẽ xảy rồi, lại còn giả dạng làm bộ một phen sinh tử biệt ly, quả thực quá bỉ ổi, không biết Mộc thành chủ có dùng búa đập chết hắn sau khi nhận ra sự thật không.
"Cha!"
"Sư tôn!"
Cường giả trên toàn đại lục lần lượt bước vào cửa Chiến Trường Vị Diện, các thế hệ trẻ không còn kìm chế được xúc động, quỳ dưới đất hướng về phía bầu trời gầm thét, nước mắt giàn giụa phủ đầy gò má.
Ngày này.
Tinh Vẫn đại lục dẫn đầu bởi hai ngàn cường giả hoàng cấp trở lên, vì thiên hạ chúng sinh mà xông pha Chiến Trường Vị Diện không chút do dự, khiến mọi người cảm động, và được đời sau lưu danh mãi mãi trong sử sách!
"Hai nghìn người, một trăm nghìn viên một người, hai nghìn người nhân với một trăm nghìn bằng..." Quân Thường Tiếu trở lại tông môn, nhìn về hướng cổng Chiến Trường Vị Diện, thở nhẹ một tiếng, nói: "Ta phát tài rồi!"
Cứ điểm của Tinh Vẫn Đại Lục, nơi không gian rộng mở bên dưới những ngọn núi treo lơ lửng, không trung đột nhiên vặn vẹo, rồi dần dần tụ lại thành một vòng xoáy.
"Vụt!"
Một lúc sau, một lão giả với phong thái tiên nhân bước ra khỏi đó.
Lão ta giẫm lên phiến đá xanh, chờ sau khi thích nghi với mọi thứ, ngón tay lão ta run rẩy dữ dội, nói: "Nơi này chính là Chiến Trường Vị..."
m thanh đột ngột dừng lại.
Bởi vì lão ta nhìn thấy con đường rộng lớn, thấy đài cao lầu ốc, cùng với một hàng người xếp ngay ngắn ở trước mặt lão ta... là đệ tử Vạn Cổ Tông!
"Hoan nghênh, hoan nghênh! Nhiệt liệt hoan nghênh!" Đám người Lý Thanh Dương chắp tay hét lớn.
Cho dù là tên lão giả phong thái tiên nhân kia đã đạt đến trình độ Võ Thánh, nhưng lúc này lão ta cũng thiếu chút nữa lảo đảo ngã ngồi xuống mặt đất, trong đầu thầm nghĩ, mình không phải là người đầu tiên xông vào sao? Đệ tử Vạn Cổ Tông làm sao có thể tiến vào Chiến Trường Vị Diện trước một bước được!
"Vù!"
"Vù!"
Dần có thêm nhiều võ giả bước vào từ cổng Chiến Trường Vị Diện!
Trước khi họ có thời gian để cảm nhận bầu không khí khí xơ xác tiêu điều của Chiến Trường Vị Diện, họ đã nghe thấy âm thanh chào đón nhiệt tình, không có ai là ngoại lệ, tất cả đều ngơ ngác đứng ngây tại chỗ.
Vẻ mặt đặc sắc nhất trong số bọn họ không ai khác chính là Mộc Trường Hồng và Tư Đồ Hạo Vân, dù sao hai người cũng hiểu rất rõ Vạn Cổ Tông, nhìn thoáng qua cũng nhận ra người nghênh đón bọn họ tất cả đều là đệ tử cốt cán của tông môn nọ!
Còn có Hoắc Linh.
Còn có Sở Tử Nam!
Chờ một chút!
Mộc Trường Hồng đột nhiên nhìn thấy Mộc Hồng Liên trong đám người, không kìm nén được dụi dụi mắt, kinh ngạc nói: "Nằm... nằm mơ sao?"
"Vèo!"
Đúng lúc này, Tiêu Tội Kỷ tiến lên một bước, cung kính sắp xếp ghế ngồi, Quân Thường Tiếu bay xuống, an vị trên ghế, gác chéo chân lên, đặt nhẹ tay lên đầu gối, cười nói: "Hoan nghênh mọi người đến Chiến Trường Vị Diện, tới cứ điểm của Tinh Vẫn Đại Lục, ta là Quân Thường Tiếu, đảm nhiệm thành chủ đầu tiên của cứ điểm. "