Chương 998. Thiên tự.
Ma Đế năm đó cũng không theo kịp mình, lời này của Hàn thành chủ khiến Quân Thường Tiếu không thể chịu đựng nổi.
Xét thành tựu của riêng bản thân, hắn vẫn còn kém xa loại trâu bò dám trở thành kẻ thù của cả thiên hạ kia, nhưng nếu xem xét từ quỹ đạo phát triển của Vạn Cổ tông, thì khẳng định mạnh hơn Ma Đế tông.
Theo tư liệu lịch sử ghi chép lại, Ma Đế mặc dù đã thành lập Ma môn từ sớm, nhưng một lòng chỉ say mê việc tu luyện, cho đến sau khi đại công cáo thành đạt được cảnh giới, chỉnh đốn các thế lực Ma đạo khác, mới có Ma Đế tông tung hoành khắp không trung xuất thế.
Quân Thường Tiếu thì dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, tông môn từ nằm ngoài luồng dòng chảy mà từng bước một dốc sức đánh liều đi lên, hơn nữa chỉ trong thời gian vài năm ngắn ngủi đã có được thành tựu như ngày hôm nay, cho nên không có cách nào so sánh cùng với Ma Đế.
Dịch đại sư đã từng nói.
Đại sư chân chính vĩnh viễn ôm một trái tim của “người học việc”.
Quân Thường Tiếu không muốn nói phách lối, cũng không muốn đi ganh đua so sánh ai mạnh ai yếu cùng với cổ nhân, bởi vì chẳng có bất kỳ ý nghĩa nào cả, chỉ cầu mong hài lòng như ý là được rồi.
"Quân tông chủ."
Hàn thành chủ nói: "Hàn mỗ từng gặp qua vô số người, sẽ không nhìn nhầm đâu, ngài cùng với Vạn Cổ tông của ngài vẫn còn tiếp tục phát triển, ắt hẳn sẽ nắm giữ vị trí người đứng đầu của Tinh Vẫn đại lục!"
Con mẹ nó chứ!
Gia hỏa này càng nói càng khoa trương!
Quân Thường Tiếu lắc đầu nói: "Bản tọa chỉ muốn an an ổn ổn phát triển tông môn, không có bất kỳ dã tâm nào khác, Hàn thành chủ chớ có lấy Ma Đế ra để hình dung, nếu không sẽ dễ dàng gây nên hiểu lầm."
Ma Đế là ai cơ chứ.
Năm đó là kẻ thù chung số một của danh môn chính phái!
Ngươi nói ta ngạo mạn không thành vấn đề, nhưng nếu như ví von với hắn ta, cái này mà để cho các đại tông môn tự xưng là hóa thân hiệp nghĩa nghe được, khẳng định sẽ sinh lòng khó chịu.
Quân Thường Tiếu ngược lại không sợ đắc tội với danh môn chính phái, nhưng cũng không nhất thiết phải tới mức là kẻ địch của cả thế gian.
"Cũng đúng."
Hàn thành chủ chắp tay, tôn trọng nói: "Quân tông chủ vì thiên hạ chúng sinh, không tiếc mạng vì đệ tử mà tiến vào chiến trường lấy thân thử hiểm trước thời hạn, phần này còn vĩ đại hơn so với Ma Đế!"
"..." Quân Thường Tiếu cũng bó con mẹ nó tay luôn rồi.
Lão gia hỏa này thực sự chỉ biết nói mấy lời tốt đẹp hoa mỹ, nhưng mà, nghe cũng có vẻ sướng tai đấy chứ.
Cách một đoạn thời gian U Linh chiến trường lần nữa xuất hiện không chỉ có cho điểm kinh nghiệm, mà còn cho cả diện tích cứ điểm, bởi vì toàn thể thực lực khá cao, cho nên mở rộng cũng không ít.
"Nếu như mỗi ngày đến một nhóm, lo gì không đạt tới quy mô thành trì chứ?" Quân Cẩu Thặng cười nói.
"Vù vù"
"Vù vù vù!"
Bên trong cứ điểm, Bội Kỳ phóng thích thuộc tính hệ Thổ của bản thân, sắp xếp từng khối đá màu xanh ở bốn phía, hình thành đại lục rộng rãi.
"Tông chủ."
Lý Thanh Dương đứng ở trên cao, nói: "Trong ý tưởng của đệ tử, đây là thành trì phía Đông, sau này tiếp tục mở rộng, sẽ còn có thành Tây, thành Nam và cả thành Bắc nữa."
"Nếu là thành trì, thì không thể thiếu tường thành." Quân Thường Tiếu nói.
Lý Thanh Dương nói: "Điểm này đệ tử cũng đã cân nhắc qua, nhưng xét thấy cứ điểm mỗi ngày mở rộng, chỉ có thể chờ đợi đến lúc sau khi đạt được kích thước thành trì, lại kiến tạo thêm nữa."
Quân Thường Tiếu nhẹ gật đầu, sau đó bay ra ngoài cứ điểm, tiếp tục tìm kiếm Cơ Duyên tồn tại trong đó.
Ngày hôm sau.
U Linh chiến trường lại xuất hiện, hơn nữa còn tiếp tục kéo dài đến tận hơn mấy chục ngày, điều này giúp cho toàn bộ đệ tử của Vạn Cổ tông đều thu hoạch được lượng lớn kinh nghiệm, phương diện thực lực ngày càng gia tăng mãnh liệt.
Tại Vạn Cổ tông, bởi vì cải tạo thổ nhưỡng, rất nhiều dược liệu rút ngắn được chu kỳ trưởng thành, Lý Thanh Dương không chỉ có phải một bên bận rộn việc kiến tạo, còn phải phụ trách cả luyện chế Đan dược nữa.
Mấu chốt nhất trước mắt chính là Võ Vương đan, bởi vì nó là nguyên liệu chính để luyện chế Kích Tăng Chi Phù, cũng là yếu tố quyết định đệ tử có thể tăng nhanh cơ hội đột phá Võ Hoàng hay không.
Tiêu Tội Kỷ cũng không hề nhàn rỗi chút nào, chịu trách nhiệm luyện chế trang bị, sau khi khoáng thạch đưa về tới nơi đều được chia ra thành từng nhóm để luyện chế các loại vũ khí và bộ trang bị.
Toàn bộ Vạn Cổ tông, đã nằm trong trạng thái hoạt động rất tốt, nhiệm vụ mỗi ngày của Quân Thường Tiếu chính là tìm kiếm Cơ Duyên, câu cá một chốc, thỉnh thoảng đi qua đi lại trong chương này ngạo mạn chém gió cùng các độc giả.
"Chủ thượng, mỗi ngày phái U Linh chiến trường đi trừng phạt, chẳng những không làm được gì cứ điểm Tinh Vẫn đại lục, còn khiến cho thực lực của bọn hắn không ngừng tăng lên, điều này nếu như cứ tiếp tục, bị Giới đường biết được, chỉ sợ rằng lại tìm ngài gây phiền toái."
Bên trong cung điện hư vô mờ mịt, lão giả lưng còng chau mày ủ dột nói.
"Bản Đế thi hành theo mệnh lệnh của bọn họ, há lại sẽ gây ra phiền toái?" Nữ nhân ngồi ở trên bảo tọa giữa mây mù lượn lờ uyển chuyển không nhịn được nói.
"Chủ thượng."
Lão giả nói: "Thuộc hạ cho rằng, để chứng minh bản thân, hay là nên tăng chút độ khó lên đi, để tránh bị người khác dị nghị sau lưng."
Nữ tử cân nhắc sơ qua rồi nói: "Vậy thì phái U Linh chiến trường Thiên tự xuống đó đi."
"Mấy tên ạ?"
"Một là đủ rồi."
"Vâng!"
Lão giả vội vàng lui ra.
Nữ tử tựa lưng vào ghế ngồi, thầm nghĩ: "Chờ đến khi Bản Đế đột phá cấp độ trọng yếu kia rồi, còn e ngại một cái Giới đường nhỏ nhoi kia sao."
Ở bên ngoài cứ điểm.
Không gian dần dần rung chuyển.
"U Linh chiến trường lại tới nữa rồi!"
Đệ tử của Vạn Cổ tông buông hai tay đang bận việc xuống, bắt đầu tiến hành làm nóng người chuẩn bị.
Một tháng qua, U Linh chiến trường mỗi ngày đều xuất hiện đúng giờ, khiến cho bọn họ sớm đã hình thành thói quen.
"Rầm rập!"
Một tên U Linh chiến trường thân mình mặc chiến giáp màu đỏ thẫm, đầu đội chiến khôi cũng đỏ thẫm nốt đi tới.
"Không giống với mấy tên trước đây!" Đệ tử của Vạn Cổ tông kinh ngạc nói.
Tên U Linh chiến trường này có thể thấy rõ ràng khuôn mặt và cả tóc tai nữa, nếu như không phải hai con ngươi lấp lóe tia sáng màu đỏ, thì nhìn thoáng qua trông không khác con người là mấy!
Quân Thường Tiếu đi đến, kinh ngạc nói: "Nhìn qua khí tức mạnh hơn so với Địa tự rất nhiều, chẳng lẽ là Thiên tự sao?"
"Không sai." Nữ hệ thống nói: "Đây là một tên U Linh chiến trường Thiên tự, thực lực vô cùng cường đại, thân ái tham chiến nhất định phải cẩn thận đó nha."
"Có chút thú vị rồi đây." Quân Thường Tiếu hứng thú nói.
Tiến vào chiến trường Vị Diện lâu như vậy rồi, không chỉ có đánh với Địa tự, cũng đã từng giết chúng, duy chỉ có chưa thấy qua Thiên tự bao giờ thôi, thực lực của chúng mạnh đến mức nào nhỉ? Liệu rằng có thể so với Võ Đế hay không?
"Quân tông chủ."
Hàn thành chủ đi tới, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Gia hỏa này chỉ sợ đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn."
"Cảnh giới đại viên mãn nghĩa là gì?" Quân Thường Tiếu mờ mịt hỏi.
Hàn thành chủ đáp lời: "Đây là một cảnh giới phía sau của đỉnh Võ Thánh, được gọi là Võ Thánh đại viên mãn, thể hiện sự lĩnh ngộ viên mãn đối với con đường Võ học, nếu như lại đột phá, thì có thể lên đỉnh Đế vị, có thể thăm dò bí mật phá toái hư không."
Quân Thường Tiếu lặng lẽ nói: "So sánh với Bán Thánh nằm giữa Võ hoàng và Võ thánh thì khác nhau ở chỗ nào?"
"Không có gì khác nhau."
Hàn thành chủ nói: "Nhưng có vẻ càng mạnh, càng oai hơn!"
"Hay lắm."
Quân Thường Tiếu nhìn về phía tên U Linh chiến trường kia, thầm nghĩ: "Nói cách khác tại chiến trường Vị Diện, đạt tới cấp bậc Thiên tự cũng không có được thực lực của Võ Đế."
Hệ thống nói: "Đẳng cấp của Võ Đế là sự tồn tại mạnh nhất trong Vị Diện, bọn họ còn đang bận rộn tìm cách phá toái hư không, phi thăng Thượng giới, chẳng ai hơi đâu rảnh rỗi sinh nông nổi không có việc gì làm đến mức tới Ngư đường đánh thuốc nổ cá đâu."
"Nếu như ta trở thành Võ Đế, nhất định sẽ đi nổ cá chơi."
Quân Thường Tiếu nghiêm túc nói: "Bởi vì mãn cấp ức hiếp tiểu hào sẽ mang lại cảm giác phi thướng sung sướng hơn nhiều."
Hệ thống gầm thét lên: "Ngươi có bệnh a!"
"Tử đường chủ."
Quân Thường Tiếu phất phất tay, nói: "Đi ra ngoài chiếu cố bọn chúng."
"Vèo!"
Tử Lân Yêu Vương từ trên đỉnh núi bay vèo ra ngoài, sau đó rơi xuống nơi cách xa U Linh chiến trường mười trượng, ngạo nghễ nói: "Rốt cuộc cũng xuất hiện một tên có thể đánh rồi."
U Linh chiến trường Thiên tự ngẩng đầu lên, tròng mắt càng thêm đỏ bừng, chợt bước dài xông tới.
"Uỳnh!"
Tiếng nổ truyền đến, bụi đất cuồn cuộn dâng lên.
"Vút."
Tử Lân Yêu Vương từ bên trong bạo phát đi ra, hai chân từ sau khi hạ xuống vẫn không hề ngừng lại, cho đến khi thối lui đến hơn trăm trượng mới phanh khựng lại, sau đó hai tay lần lượt thay đổi hình thái, biểu tình trông hơi có vẻ dữ tợn.
U Linh chiến trường ra tay cũng không nhanh, hắn ta có thể kịp thời tạo ra lớp phòng ngự, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong quyền pháp hoàn toàn không thể đánh đồng với năm, sáu tên Địa tự cộng lại!
"Tông chủ."
Lý Thanh Dương cả kinh nói: "U linh chiến trường này có chút mạnh!"
"Không sai." Quân Thường Tiếu nói.
"Bùm!"
Nhưng vào lúc này, phục trang của Tử Lân Yêu Vương toàn bộ đều nổ tung, hai chân mạnh mẽ nện bước tiến về phía trước, yêu khí bùng lên ngùn ngụt, trong nháy mắt hội tụ quyền ấn trùng trùng điệp điệp!
"Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!"
Chỉ trong nháy mắt, năng lượng nóng rực giống như pháo hoa nở rộ ở bên ngoài cứ điểm, Võ giả Tinh Vẫn đại lục xao động trợn tròn đôi mắt, há hốc mồm!
"Uỳnh. "
Đột nhiên, khu vực chiến đấu lại một lần nữa truyền đến tiếng nổ vang rền, cuốn lên bụi đất cuồn cuộn, vùng đất kia trong nháy mắt đổ sụp xuống phía dưới mấy chục trượng.
"Bụp! Bụp! Bụp!"
Tử Lân Yêu Vương lại một lần nữa lùi gấp ra ngoài, cho đến khi ổn định ở bên ngoài mấy trăm trượng, quả đấm nắm chặt mới dần buông lỏng, hai tay truyền đến cảm giác tê rần chết lặng, truyền âm nói: "Tông chủ, gia hỏa này mạnh quá đi mất, ta có chút hoảng sợ!"