Vạn Cổ Niên Hoa Chi Đấu Chiến Việt Giới

Chương 5

Theo chúng nữ viết xuống trên trời vậy mà kịch liệt rung động.

Chúng nữ hướng mắt lên chỉ thấy bầu trời một mảnh tối đen, mây đen cuồn cuộn kéo đến.

Bùm bùm

Từng đạo tia chớp không ngừng gầm ghì ghào thét khiến thiên vì đó một hồi rung chuyển lòng trời lở đất.

"Là thiên kiếp"

Không biết ai trong đó nói ra vậy mà khiến toàn trường sợ hãi,  đồng thời ánh mắt phức tạp nhìn Mộ cung người đầy thương tiếc.

"Đúng là thiên kiếp không còn nghi ngờ gì nữa"

Nhìn trời đầy lôi điện tam lĩnh không khỏi hốt hoảng, nghĩ không ra  chỉ một đạo nhỏ ngôn chi vậy mà đem đến loại này thiên lôi.

Chúng nhân trong mắt không hẹn vâỵ mà cảm thấy hổ thẹn, họ đường bao nhiêu nam nhân vậy mà đối phó yếu đuối như vậy ít nữ nhân, thử hỏi liệu ai dám đứng ra nói mình rất ngầu rất anh dũng sao.

Người ta ngày cả thiên kiếp cận kề trên đỉnh đầu vẫn sát cánh cùng chiến đấu đến hơi cuối cùng, nguyện cùng thiên hoàng vì chi địch, vì cả thiên hạ xoá bỏ phân cách nhân ma.

Thử hỏi liệu trên thế gian còn nữ nhân như vậy sao? Đương nhiên sẽ không.

Nhất thời trong mắt nhiều người chúng nữ vậy mà trở thành nữ thần trong lòng họ, nếu hôm nay mộ cung thoát khỏi kiếp này nhất định sẽ nhất phi trùng thiên làm một phương thiên hoàng cũng vì đó mà thán phục.

"Ta hộ các người gánh kiếp này, Tuyết đưa mọi người đi đi,  người còn chậm nữa sẽ có đại phiền toái"

Đối lập với mấy  người  thân  tuyết nam  tử dường như trong mắt không có coi thiên phạt là gì.

Hắn từ trong hư không vạch ra một lỗ hổng lớn cho đám người rồi một thân hướng lên cửu tiêu cùng thiên tranh phong.

"Phong đừng, người sẽ chết đấy"

Mộ Tuyết bất lực nhìn hắn bay lên.

"Không đùa đi, tên này vậy mà định lấy thân kháng lại thiên kiếp, đây rốt cuộc vẫn là ngu hay là ngưu bức đây, ai có thể nói cho ta biết"

"Biết cái con mẹ người a, người mắt chó để đâu đi, người ta sẵn sàng vì thiên hoàng có thể là địch lẽ nào lại sợ cái này thiên kiếp"

Chúng nhân nhìn thân tuyết nam tử vậy mà bay lên nhịn không được buông lời phỉ thổ nhau.

"Đại ca làm sao bây giờ"

Nhị lĩnh nâng lên tam lĩnh đến bên cạnh nhất lĩnh nhìn đạo thân ảnh ngạo nghễ kia nói.

"Còn có thể làm gì, ngồi xem đợi đại nhân đến là được. Người này quá sâu" nhất lĩnh hâng hâng nhìn hai ngưới đáp.

"Đại ca người không đùa đi, đây là lần đầu tiên ta nghe người đánh giá cao như vậy ngoại trừ đại nhân với những người kia" tam lĩnh gắng gựa kinh ngạc thốt lên.

"Ta e là đại nhân cũng không bằng hắn"

Hai người nghe vậy nhất thời không biết nói gì. Người ta đã nói vậy ắt có nguyên do, đành im lặng đợi xem kết quả.

Lúc này trên trời lôi điện bởi vì hành động của thân tuyết nam tử mà như bị chọc giận, thiên vì đó mà tức giận bổ xuống một đạo thiên lôi.

Phong bạo nổi lên  xé rách khắp nơi làm xuất hiện nhiều vết nứt không gian. Lôi kiếp như vậy truy uy giữa trời đêm điên cuồng gào thét như mình nó độc tôn soi sáng cả mảnh đại địa mà lao thẳng xuống.

"Phong đừng chết, hứa với ta" Mộ Tuyết đau đớn nhìn lên bầu trời đạo thân ảnh trắng kia mà tự nhủ trong lòng. Nàng 2 tay gắt gai siết thật chặt đến nỗi máu chảy ra không hay hề biết.

Có thể nói nàng đời này kiếp này chỉ có hắn duy nhất một nam nhân, nếu hắn chết nàng có lẽ thật không sống nổi.

Nhìn lôi kiếp đến như thế trẻ tre không thể đỡ, thân tuyết nam tử một thân không gió mà bay, cuồng phong hoán vũ nổi lên khắp nơi. Hắn một chưởng vì đó không sợ hãi xuất ra.

"Tam liên hoa chưởng"

Bầu trời giờ này chỉ còn lôi kiếp và tam đóa liên hoa xinh đẹp mà làm bạn cùng va vào nhau.

Trông thật xinh đẹp yếu đuối nhưng trong mắt chúng người liên hoa như vậy có sức sống mãnh liệt như muốn đâm qua hết thảy thế gian cùng thiên địa làm một bức họa đẹp si mê lòng người.

Bùm.

Âm thanh như rồng gầm vang vọng khắp cửu tiêu. Trên trời dư ba quét ngang đám người bay khắp nơi, cây cối đổ sụp ào ào như bị phong bạo cắt.

Lui ra thật xa, đám người vậy mà mới ổn định thân hình nhìn tràng cảnh trước mắt.

"Vậy mà kháng được"

"Thật sự"

Nhị lĩnh cùng tam lĩnh kinh nghi như không thể tin vào mắt mình nhìn trên bầu trời đạo thân ảnh kia.

Lôi kiếp là bực nào chi đình đáng sợ, đừng nói chi thiên hoàng e là đám người kia hợp lại cũng không chắc vì đó mà bảo đảm an toàn tính mệnh sống sót.
Bình Luận (0)
Comment