Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 1195 - Chương 1195: Nghi Thức Sắc Phong

Chương 1195: Nghi Thức Sắc Phong Chương 1195: Nghi Thức Sắc Phong
- Ta tà ai?

Người nọ tập tức nổi trận tôi đình, cực kỳ phẫn nộ nói:

- Ngươi rõ ràng hỏi ta tà ai? Chúng ta có còn La Phong Tình Tam Kiếm Khách hay không hả? Lâm Nhạc, trước kia Tuân Hoa Liễu ta thật tà nhìn tầm ngươi, không nghĩ tới ngươi vừa thành danh, tiền quên tình nghĩa huynh đệ giữa ta và Mục Bàn Tử không còn một mảnh. Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua nam tử Tuân Hoa Liễu, âm thầm suy đoán, đoán chừng hắn là hồ bằng cẩu hữu của Lâm Nhạc, vì vậy yên lặng nhớ kỹ tên hắn.

Trương Nhược Trần nói:

- Không có quên, tự nhiên sẽ không quên.

Tuân Hoa Liễu càng khó thở, con mắt đỏ tên, cắn chặt răng nói:

- Đã không quên, vì sao tâu như vậy, cũng không tới Trấn Ma Viện tìm ta? Chẳng fẽ ngươi quên, túc trước chúng ta cùng một chỗ tận tình phong nguyệt?

Trong nội tâm Trương Nhược Trần nổi đa gà, cau mày nói: - Cùng ngươi tận tình... phong nguyệt...

Trương Nhược Trần hít một hơi thật sâu, cố gắng làm cho mình giữ vững bình tĩnh.

Tuân Hoa Liễu lần nữa vỗ vai Trương Nhược Trần, tiện tiện cười nói:

- Ta biết ngươi nhất định sẽ không quên, lúc trước những ban đêm mê người kia, sao có thể nói quên là quên. Hiện tại Phong Tình Tam Kiếm Khách chúng ta đều thành đệ tử thánh truyền, thời gian sau này, chỉ sẽ nhanh càng mỹ hảo.

Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, phụ họa một câu:
Cũng không lâu lắm, Hàn Tương đi vào Thượng Thanh đạo tràng.

Lập tức, toàn bộ đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn của Thượng Thanh Cung sôi trào, lớn tiếng la lên danh tự của Hàn Tương.

Ngay cả Tuân Hoa Liễu cũng hai mắt tỏa sáng, hưng phấn không thôi, lôi kéo ống tay áo của Trương Nhược Trần nói:

- Thấy không, thấy không, một trong tứ đại mỹ nhân của Lưỡng Nghi Tông Hàn Tương. Chậc chậc, nhìn thấy tình nhân trong mộng, sao ngươi một chút cũng không hưng phấn thế hả? Trước kia không phải ngươi đã nói, nếu có thể cùng Hàn Tương sư muội phong lưu một đêm, tình nguyện sống ít hai mươi năm sao.
- Ba ngày trước, ngươi đánh Bàng Long một trận đau nhức, việc này rất nhanh truyền khắp Lưỡng Nghi Tông, tự nhiên làm cho Bàng Long mặt mũi quét rác. Nghe nói Bàng Long từ chỗ Nguyên Long Bán Thánh cầu đến một miếng Ngư Long Đan, tu vi đột phá đến Ngư Long cảnh. Ngày hôm qua, hắn đã thả lời, muốn ở ngày nghi thức sắc phong, cùng ngươi sinh tử quyết đấu.

Tuân Hoa Liễu nói.

Trương Nhược Trần cười nói:

- Nguyên lai là như vậy.
- Đó là tự nhiên. Ngươi mới vừa nói, hôm nay sẽ có một hồi long tranh hổ đấu là có ý gì?

Thần sắc của Tuân Hoa Liễu trở nên nghiêm túc lên:

- Chẳng lẽ ngươi thật không biết?

Trương Nhược Trần lắc đầu.
Thật không nghĩ tới Lâm Nhạc còn có loại yêu thích này.

Tuân Hoa Liễu hiển nhiên cũng biết hắn nói quá nhanh, nói sai ý tứ, vội vàng đổi giọng nói:

- Đương nhiên không phải ta và ngươi, mà là Phong Tình Tam Kiếm Khách chúng ta cùng chư vị sư muội tận tình phong nguyệt. Chẳng lẽ ngươi đã quên hết?

- Không quên, đương nhiên không quên.
Tuân Hoa Liễu thấy Lâm Nhạc không khẩn trương chút nào, lập tức nhắc nhở nói:

- Bàng Long ở Thiên Cực cảnh, có thể tiến vào trước 100. Hôm nay hắn đột phá đến Ngư Long cảnh, thực lực càng không bình thường. Tiểu Nhạc, nếu Bàng Long muốn cùng ngươi sinh tử quyết đấu, ngươi ngàn vạn lần không nếu ứng chiến, chúng ta hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, không để ý tới hắn là được.

Đừng nói tu vi của Bàng Long mới đột phá đến Ngư Long nhất biến, dù tu vi của hắn đạt tới Ngư Long cửu biến, Trương Nhược Trần cũng không sợ chút nào.

Hiện tại Trương Nhược Trần chỉ hi vọng nhanh chấm dứt nghi thức sắc phong, sau đó trở về tiếp tục tu luyện.


Trương Nhược Trần có chút giương mắt, nhìn thoáng qua Hàn Tương.

So sánh với ba ngày trước, hôm nay Hàn Tương Lo ra càng thêm thanh tú.

Mặc dù nàng mặc đạo bào, cũng có thể trông thấy trong đạo bào fộ ra đường cong thướt tha, quả thực đẹp tới cực hạn.

Xa xa, một tiếng hô tạnh như băng truyền tới: - Lâm Nhạc, không nghĩ tới chúng ta nhanh như vậy lại gặp mặt?

Toàn thân Bàng Long tản mát ra khí tức cường đại, đi vào đạo tràng, thẳng đến vị trí của Trương Nhược Trần, đứng ở đối diện hắn.

- Ân.

Trương Nhược Trần nói.

Bàng Long thấy trên mặt Trương Nhược Trần không có chút sợ hãi nào, hai mắt tuôn ra hàn quang nói:

- Nghi thức sắc phong qua đi, ngươi có dám cùng ta sinh tử quyết đấu không? Bốn chữ sinh tử quyết đấu cực kỳ vang dội, chấn động toàn bộ Thượng Thanh Cung.

Lập tức, các đệ tử trở nên càng thêm sôi trào.

- Thời điểm Bàng Long sư huynh ở nội môn, thì có thực lực trùng kích nội môn đệ nhất. Hôm nay hắn đột phá Ngư Long nhất biến, chỉ sợ coi như là Ngư Long tam biến cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.

- Ba ngày trước, Lâm Nhạc dựa vào tu vi Ngư Long cảnh đánh bại Bàng Long sư huynh. Hiện tại bọn họ cảnh giới giống nhau, Bàng Long sư huynh nhất định sẽ hung hăng giáo huấn Lâm Nhạc, tìm về mặt mũi.

Trương Nhược Trần nhìn Bàng Long nói: - Tại sao ta phải sinh tử quyết đấu với ngươi? Không chỉ lãng phí khí lực, còn lãng phí thời gian của ta.

Sau đó Trương Nhược Trần trực tiếp quay người rời đi, leo lên thềm đá, đứng ở dưới Tế Thiên Đồng Lô, chuẩn bị cho nghi thức.

Bàng Long tự nhiên không dám ở trên nghi thức sắc phong động thủ với Trương Nhược Trần, chỉ phải áp chế lửa giận ở trong lòng, ngầm hạ quyết định, đợi đến lúc nghi thức kết thúc, vô luận như thế nào, cũng phải sử dụng thủ đoạn bức Lâm Nhạc quyết đấu với hắn.

Tháng này, tổng cộng có 17 đệ tử tấn thăng Ngư Long cảnh, tham dự nghi thức sắc phong.

Ngoại trừ Trương Nhược Trần, Hàn Tương, Bàng Long, Tuân Hoa Liễu, còn có mười ba tu sĩ trẻ tuổi khác, toàn bộ đều là Ngư Long nhất biến, tuổi đều dưới 60.

Nghi thức sắc phong là do một vị Bán Thánh chủ trì, ngoại trừ tế tự lịch đại thánh hiền của Lưỡng Nghi Tông, còn phải đọc tế văn.

Phía trên, vị Bán Thánh Tổ Sư kia niệm xong tế văn, lại nói:

Bình Luận (0)
Comment