Chương 1247: Tề Phi Vũ Lại Mời Chào
Chương 1247: Tề Phi Vũ Lại Mời Chào
- Vậy sao? Hôm nay ta hết tần này tới tần khác muốn ra tay thử một tần, xem ngươi có phải Lâm Nhạc hay không?
Hứa Trường Sinh rút ra nhuyễn kiếm, tay vung tên, hình thành mảng tớn kiếm quang màu vàng. Đúng túc này, trên đường núi xuất hiện một thân ảnh thanh tệ yếu điệu, đúng La Te Phi Vũ. Tề Phi Vũ nói:
- Hứa Trường Sinh, ngươi làm như vậy, không khỏi quá mức phát hỏa nha? Nếu ngươi muốn chiến, thời điểm quyết chiến, ta nhất định phụng bồi đến cùng.
Tề Phi Vũ nện bước đi xuống, xuất hiện ở bên cạnh Trương Nhược Trần, thần sắc có chút không vui nhìn Hứa Trường Sinh.
Hứa Trường Sinh nhíu mày, vội vàng nói:
-Te sư muội, ngươi ngàn vạn fan đừng bị người này từa bịp, căn cứ tin tức ta tra được, người này rất có thể tà tà nhân Hắc Thị, không phải Lâm Nhạc chân chính.
- Cần ngươi day ta nhìn người như thế nào sao? Thanh âm của Tề Phi Vũ lạnh như băng nói:
Hứa Trường Sinh không nghĩ tới Tề Phi Vũ lại là nữ nhân ngu xuẩn như thế, thu hồi nhuyễn kiếm, hung hăng nhìn Trương Nhược Trần nói:
- Ta sớm muộn sẽ để cho ngươi hiện ra nguyên hình.
Tuy rất không cam lòng, nhưng Hứa Trường Sinh lại rõ ràng, hắn không phải đối thủ của Tề Phi Vũ à Lâm Nhạc. Nếu giao thủ, chịu thiệt nhất định là hắn, bởi vậy chỉ phải lập tức rời đi.Dù sao trước mắt mà nói, tu vi của Tề Phi Vũ cao hơn hắn, nếu xuất kỳ bất ý, rất có thể sẽ làm hắn trọng thương.
Đã bị nữ nhân giết chết một lần, Trương Nhược Trần không muốn chết lại lần thứ hai.
- Thiên tư kiếm đạo của ngươi rất cao, tâm tính cũng viễn siêu thường nhân, nếu ngươi chịu gia nhập Tề gia, ta cam đoan, thân phận địa vị của ngươi, nhất định không dưới ta.- Giữa chúng ta, còn cần giả vờ như vậy sao? Có lời gì, ngươi nói thẳng là được.
- Nơi này là chỗ nói chuyện sao? Nói không chừng Bán Thánh Tổ Sư đang nhìn chằm chằm vào chúng ta. Đi chỗ ở của ta, ta cảm thấy, chúng ta phải nói chuyện một chút.
Tề Phi Vũ thấp giọng truyền âm, thần sắc trên mặt lại có vẻ cực kỳ thẹn thùng.Tề Phi Vũ nhìn Trương Nhược Trần, trên khuôn mặt tú lệ lộ ra dáng tươi cười nhẹ nhàng nói:
- Dùng tuổi của ngươi, có thể đánh bại Triệu Vô Diên, thật là cực kỳ bất phàm. Hơn nữa tu vi kiếm đạo của ngươi, cũng vượt quá dự liệu của ta.
Trương Nhược Trần dừng bước, nhìn chằm chằm Tề Phi Vũ nói:- Ta cảm thấy vẫn là đi chỗ của ta tốt hơn, ai biết ngươi có bố trí bẫy rập, chuẩn bị tính toán ta hay không?
Trương Nhược Trần lắc đầu, chắp hai tay sau lưng, trực tiếp đi về phía Tử Hà Linh Sơn, cũng mặc kệ Tề Phi Vũ có theo kịp hay không.
Tề Phi Vũ khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, suy tư một lát, cuối cùng vẫn đi theo.- Nếu muốn chiến, ngươi cho rằng chỉ bằng lực lượng của ngươi, có thể là đối thủ của chúng ta?
Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua Tề Phi Vũ, thoáng có chút kinh ngạc, thật không nghĩ tới nữ nhân này sẽ chủ động thay hắn giải vây. Nàng lại đang đánh chủ ý gì đây?
- Cũng được!Đi tới Tử Hà Linh Sơn, tiến vào tiểu viện của Trương Nhược Trần, hai người ngồi trên mặt đất.
Tề Phi Vũ phất tay, trên tay xuất hiện một miếng ngọc phù, ném lên giữa không trung, lập tức hóa thành một tầng hào quang màu trắng, bao phủ nàng và Trương Nhược Trần.
Bộ dạng của Trương Nhược Trần nhìn như cực kỳ nhẹ nhõm, trên thực tế lại âm thầm phòng bị.
Tề Phi Vũ trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Nhìn thấy Trương Nhược Trần tu tuyện Kiếm Nhất tới tầng thứ chín, tại có Tam Linh Bảo Thể, Tề Phi Vũ càng muốn mời chào Trương Nhược Trần.
Nhân vật như thế, chỉ cần không chết, rất có thể sẽ trở thành Kiếm Thánh.
Toàn bộ Tử Hà Linh Sơn hoàn toàn yên tĩnh, trong phòng chỉ có một tầng hào quang màu trắng, tản mát ra vang sáng nhàn nhạt, chiếu rọi da thịt trên mặt Tề Phi Vũ bóng toáng giống như ngọc sáp. Ngón tay của Trương Nhược Trần nhẹ nhàng gõ mặt bàn, cười nói:
- Ngươi là người thừa kế Tề gia, tương lai nhất định trở thành Tề gia gia chủ. Ngươi làm sao để thân phận địa vị của ta không dưới ngươi? Tề gia còn có vị trí tương đương gia chủ sao?
Tề Phi Vũ nhìn Trương Nhược Trần, bình thản nói:
- Đương nhiên fa có, nếu ngươi trở thành Kiếm Thánh, chưa hin không thể tàm phu quân của Tề gia gia chủ.
Chỉ sợ bất tuận nam tử nào, nghe được Tề Phi Vũ nói, đều rất khó bình tĩnh.
Trương Nhược Trần tại bình tĩnh ngang đầu, nhìn Te Phi Vũ mỉm cười: - Lại muốn cưới ta, ngươi có biết ta là ai không?
- Ta không cần biết trước kia ngươi là người nào, chỉ cần ngươi chịu quy thuận, như vậy sau này là người một nhà.
Tề Phi Vũ cười nhạt, dung nhan thanh lệ trở nên càng thêm xinh đẹp động lòng người, tựa hồ muốn câu đi hồn phách của Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần nói:
- Ngươi không muốn biết ta là người như thế nào, nhưng ta lại muốn biết ngươi là người nào. Ta không tin ngươi chỉ là người thừa kế của Tề gia đơn giản như vậy, hẳn còn có thân phận khác nha?
- Không sai, Tề gia chỉ là thế lực bên ngoài, chỉ có điều thân phận khác của ta, hiện tại vẫn không thể nói cho ngươi biết. Đợi đến lúc ngươi đáp ứng quy thuận, ngươi sẽ minh bạch mình hiệu lực cho ai.