Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 1271 - Chương 1271: Kiếm Nhị Bút Ký

Chương 1271: Kiếm Nhị Bút Ký Chương 1271: Kiếm Nhị Bút Ký
- Lâm Nhạc, từ hôm nay trở đi, ngươi ở tại Kiếm Các bế quan tu tuyện, tranh thủ ở ngày 9 tháng 9, có thể tu tuyện Kiếm Nhị tới cảnh giới Âm Dương Hỗn Độn. Nếu có chỗ nào không hiểu, có thể tùy thời hỏi thăm chín vị Thủ Kiếm Giả, cũng có thể hỏi thăm bản tọa.

Táng Nguyệt Kiếm Thánh nói.

Trương Nhược Trần tập tức đứng tên, khom người nói: - Kiếm Thánh, đệ tử có thể đáp ứng đại biểu Lưỡng Nghi Tông, tham gia Luận Kiếm Đại Hội, thế nhưng đệ tử cũng có một yêu cầu.

- Ngươi cứ nói.

Táng Nguyệt Kiếm Thánh nói.

Trương Nhược Trần nói:

- Đệ tử không muốn ở trong Kiếm Các tu tuyện.

Nghe nói như thế, Cái Thiên Kiều tộ ra thần sắc khó hiểu, nàng tập tức đứng tên, muốn mở miệng hỏi thăm. Lần thứ nhất, Lâm Nhạc cự tuyệt trở thành đệ tử Táng Nguyệt Kiếm Thánh, tuy làm cho người giật mình, lại còn trong phạm vi có thể lý giải.

- Nếu ở trong Kiếm Các tu luyện, ngươi còn có một tia cơ hội, ở ngày 9 tháng 9, tu luyện Kiếm Nhị tới cảnh giới Âm Dương Hỗn Độn. Nếu không ở trong Kiếm Các tu luyện, ngươi nhất định không có bất cứ cơ hội nào đạt tới cảnh giới kia.

Ánh mắt Trương Nhược Trần rất kiên định, nói ra một câu làm cho Táng Nguyệt Kiếm Thánh dở khóc dở cười:

- Tâm của đệ tử, không ở chỗ này.

- Ngươi cho rằng, cho ngươi ở lại Kiếm Các tu luyện, là khốn chết ngươi ở đây?
Bởi vì Trương Nhược Trần nói không sai. Đối với Kiếm Tu mà nói, trọng yếu nhất là tâm cảnh. Tài nguyên ngoại giới, hoàn toàn chỉ là một loại phụ trợ.

Tu vi càng cao, lại càng có thể lý giải điểm này.

Chỉ có điều từ trong miệng một người trẻ tuổi nói ra, mới làm cho người cảm thấy không có sức thuyết phục.

Chính là một Kiếm Tu trẻ tuổi, cũng có thể đạt tới cảnh giới như vậy?
Táng Nguyệt Kiếm Thánh thấy hắn lại có giác ngộ như vậy, nên không tiếp tục bắt buộc hắn ở lại Kiếm Các, trầm tư một lát, mới lấy ra một lệnh bài:

- Đã như vầy, ngươi trước nhận lấy Kiếm Lệnh này. Tay cầm Kiếm Lệnh, ngươi có thể tự do ra vào Cổ Thần Sơn, tùy thời có thể đến Kiếm Các tu luyện.

Trương Nhược Trần tiếp nhận lệnh bài, chỉ thấy trong lệnh bài có một cỗ thánh lực mạnh mẽ, giống như sông lớn cuộn trào.

- Tay cầm Kiếm Lệnh, có thể tự do ra vào Cổ Thần Sơn, chỉ là cái này đã nói rõ, Kiếm Lệnh đại biểu ý nghĩa bất phàm cỡ nào.
Nhưng hắn rõ ràng cự tuyệt lần thứ hai, hơn nữa còn không muốn ở trong Kiếm Các tu luyện. Chẳng lẽ hắn không biết, rất nhiều Kiếm Tu tranh phá đầu muốn đi vào Kiếm Các tu luyện một lần, lại không chiếm được cơ hội sao?

Táng Nguyệt Kiếm Thánh đưa tay, ý bảo Cái Thiên Kiều ngồi xuống trước, sau đó mới nhìn Trương Nhược Trần, trong mắt lộ ra thần sắc nghi hoặc nói:

- Vì sao? Ngươi phải biết, ở trong Kiếm Các có các loại kiếm phổ, còn có rất nhiều tài nguyên, càng có chín vị Thủ Kiếm Giả tùy thời chỉ điểm ngươi.

- Còn một điều, có lẽ ngươi không biết, ở tầng thứ nhất Kiếm Các tu luyện, thời gian là gấp hai bên ngoài. Ở tầng hai Kiếm Các tu luyện, thời gian là gấp ba. Dùng cảnh giới kiếm đạo của ngươi bây giờ, đã có thể đi tầng hai Kiếm Các tu luyện.
Trương Nhược Trần thu Kiếm Lệnh, khom người cúi đầu nói:

- Đa tạ Kiếm Thánh thành toàn.

Táng Nguyệt Kiếm Thánh cười nói:

- Ngươi có điều kiện, lão phu tự nhiên cũng có điều kiện. Từ hôm nay trở đi, mỗi tháng ngươi ít nhất phải ở trong Kiếm Các tu luyện chín ngày. Yêu cầu như vậy không tính quá phận chứ?
- Tự nhiên là không quá phận.

Trương Nhược Trần nói.

- Lâm Nhạc, tầng thứ nhất Kiếm Các có rất nhiều tiên hiền luyện thành Kiếm Nhị, lưu lại bút ký tâm đắc, ngươi có thể tùy ý mượn đọc, đối với ngươi có lẽ có một ít trợ giúp.

Sau khi Táng Nguyệt Kiếm Thánh nói xong, liền phất tay ý bảo Trương Nhược Trần và Cái Thiên Kiều ly khai.
Táng Nguyệt Kiếm Thánh cười to hỏi.

Trương Nhược Trần nói:

- Một Kiếm Tu, nếu tâm bị trói buộc, dù tài nguyên ngoại giới lại phong phú như thế nào, tốc độ tu luyện cũng sẽ cực kỳ chậm chạp. Kiếm Thánh, chẳng lẽ Kiếm Tu trọng yếu nhất không phải là tâm tình sao?

Tuy Táng Nguyệt Kiếm Thánh cảm thấy lý do của Trương Nhược Trần có chút gượng ép, rồi lại không phản bác được.


Đi ra ngoài, Cái Thiên Kiều dẫn Trương Nhược Trần đi lấy bút ký Kiếm Nhị, nàng mấy lần nhìn về phía Trương Nhược Trần, lộ ra bộ dáng muốn nói lại thôi.

- Như thế nào? Có tời gì muốn nói? Trương Nhược Trần hỏi. Cái Thiên Kiều cười nói: - Cơ hội trở thành truyền nhân Kiếm Thánh, cứ như vậy bị ngươi buông tha, chẳng lẽ ngươi không hối hận?

- Đợi ta trở thành Kiếm Thánh, tự nhiên sẽ không còn hối hận.

Trương Nhược Trần chắp hai tay sau lưng, đi về phía giá sách.

Cái Thiên Kiều có chút kinh ngạc nhìn Trương Nhược Trần, người này nhìn như ôn hòa, nhưng nội tâm tại nhuệ khí bức người.

Tầng thứ nhất Kiếm Các, để rất nhiều tâm đắc kiếm đạo mà Kiếm Tu tưu tại.

Mỗi một bản bút ký, đều cực kỳ trân quý, có thể nói vật báu vô giá. Trương Nhược Trần đứng tại dưới giá sách, đưa mắt nhìn sang, chỉ thấy trên giá tất cả đều là sách vở, trên sách đều khắc hai chữ Kiếm Nhị. Chỉ có điều mỗi quyển lạc khoản lại không giống nhau.

- Danh Tục Thánh Giả.

- Diêu Long Bán Thánh.

- Táng Nguyệt Kiếm Thánh.

...

Bình Luận (0)
Comment