Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 1291 - Chương 1291: Tầng Thứ Hai

Chương 1291: Tầng Thứ Hai Chương 1291: Tầng Thứ Hai
Bởi vì ở kiếm đạo tuận võ biểu hiện ưu dị, bọn hắn đều có cơ hội tiến vào Kiếm Các tu tuyện ba tháng. Chỉ có điều so với Trương Nhược Trần và Tề Phi Vũ, bọn hắn ở Kiếm Các hoạt động sẽ có hạn chế rất fón.

Đương nhiên, bọn hắn cũng không phải dựa vào thực tực của mình đến đỉnh núi tam trọng sơn, mà fà do chín vị Bán Thánh dẫn dắt.

Tuân Hoa Liễu đứng ở trong đám người, dùng ánh mắt sợ hãi thán phục nhìn Kiếm Các nói: - Thật không nghĩ tới, Tuân Hoa Liễu ta rõ ràng có một ngày, cũng có thể dùng thân phận thiên tài tiến vào Kiếm Các tu luyện. Ha ha!

- Từ nay về sau, Mục Cát Cát ta cũng là một đại nhân vật.

Mục Cát Cát hai tay chống nạnh, cười đến thịt mỡ toàn thân run động.

Sau đó Tuân Hoa Liễu và Mục Cát Cát quỳ trên mặt đất, cực kỳ thành kính tễ bái, như đang triều thánh.

Những tu sĩ ở xung quanh không có ai khinh bỉ Tuân Hoa Liễu và Mục Cát Cát, dù sao ở trong tòng bọn hắn, Kiếm Các đích thật tà địa phương vô cùng thần thánh, có thể tiến vào Kiếm Các tu tuyện một tần, fà một toại vinh quang cực tớn. Tương tai hành tấu thiên hạ, cùng tu sĩ khác giao tưu, khẳng định sẽ đưa tới vô số người tôn kính.

Một đạo thánh khí từ trong Kiếm Các bay ra, ngưng tụ thành một nam tử mặc áo bào màu tím, trên người hắn tản mát ra kiếm khí cực kỳ cường đại. Phía dưới, chín vị Bán Thánh đồng thời khom người cúi đầu, cùng kêu lên nói:

- Nếu tất cả mọi người đã đến đông đủ, Tề Hồng, con mang bọn hắn vào Kiếm Các. Ba tháng này bọn hắn ở trong Kiếm Các, đều do con phụ trách.

- Tuân lệnh.
- Bái kiến Kiếm Thánh.

- Đó là Táng Nguyệt Kiếm Thánh trong truyền thuyết?
Đúng lúc này, Tề Phi Vũ, Tề Hồng, Cái Thiên Kiều từ trong Kiếm Các đi ra, cùng chín vị Bán Thánh đứng chung một chỗ.

- Tất cả đứng lên đi!
- Bái kiến Kiếm Thánh đại nhân.

Bọn hắn nhao nhao quỳ xuống hành lễ.
Ánh mắt Tề Hồng quét qua đám người, không có phát hiện thân ảnh của Trương Nhược Trần, khóe miệng nhếch lên đường cong, lập tức nhìn Táng Nguyệt Kiếm Thánh cúi đầu nói:

- Bẩm báo sư tôn, một tháng trước, đệ tử dựa theo ngài phân phó, bố trí nhiệm vụ cho Lâm Nhạc và Tề Phi Vũ. Hôm nay một tháng kỳ hạn đã đến! Có phải nên nghiệm chứng thực lực của bọn hắn, từ đó ban thưởng Kiếm Hồn Băng Phách cho người thực lực mạnh hơn không?
Thanh âm của Táng Nguyệt Kiếm Thánh ẩn chứa một cỗ thánh khí hùng hậu, truyền khắp toàn bộ tam trọng sơn.

Hắn lại nói:
- Rốt cục nhìn thấy Kiếm Thánh đại nhân, nếu lão nhân gia có thể chỉ điểm ta một chiêu nửa thức, không biết kiếm đạo của ta sẽ tăng lên bao nhiêu?

Táng Nguyệt Kiếm Thánh ở trong mắt đệ tử Lưỡng Nghi Tông, là một nhân vật giống như thần thoại, nhìn thấy hắn, mặc dù là thiên kiêu Ngư Long cảnh, cũng khó có thể kiềm chế cảm xúc kích động.


Táng Nguyệt Kiếm Thánh nhẹ gật đầu nói:

- Đích thật tà có chuyện như vậy, chỉ có điều, ngắn ngủn một tháng thời gian, chỉ sợ hai người bọn họ còn không cách nào tĩnh ngộ đến Kiếm Nhị tầng thứ nhất. Dùng bản tọa xem ra, vẫn tà chờ một tháng nữa.

Cái Thiên Kiều đã bẩm báo sự tình của Tề Phi Vũ cho Táng Nguyệt Kiếm Thánh.

Bởi vậy Táng Nguyệt Kiếm Thánh hơi đề phòng Tề Phi Vũ và Tề gia, dù thật muốn ban thưởng Kiếm Hồn Băng Phách, cũng phải ban thưởng cho Lâm Nhạc. Táng Nguyệt Kiếm Thánh thấy Lâm Nhạc không hiện thân, bởi vậy mới ý định trì hoãn một tháng.

Tề Phi Vũ đi ra một bước, đứng ở trung tâm quảng trường, nhìn Táng Nguyệt Kiếm Thánh cúi đầu nói:

- Bẩm báo Kiếm Thánh, vãn bối đã tu luyện Kiếm Nhị tới tầng thứ nhất.

Chín vị Bán Thánh ở đây, toàn bộ đều động dung, bởi vì trong bọn họ, hơn phân nửa người còn chưa bước vào cánh cửa Kiếm Nhị.

Một tu sĩ Ngư Long cảnh, có thể có thành tựu kiếm đạo cao như thế, thật tà quá kinh người. Những thiên tài khác đương nhiên càng giật mình, toàn bộ đều xì xào bàn tán. - Thiên phú kiếm đạo của Tề sư tỷ thật đáng sợ, không chỉ tu luyện Kiếm Nhất tới đại viên mãn, ngay cả Kiếm Nhị cũng tu luyện tới tầng thứ nhất.

- Tề sư muội không hổ là thiên chi kiều nữ, thiên tư và tu vi của nàng, có thể nói đệ nhất nhân dưới Đại sư tỷ.

- Thiên phú kiếm đạo của nàng, đã vượt qua Đại sư tỷ.

Một câu đơn giản, Tê Phi Vũ đã trấn trụ không ít người.

Mặc cho mọi người tán đương như thế nào, Tề Phi Vũ vẫn một bộ phong khinh vân đạm, không có một tia kiêu ngạo, cũng không có một tia táo bạo. Khí chất tạnh nhạt kia, để cho các vị Bán Thánh Tổ Sư tiên tục gật đầu, tộ ra ánh mắt tán thưởng. - Làm sao có thể?

Ánh mắt của Cái Thiên Kiều co rụt lại, tuôn ra hai đạo hào quang nóng rực.

Nàng làm sao cũng sẽ không tin tưởng, Tề Phi Vũ ở trong ngắn ngủn một tháng, có thể có thành tựu cao như thế. Trừ khi Tề Phi Vũ ở thật lâu trước kia, đã đạt tới cảnh giới này, chỉ là một mực dấu diếm mà thôi.

Tề Phi Vũ đột nhiên thể hiện ra thiên phú kiếm đạo siêu phàm như thế, vốn tà sự tình cực kỳ khác thường, ai cũng không biết nàng đến cùng mưu đồ cái gì.

Nếu để cho nàng đạt được Kiếm Hồn Băng Phách, đối với Lưỡng Nghi Tông, thật ta một chuyện tốt sao?

Te Hồng cười nói: - Tề Phi Vũ đã ở trong vòng một tháng, tu luyện tới Kiếm Nhị tầng thứ nhất, như vậy Kiếm Hồn Băng Phách nên ban thưởng cho nàng.

Cái Thiên Kiều lập tức bước ra một bước, nhìn Tề Hồng nói:

- Lục sư huynh, Lâm Nhạc sư đệ còn chưa xuất hiện, sao huynh lại kết luận hắn nhất định không bằng Tề sư muội?

Tề Hồng và Cái Thiên Kiều đều là đệ tử của Táng Nguyệt Kiếm Thánh, còn là một trong các Thủ Kiếm Giả.

Tề Hồng nói:

- Lâm Nhạc không có xuất hiện, không phải chứng minh hắn đã nhận thua sao?

- Có lẽ hắn là đang bế quan, cho nên quên thời gian.

Cái Thiên Kiều nói.

Bình Luận (0)
Comment