Chương 1497: Địa Huyết Thánh, Thiên Huyết Thánh
Chương 1497: Địa Huyết Thánh, Thiên Huyết Thánh
Thanh Tiêu Thánh Giả quát Lanh. - Bất Tử Huyết tộc, Địa Huyết Thánh. Sâu trong Long đất, vang tên một tiếng cười khàn khàn. Thanh âm kia cực kyỳ quỷ dị, cho người cảm giác âm trầm, giống như ma âm từ trong địa ngục truyền ra.
Ánh mắt của Thanh Tiêu Thánh Giả phát lạnh, đánh ra một đạo thánh khí, thổi tTrương Nhược Trần lên giữa không trung. Sau đó hắn cũng bay lên, điều động thánh khí trong cơ thể, hội tụ tới bàn chân, đột nhiên giẫm xuống một cước.
- Ầm ầm!r
Dùng bàn chân của Thanh Tiêu Thánh Giả tàm trung tâm, một cỗ tực tượng cường đại tan tràn ra bốn phương tám hướng.
Huyết vân từng bước đứt gãy, nổ tung, hóa thành máu tươi, để bùn đất trong phương viên trăm dặm biến thành huyết thổ.
Sâu trong Long đất, vang tên một tiếng rên rỉ đau đón. Sau một khắc, Địa Huyết Thánh ôm Phong Hàn từ trong lòng đất bay lên, đứng ở giữa không trung. Trên lưng Địa Huyết Thánh có một cặp huyết dực cực lớn, tựa như hai mảnh huyết vân, treo ở giữa không trung, nhẹ nhàng vỗ vỗ.
Địa Huyết Thánh nói.
Thanh Tiêu Thánh Giả hỏi:
- Ta không rõ, ngươi đến cùng đang nói cái gì?
- Ha ha! Rất nhanh ngươi sẽ minh bạch.Chỉ có điều người nọ bay rất cao, cách mặt đất quá mức xa xôi, cho nên từ vị trí của Trương Nhược Trần nhìn lên, chỉ có thể nhìn thấy một điểm nhỏ.
Thanh Tiêu Thánh Giả cũng chú ý tới bóng người kia, hừ lạnh một tiếng:
- Bất Tử Huyết tộc còn có bao nhiêu cường giả, toàn bộ đi ra đi, muốn đánh thì đánh long trời lở đất, muốn giết cứ giết thống khoái.
- Bất Tử Huyết tộc, Thiên Huyết Thánh.Trong tay Thiên Huyết Thánh hiện ra một mảnh huyết khí dày đặc, trong huyết khí lơ lửng một cái chuông nhỏ, có từng đạo điện văn lấp lóe xung quanh nó.
- Lôi Âm Thiên Chung chính là trấn tông chi bảo của Lôi Âm Tông, do Lôi Âm Thánh Giả chấp chưởng, sao lại rơi vào trong tay ngươi?
Thanh Tiêu Thánh Giả trầm giọng nói.
Thiên Huyết Thánh cười dài:Mỗi vỗ một cái, thì có một trận gió tanh mãnh liệt bắn ra ngoài.
Trên mặt đất, bởi vì một cước của Thanh Tiêu Thánh Giả, phương viên trăm dặm không có một ngọn cỏ, cả khu rừng, gò núi, dòng sông, toàn bộ chia năm xẻ bảy, nhìn mà rung động nhân tâm.
Cũng chỉ Thánh Giả, mới có lực lượng mạnh mẽ như thế, chỉ cần một cước, cũng có thể đạp nát sơn hà.
- Không hổ là nhân vật có thể chống lại năm người trên Anh Hùng Phú, thực lực của Thanh Tiêu Thánh Giả, đã vượt quá bản thánh đoán trước.Địa Huyết Thánh mặc áo đen, đứng ở giữa không trung, dưới chân giẫm huyết vân, huyết khí đầm đặc chiếu rọi hơn phân nửa bầu trời thành màu đỏ.
Hình ảnh trước mắt cực kỳ quỷ dị, tựa như trở lại thời kỳ Thượng Cổ, Chiến Thần và Ma Vương đang giằng co, tùy thời sẽ bộc phát ra lực lượng hủy thiên diệt địa.
Trương Nhược Trần có chỗ phát giác, ngẩng đầu nhìn bầu trời, chỉ thấy ánh trăng treo ở giữa bầu trời, lại biến thành màu đỏ như máu.
Trung tâm ánh trăng đứng một bóng người, cũng mọc ra hai cánh.Thanh âm của Địa Huyết Thánh khàn khàn, rồi lại ẩn chứa thánh lực rất mạnh, từng chữ phun ra, linh khí thiên địa sẽ chấn động mãnh liệt.
Thanh Tiêu Thánh Giả quanh năm chinh chiến ở chiến trường Khư Giới, tự nhiên cũng bồi dưỡng ra sát khí đầm đặc:
- Ngươi là tới cứu người, hay là đi tìm cái chết?
- Ngay ở tối nay, toàn bộ Đông Vực sẽ đại loạn, dù tu vi của Thanh Tiêu Thánh Giả ngươi mạnh hơn nữa, cũng không thể ngăn đại thế.Một thanh âm mờ mịt truyền ra.
Trương Nhược Trần lần nữa nhìn về phía ánh trăng, lại phát hiện bóng người trong ánh trăng đã biến mất không thấy gì nữa.
Sau một khắc, Thiên Huyết Thánh đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Thanh Tiêu Thánh Giả, huyết dực triển khai, dài chừng hơn 100m.
- Lôi Âm Thiên Chung.
- Lôi Âm Tông đã bị bản thánh tiêu diệt, thánh huyết của Lôi Âm Thánh Giả cũng đã bị bản thánh hút khô, Lôi Âm Thiên Chung trên Thiên Văn Thánh Khí Phổ, tự nhiên cũng rơi vào trong tay bản thánh.
Thiên Huyết Thánh không cần phải nhiều toi nữa, toàn tực thúc dục Lôi Âm Thiên Chung. Chuông nhỏ màu tím xoay tròn, trở nên càng ngày càng fớn, cao một trượng, mười trượng... cuối cùng hóa thành bảy mươi hai trượng, thân chung cực tớn, che chắn một nửa bầu trời. Trên chung phát ra khí tức, tàm cho người cảm giác hít tho không thông.
Chỉ cần Lôi Âm Thiên Chung xoay tròn một vòng, sẽ có một tiếng sấm đỉnh tai nhức óc vang tên, khiến cho toàn bộ thiên địa run rẩy. Sóng âm cường đại ngưng tụ thành quyền ấn, công kích về phía Thanh Tiêu Thánh Giả. Cùng lúc đó, lại có tia chớp rậm rạp chằng chịt hội tụ, như thác nước trút xuống, rơi vào trên đỉnh đầu của Thanh Tiêu Bán Thánh.
Thanh Tiêu Thánh Giả trấn định tự nhiên, giống như một Chiến Thần đỉnh thiên lập địa, song chưởng kết ấn pháp, hét lớn một tiếng:
- Bàn Không Ấn.
Song chưởng đánh về bầu trời, một vòng năng lượng xông ra ngoài.
Trung tâm năng lượng, hai bàn tay cực lớn hiện ra, Lôi Âm Thiên Chung và Thiên Huyết Thánh đồng thời bay ra ngoài. Thiên Huyết Thánh bị thương, trong miệng hộc ra một ngụm máu tươi.
- Tuy uy lực của Lôi Âm Thiên Chung cường đại, nhưng thực lực của ngươi lại quá yếu, không chịu nổi một kích.
Trên đầu Thanh Tiêu Thánh Giả ngưng tụ ra hư ảnh chiến trường, lần nữa công kích về phía Thiên Huyết Thánh.