Chương 1559: Âm Huyền Kỷ
Chương 1559: Âm Huyền Kỷ
Chứng kiến bóng người màu đen kia, Trương Nhược Trần cũng có chút hãi hùng khiếp vía, toại cảm giác này, giống như một ánh mắt của đối phương, cũng có thể giết chết hắn.
Bóng người va chạm với bảo thụ, bộc phát ra năng tượng cường hoành, cột đá chung quanh bị cuốn bay ra ngoài, biến thành đất trống.
Nam tử xác ướp trượt ra sau, trên người tỏa ra khí thế cường hoành, toàn thân không có chút thương tích. Trương Nhược Trần tay cầm bảo thụ, hạ xuống mặt đất, đại địa bị giẫm ra từng vết rạn.
Lại một lần thế lực ngang nhau.
Đúng lúc này, giữa không trung bay tới một tấm phù lục, khắc ở trên ngực nam tử xác ướp.
- Phá.
Phù tục toát ra vầng sáng chói mắt, sau đó nổ tung, đánh nam tử xác ướp bay ra ngoài hơn mười trượng.
Nam tử xác ướp đứng dậy, phủi bụi đất trên người, nhìn thoáng qua thạch tâm cách đó không xa, ánh mắt (ộ ra thần sắc kiêng ki phảng phất như tầm bầm tau bầu: - Xen vào việc của người khác.
- Sử Nhân.
Người này đúng là lúc trước thời điểm vừa mới tiến vào Âm Phủ, cùng Trương Nhược Trần sóng vai chiến đấu, Sử Nhân.Trương Nhược Trần nói.
Mặc dù toàn lực kích phát Lưu Tinh Ẩn Thân Y, tốc độ của Trương Nhược Trần cũng không có khả năng nhanh như vậy.Sử Nhân nói:
- Trương Nhược Trần, ngươi tới quá chậm, ta đã đến năm ngày rồi.Nói xong, nam tử xác ướp hóa thành gió lạnh, bộc phát ra tốc độ kinh người, trong nháy mắt biến mất ở xa xa.
- Tốc độ thật nhanh.Đương nhiên, nam tử xác ướp cũng không phải tùy thời tùy chỗ có thể phát huy ra tốc độ như vậy, bằng không ở thời điểm chiến đấu sử dụng, thì không có mấy người có thể ngăn được công kích của hắn.
Trương Nhược Trần nhìn lại, chỉ thấy một bóng người mặc trường bào màu vàng từ trong thạch lâm đi ra.Đối phương cũng đang nhìn Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần mỉm cười.
- Trên đường xảy ra vài việc, nên chậm trễ hành trình. Ngươi có biết người nọ là ai không?
Trương Nhược Trần thu hồi thánh khí, bảo thụ hóa thành từng đạo minh văn tiến vào Càn Khôn Thần Mộc Đồ, biến mất không thấy gì nữa.
Sử Nhân nói:
- Người nọ tà một vị anh kiệt của Cản Thi Cố Tộc, tên Âm Huyền Kỷ, bởi vì xâm nhập qua một Đại Thánh Mộ, hơn nữa thành công trốn thoát, nên trở thành người thừa kế của Cản Thi Cổ Tộc. Nghe nói hắn ở trong mộ Đại Thánh, đã nhận được cơ duyên to tón. Dù sao người này tà một nhân vật rất tợi hại, không phải thế hệ hời họt. Cản Thi Cổ Tộc là Cổ Tộc cực kỳ thần bí ở Côn Luân giới, thời điểm nó huy hoàng nhất, có thể phân cao thấp với Bất Tử Huyết tộc.
Vừa rồi Âm Huyền Kỷ và Trương Nhược Trần giao thủ, còn không có thả ra Chiến Thi, chỉ sử dụng lực lượng bản thân, bởi vậy có thể thấy được, hắn căn bản không có sử dụng toàn lực.
Trương Nhược Trần có chút kinh ngạc, tò mò hỏi:
- Vì sao Sử huynh tý giải Can Thi Cổ Tộc như thế? - Bởi vì ta cũng tới từ một CO Tộc, có te cùng ngươi... Sử Nhân vốn muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn thu hồi tời muốn nói: - Vừa rồi hai người chúng ta hiện thân, cho nên mới tạo thành áp lực không nhỏ cho Âm Huyền Kỷ, bức hắn lập tức rút đi, nhưng Âm Huyền Kỷ luyện chế mấy Chiến Thi, đều cực kỳ khủng bố, thậm chí còn cường đại hơn lực lượng của hắn rất nhiều. Nếu chờ hắn gọi Chiến Thi tới, tất nhiên sẽ cực lớn uy hiếp, chúng ta trước ly khai nơi đây cho thỏa đáng.
Trương Nhược Trần đối với Cản Thi Cổ Tộc cũng có chút lý giải nói:
- Nghe nói Cản Thi Cổ Tộc cùng Dưỡng Quỷ Cổ Tộc đồng khí liên chi, người thừa kế của Cản Thi Cổ Tộc đã xuất hiện ở Quỷ Thần Cốc. Như vậy rất có thể người thừa kế của Dưỡng Quỷ Cổ Tộc cũng ở phụ cận.
- Không sai, công chúa của Dưỡng Quỷ Cổ Tộc chính ta vị hôn thê của Âm Huyền Kỷ, đã tiến vào Quỷ Thần Cốc, ta từng thấy nàng một tần, thiếu chút nữa đã chết ở trong tay nàng.
Sử Nhân nói.
Sau khi Trương Nhược Trần và Sử Nhân rời khỏi, cũng không tau tắm, trong thạch tâm vang tên âm thanh chuông gió. Âm Huyền Kỷ xuất hiện lần nữa, tay cầm một cái chuông gió màu vàng, nhẹ nhàng lay động. Phía sau của hắn đứng ba bộ Chiến Thi Bán Thánh.
Ba bộ Chiến Thi Bán Thánh đều tản mát ra khí tức cường hoành, theo thứ tự là một bộ Kim Thi, một bộ Long Thi, một bộ Chiến Thần Thi ba đầu sáu tay.
- Chạy ngược lại rất nhanh.
Âm Huyền Kỷ hừ tạnh một tiếng, con mắt màu xanh toát ra hai tưồng hỏa diễm. Trong thạch tâm vang tên một giọng nữ mờ mịt, giống như từ trong hư vô truyền ra: - Ngươi xác định đối phương tà Thời Không truyền nhân? - Có lẽ không sai, ta tận mắt nhìn thấy hắn thi triển Không Gian Na Di.
Âm Huyền Kỷ trầm giọng nói:
- Cướp đi Thần Ngoan Quả của ta, ta sớm muộn gì cũng để hắn trả giá thê thảm.
Sau đó Âm Huyền Kỷ bay đến trên lưng Long Thi, mang theo hai bộ Chiến Thi khác đi ra khu vực này.