Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 1546 - Chương 1566: Núi Lửa Dưới Lòng Đất

Chương 1566: Núi Lửa Dưới Lòng Đất Chương 1566: Núi Lửa Dưới Lòng Đất
Chỉ có hậu đại của Phượng Hoàng bán nhân tộc, trong huyết mạch mới có thể an núp thần tực của Viễn Cổ Phượng Hoàng, một khi thức tỉnh, giống như Phượng Hoàng con xuất thế, không thể tưởng tượng thành tựu tương Lai sẽ đạt tới độ cao gì?

Mộc Linh Hi nói:

- Cũng không tính đều tà Phượng Hoàng bán nhân tộc, chỉ có một vị tổ tiên của Mộc gia đã từng cưới nữ Băng Hoàng, sinh ra người con trai, sau đó nhất mạch này một mực truyền thừa. Chỉ có điều mạch của chúng ta năng tực sinh dục cực kém, mỗi một thời đại chỉ có một người thừa kế, ở Mộc gia tà chi mạch bèo bọt nhất. Trương Nhược Trần nói:

- Trên sách ghi lại, Hỏa Phượng và Băng Hoàng chính là chủng tộc Thần Thú cổ xưa, từ thời đại Thái Cổ một mực truyền thừa đến thời đại Trung Cổ. Bất quá Hỏa Phượng và Băng Hoàng đều là chủng tộc cao quý, căn bản xem thường nhân loại nhỏ bé, còn là lần đầu tiên nghe nói có Băng Hoàng lấy nhân loại.

Mộc Linh Hi thu hai cánh trên lưng về, trên mặt ôn nhu, lộ ra thần sắc mừng rỡ, cười nói:

- Mặc kệ nhiều như vậy, dù sao huyết mạch Băng Hoàng đã thức tỉnh, sau này fão gia hỏa trong tộc còn muốn bức ta tàm sự tình ta không thích, ta cũng có tiền vốn phản bác rồi.

Nghe nói như thế, trong nội tâm Trương Nhược Trần thoáng động, thầm nghĩ, chỉ sợ nội tâm của nàng không hề giống như biểu hiện bên ngoài.

- Người Mộc gia không thích tỷ? Trương Nhược Trần hỏi.

Mộc Linh Hi nhẹ nhàng thở dài nói:

- Xin nhờ, nếu những lão gia hỏa kia yêu thích ta, thì sẽ không phái ta ẩn núp vào Vũ Thị Học Cung. Đó là chuyện nguy hiểm cỡ nào, một khi thân phận bại lộ, có lẽ ngươi quá rõ ràng sẽ là kết cục như thế nào.
- Vô luận là tranh đấu lợi ích trong gia tộc, hay tranh đấu lợi ích trong giáo, đều cực kỳ hắc ám. Trên đầu bất luận kẻ nào cũng có một giá trị, người có giá trị, có thể phong sinh thủy khởi; người không có giá trị, tùy thời sẽ bị bỏ qua. Hơn nữa mặc dù là người có giá trị, cũng có thời điểm thân bất do kỷ. Ai!

- Ta ngược lại hi vọng có thể một mực ở Âm Phủ, hoặc ở lại thế giới trong tranh, vĩnh viễn không cần phải trở về. Chỉ tiếc ta lại biết, đó là sự tình không có khả năng.
Trương Nhược Trần rất rõ ràng, sở dĩ Mộc Linh Hi xin lỗi, đó là bởi vì giữa bọn họ còn có một người không cách nào đi đối mặt.

- Ba thanh kiếm này trả lại cho ngươi.
Sau một lúc, Mộc Linh Hi từ trong ngực Trương Nhược Trần giãy giụa ra, đứng ở bên ngoài mấy trượng, cười hì hì:

- Vừa rồi đều tại ta kìm lòng không được, thật xin lỗi, về sau chắc có lẽ sẽ không phát sinh chuyện như vậy lần nữa.
Trương Nhược Trần ôm eo thon mảnh khảnh của Mộc Linh Hi, kéo nàng vào trong ngực, trao cho nàng nụ hôn nồng cháy.

Giờ khắc này, toàn bộ thế giới trở nên yên tĩnh, hai người đều không nghĩ tới những phân tranh và cừu hận ở Côn Luân giới, trong lòng chỉ có trách nhiệm với đối phương.
Tuy những tu sĩ kia ngã chết, thế nhưng bảo vật trên người bọn họ lại bảo lưu, không có tổn hại.

Trương Nhược Trần thu thập tất cả bảo vật nguyên vẹn, cẩn thận thống kê, tổng cộng có 37 kiện Bách Văn Thánh Khí.
Mộc Linh Hi vung ống tay áo, xoáy lên một mảnh thánh khí, Thao Thiên Kiếm, Trầm Uyên Cổ Kiếm, Kim Xà Thánh Kiếm bay ra, cắm ở trước người Trương Nhược Trần.

Đáy hạp cốc cực kỳ rét lạnh, kết cấu không gian cũng không ổn định, chỉ cần lực lượng chấn động hơi mạnh, sẽ đánh nát không gian.


Trong đó Bách Thú Chân Đỉnh của Phong Hàn càng bài danh thứ hai mươi chín trên Bách Văn Thánh Khí Phổ, giá trị khó có thể tính toán.

Trừ tần đó ra, còn có ba bộ áo giáp Thánh khí, theo thứ tự tà Ngũ Hành Ngũ Thú Khải, Hàn Băng Xà Khải, Hỏa Thánh Kim Giáp.

Giá trị của áo giáp Thánh khí tự nhiên vượt xa Bách Văn Thánh Khí, tà bảo vật có thể ngộ nhưng không thể cầu, cho dù tà Thánh Giả môn phiệt, cũng không cách nào duy nhất một tần tấy ra ba bộ.

Mộc Linh Hi chọn tựa một cỗ Hàn Băng Xà Khải, nắm ở trong tay, chỉ cảm thấy cực kỳ nhẹ, tựa hồ không có sức nặng. Mộc Linh Hi luyện chế Hàn Băng Xà Khải lại một lần, đứng ở trước mặt Trương Nhược Trần, không có bất kỳ cố kỵ, tùy ý cởi áo ngoài, mặc áo giáp lên người.

Cánh tay mảnh khảnh, eo thon mượt mà, chân ngọc thon dài, bộ ngực cao vút đầy đặn… hoàn toàn bị từng vảy rắn thật nhỏ màu trắng bao trùm, giống như biến thành một Xà mỹ nữ.

Sau một khắc, lân phiến toàn thân dần dần trở nên nhạt, cuối cùng hoàn toàn dung hợp với làn da, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Sau đó Mộc Linh Hi mới nhặt quần áo ở trên mặt đất tên, không nhanh không chậm mặc, mỗi một động tác đều cực kỳ ưu nhã, vũ mị, tràn ngập phong tình, giống như đang khiêu khích ai đó.

- Ta tấy nó, Thánh khí còn tại đều quy ngươi.

Mộc Linh Hi nói. Nàng cũng biết Trầm Uyên Cổ Kiếm cần hấp thu rất nhiều Thánh khí, mới có thể không ngừng tăng lên phẩm cấp, bởi vậy chủ động không lấy những Thánh khí này.

Trương Nhược Trần ngẩng đầu lên, ném Bách Thú Chân Đỉnh tới nói:

- Cái này cho tỷ.

Mộc Linh Hi tiếp nhận tiểu đỉnh, nắm ở trong tay.

- Bách Thú Chân Đỉnh, bài danh thứ hai mươi chín trên Bách Văn Thánh Khí Phổ, giá trị còn hơn 30 kiện Bách Văn Thánh Khí bình thường.

Trương Nhược Trần nói.

Mộc Linh Hi nói:

- Ngươi không muốn thiếu nợ ta một chút gì sao?

Bình Luận (0)
Comment