Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 1631 - Chương 1651: Nếu Hắn Còn Sống Thì Sao?

Chương 1651: Nếu Hắn Còn Sống Thì Sao? Chương 1651: Nếu Hắn Còn Sống Thì Sao?
Hai người đều tà mỹ nhân tuyệt thế, một tà đế hoàng Côn Luân giới, một ta Minh Đường Thánh Tổ, nhưng giò phút này tại tranh phong tương đối, một trận đại chiến giống như đã không thể tránh được.

Nữ Hoàng tâm vào trầm mặc, sau nửa ngày mới nói:

- Lan Du, ta không muốn giết ngươi, dù sao người ở thế hệ chúng ta, còn sống đã không có mấy người. Ngươi trở về đi, không nên ép ta. - Ta tới đây, vốn là vì hắn báo thù. Ta chết ở chỗ này, là đạt được ước muốn. Nếu ta may mắn giết ngươi, cũng là ngươi trừng phạt đúng tội.

Trong mắt nữ tử tóc trắng có chứa một cỗ quyết tuyệt, căn bản không nghĩ tới hôm nay có thể còn sống ly khai Tử Vi Cung. Nàng tiếp tục đi về phía trước, bước vào Thiên Trì, chân đạp mặt nước, kích thích ra từng vòng rung động, không ngừng tới gần Nữ Hoàng.

Nữ Hoàng nhắm mắt, sau nửa ngày mới nói:

-Van nhất hắn còn chưa chết thì sao?

Nghe nói như thế, trên người nữ tử tóc trắng ngưng tụ ra khí thế tập tức sụp đổ, ngay cả thần sắc quyết tuyệt cũng tiêu tán không còn.

Nàng dừng bước, hai con ngươi nhìn chằm chằm Nữ Hoàng. Chỉ có điều Nữ Hoàng nhắm mắt lại, căn bản nhìn không tới cảm xúc trong mắt nàng.

Thánh Thư Tài Nữ nhẹ nhàng cắn môi, nhìn chằm chằm nữ tử tóc trắng đứng ở trong ao, có thể cảm nhận được sát khí trên người nữ tử tóc trắng cực kỳ mạnh mẽ. Chỉ tiếc vẻ quyết tuyệt trong mắt nữ tử tóc trắng đã thối lui.

Ở thời khắc này, Thánh Thư Tài Nữ có thể kết luận, nữ tử tóc trắng sẽ rút đi.
Nữ Hoàng nói:

- Nếu ngươi nhất định cho rằng như vậy, ta cũng không có cách nào. Ta chỉ muốn biết, bây giờ ngươi còn dám ra tay không?
Có đôi khi, người cần phải có một cỗ chấp niệm, mới có thể không sợ tử vong.

Khi chấp niệm dao động, thì sẽ không cách nào kiên định nữa.
- Ta không tin, trong lời nói của ngươi khẳng định có huyền cơ.

Trên người nữ tử tóc trắng ngưng tụ khí thế, có hào quang bảy màu bừng lên, hóa thành hư ảnh Khổng Tước dài mấy ngàn dặm.
- Ngươi có ý gì?

Nữ tử tóc trắng hỏi.
- Không có ý gì, chỉ hỏi ngươi một vấn đề đơn giản mà thôi. Ngươi có thể lựa chọn trả lời ta, cũng có thể lựa chọn không trả lời.

Nữ Hoàng mở mắt, cùng nữ tử tóc trắng đối mặt, thong dong trấn định.
Ở thời khắc này, tất cả tu sĩ ở Trung Ương Đế Thành đều có thể trông thấy hư ảnh Khổng Tước trên đỉnh đầu, giống như Viễn Cổ Thần Thú bay tới, làm cho rất nhiều tu sĩ thấp thỏm lo âu.

Chỉ có những lão ngoan đồng sống mấy trăm năm, đoán ra thân phận chủ nhân của hư ảnh Khổng Tước, toàn bộ đều đuổi tới Tử Vi Cung.


Nữ tử tóc trắng lâm vào trầm tư, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, trong hai tròng mắt tuôn ra ánh sáng khiếp người.

Nàng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Nữ Hoàng nói:

- Trì Dao, chờ ta gặp hắn xong, nhất định còn sẽ trở tại.

Thanh âm vẫn còn vờn quanh trên Thiên Trì, chỉ có điều nữ tử tóc trắng đã ty khai, giữa thiên địa căn bản nhìn không tới tung tích của nàng. - Đã tu luyện tám trăm năm, lại vẫn chấp nhất ngươi chết, ta chết, hay hắn chết. Tâm cảnh như vậy, có gì khác phàm nhân đâu?

Nữ Hoàng lầm bầm lầu bầu, mắt hạnh nhìn ao nước, lộ ra nụ cười khẽ, trong tươi cười mang vài phần trào phúng, cũng không biết là đang giễu cợt ai?

Thánh Thư Tài Nữ nhẹ giọng hỏi:

- Theo ta được biết, Vạn Triệu Ức tự mình đến Nguyên phủ, điều động nhiều vị cao thủ Binh Bộ, đang gióng trống khua chiêng truy nã trọng phạm Trương Nhược Trần.

- Vạn Triệu Ức không hoàn thành nhiệm vụ, tự nhiên ta phải bổ cứu.

Nữ Hoàng nói: - Ngươi đi Nguyên phủ, mang cho Vạn Triệu Ức một đạo khẩu dụ, trong ba tháng, nếu bắt không được Trương Nhược Trần, bổn hoàng phán hắn tội khi quân. Chết như thế nào, ban hắn tự chọn.

- Tuân lệnh.

Thánh Thư Tài Nữ chắp tay, sau đó lui xuống.

Nguyên phủ, Thanh Lê Quận. Trương Nhược Trần sử dụng thánh chỉ, rất nhanh bỏ chạy ra ngoài vạn dặm, sau đó lại liên tiếp biến hóa ba lần phương vị, ngay cả chính hắn cũng không biết đi vào địa phương nào, cuối cùng không cách nào kiên trì được nữa mới ngừng lại.

Thương thế của Trương Nhược Trần rất nặng, áo bào trên người biến thành màu đỏ như máu, đã tiến vào trạng thái bán hôn mê.

Tiểu Hắc lưng cõng Trương Nhược Trần tiến vào một ngọn núi màu xanh, ở giữa sườn núi tìm được một động phủ, nhanh chóng trốn vào.

Tiến vào động phủ, Trương Nhược Trần lấy ý chí cường đại chống đỡ thân thể, ngồi dậy, nuốt một hạt đan dược chữa thương, bắt đầu vận chuyển công pháp, luyện hóa đan dược, an dưỡng thương thế.

Tuy Lê Mẫn bị thương rất nặng, nhưng nàng dù sao chỉ là thể chất bình thường, ăn vào một viên đan dược an dưỡng, rất nhanh liền khỏi hẳn.

Thể chất càng mạnh, thì càng khó bị thương, mặc dù bị chút ít ngoại thương, cũng có thể nhanh chóng tự lành.

Nhưng tu sĩ thể chất cường đại, một khi bị nội thương nghiêm trọng, muốn khỏi hẳn lại cực kỳ khó.

Trương Nhược Trần tốn hao một canh giờ, luyện hóa một viên đan dược chữa thương thất phẩm, cũng chỉ miễn cưỡng áp chế thương thế xuống.

Bình Luận (0)
Comment