Chương 1745: Vào Đời Tu Luyện
Chương 1745: Vào Đời Tu Luyện
Trong trai phòng tộ ra cực kỳ yên tĩnh, bau không khí có chút quỷ dị. Sau nửa ngày, Khổng Lan Du mới thu dáng tươi cười trên mặt, ôn như hỏi: - Ta nhớ được ngươi có một vị hôn thê, có fẽ chính tà nàng. Đúng không? - Cái này là tư ẩn của ta.
Trương Nhược Trần cũng không có xấu hổ, rất thản nhiên nói.
Khổng Lan Du nhẹ gật đầu nói:
- Ngươi đã không muốn nói, như vậy ta cũng không hỏi. Ta chỉ hỏi một vấn đề cuối cùng, nếu như ngươi thật tà người tám trăm năm trước kia, đã tới Trung Vực, vì sao không đi tăng mộ của cô cô tế bái?
Nghe nói như thế, trong nội tâm Trương Nhược Trần thoáng đau xót, ngón tay không khỏi xiết chặt.
Trương Nhược Trần đã sớm muốn đi Hoàng Lăng tế bái mẫu hậu, chỉ có điều bởi vì sự tình Minh Vương Kiếm Trủng, mới chậm trễ thời gian. Khổng Lan Du chậm rãi đứng lên, dáng người yểu điệu, cực kỳ hoàn mỹ, tóc dài màu trắng giống như thác nước, nhẹ nhàng chập chờn.
Trương Nhược Trần nói:
- Đại sư có chuyện gì, nhưng nói không ngại.
Nhân Đà La đại sư nói:Nàng bước ra ngoài nói.
- Ngươi có thể tiếp tục giấu diếm, ta sẽ không bức ngươi. Nhưng ta phải nói cho ngươi biết, bây giờ ta muốn đi lăng mộ của cô cô, tảo mộ cho nàng, cũng ở đó chờ ba tháng. Nếu ngươi là hắn, ở trong ba tháng lại không tới. Mặc dù hắn còn sống, ta cũng sẽ coi hắn đã chết.
Nói xong, thân ảnh của Khổng Lan Du đã triệt để biến mất.- Trận chiến ở Minh Vương Kiếm Trủng, bần tăng và Minh Đường Thánh Tổ liên thủ, tuy đánh lui Thanh Thiên Huyết Đế, nhưng đã nhúng tay vào sự tình hồng trần, đồng thời bạo lộ vị trí của Tư Không Thiền Viện.
- Sau này vô luận là bần tăng, hay Tư Không Thiền Viện, khẳng định đều sẽ bị cuốn vào tranh đấu, không có khả năng thanh tu được nữa.
- Bần tăng tổng cộng thu ba đệ tử, ngoại trừ tam đệ tử tuổi còn nhỏ, hai người khác đã có một ít thành tựu. Loạn thế đã đến, hai người bọn họ cũng nên đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện.Lăng mộ của mẫu hậu, Trương Nhược Trần là khẳng định phải đi. Đã trốn không được, vậy cũng chỉ có thể thản nhiên đối mặt.
Ăn điểm tâm xong, Trương Nhược Trần và Nhân Đà La đại sư gặp mặt một lần, đàm luận một ít sự tình về Kim Long, nghe nói long hồn của Kim Long đã tiêu tán, Nhân Đà La đại sư cũng chỉ thở dài.
Hai người đi ở trong thiền viện, bất tri bất giác tới dưới tượng Phật Đế.Nhân Đà La đại sư chắp tay trước ngực, bảo tướng trang nghiêm, cung kính hành lễ nói:
- Trương thí chủ, bần tăng có một chuyện muốn nhờ.
Trương Nhược Trần khom người, cũng hành lễ với tượng Phật Đế nói:- Tại hạ cũng có một chuyện muốn nhờ.
Nhân Đà La đại sư mỉm cười nói:
- Bần tăng ở trên đời này, đã không có gì phải e ngại, duy chỉ e ngại hai chữ nhân quả. Chúng ta đều có việc cần nhờ, như vậy sẽ không thiếu nhân quả.Trương Nhược Trần rất rõ ràng, Khổng Lan Du đang buộc hắn, hơn nữa là dùng mẫu hậu ép hắn, khiến cho hắn không thể không khuất phục.
- Thật cường thế.
Trương Nhược Trần cau mày, nhắm hai mắt lại, cuối cùng khóe miệng lộ ra mỉm cười.
- Nhưng để chúng một mình ly khai thiền viện, đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, bần tăng vẫn có chút không yên lòng. Nếu Trương thí chủ có thể mang chúng đi, ngược lại có thể giảm bớt một ít sầu lo.
Trương Nhược Trần có chút kinh ngạc nói: - Đại sư bảo ta mang Đại Tư Không và Nhị Tư Không đi ra ngoài tịch tấm rèn tuyện? Nhân Đà La đại sư nhẹ gật đầu nói: - Lánh đời là một loại tu hành, vào đời cũng là một loại tu hành. Chỉ có hồng trần cuồn cuộn, mới có thể rèn luyện Phật tâm của bọn hắn, để bọn hắn nâng cao một bước.
Nhị Tư Không còn đỡ một ít, trung thực chất phác, tính cách đôn hậu, nhưng Đại Tư Không tuyệt đối không phải hòa thượng an phận.
Nói thực, Trương Nhược Trần rất không muốn giúp sự tình này.
Trương Nhược Trần suy tư một tát nói: - Ta có thể đáp ứng đại sư, dẫn bọn hắn vào đời. nhưng cũng mong đại sư đáp ứng thỉnh cầu của ta. - Cứ nói đừng ngại. Trương Nhược Trần lấy Thao Thiên Kiếm ra, nói:
- Một vạn năm trước, Nhân tộc kết hợp tất cả lực lượng đánh bại Minh Vương, phong ấn ở trong U Minh Địa Lao tầng thứ 15. Muốn mở ra tầng thứ 15, nhất định phải có sáu cái chìa khóa, mỗi một cái chìa khóa, đều là một thanh thánh kiếm.
- Hôm nay năm thanh thánh kiếm đã bị Thanh Thiên Huyết Đế cướp đi, chỉ có Thao Thiên Kiếm cuối cùng còn nắm giữ ở trong tay ta.
- Tuy Thanh Thiên Huyết Đế rút đi, nhưng khẳng định còn sẽ tới tần nữa. Kế tiếp tất sẽ có vô số cường giả Bất Tử Huyết tộc tới tìm ta, để cướp tấy Thao Thiên Kiếm.
- Dùng tu vi của ta hôm nay, thật không đủ tin tưởng có thể bảo vệ tốt Thao Thiên Kiếm. Cho nên ta muốn tạm thời gửi Thao Thiên Kiếm ở chỗ đại sư, đợi đến ngày thành thánh, sẽ tới thu hồi.
Dùng thân phận và tich duyệt của Nhân Đà La đại sư, khẳng định cũng biết bí mật của Minh Vương và sáu thanh thánh kiếm, Trương Nhược Trần cũng không giấu diễm, nói rõ ràng mọi thứ. - A Di Đà Phật!
Nhân Đà La đại sư nhìn thoáng qua Thao Thiên Kiếm, thở dài:
- Bần tăng đã biết rõ, một khi nhúng tay sự tình thế tục, tất nhiên sẽ bị cuốn vào phong bạo. Lại không nghĩ phiền toái tới nhanh như vậy.
Nhân Đà La đại sư tự nhiên minh bạch thanh thánh kiếm này ý nghĩa trọng đại đến cỡ nào, có thể nói, hôm nay Thao Thiên Kiếm, tuyệt đối là đồ vật phỏng tay nhất Côn Luân giới.