Chương 1806: Độc Đấu
Chương 1806: Độc Đấu
Giống như tinh xà xuyên thấu qua hai đấm của Sâm La Huyết Tướng, tinh chuẩn kích tên cổ họng của hắn.
- Phốc phốc!
Xà mâu xuyên qua gáy Sâm La Huyết Tướng, mang ra một mảng ton máu tươi. Sâm La Huyết Tướng trừng lớn đôi mắt, lộ ra thần sắc không thể tin. Sau một khắc, hai tay của hắn bộc phát ra lực lượng cường đại, kìm chặt Thất Thánh Xà Mâu, chân trái lui về phía sau.
Trương Nhược Trần nhẹ nhàng lắc đầu, hai tay đồng thời phát lực, Thất Thánh Xà Mâu uốn éo.
- Xôn xao.
Trên xà mâu bộc phát ra vang sáng màu vàng, hình thành tực tượng xoay tròn, quấy đứt cái cổ của Sâm La Huyết Tướng.
Một cái đầu Lau bay ra ngoài.
Trương Nhược Trần biết sinh mệnh tực của Bất Tử Huyết tộc cường đại, vì vậy tại dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, đánh ra một đạo thủ ấn, kích tên đầu Lau của Sâm La Huyết Tướng. - Bành!
Đồng thời hắn vận chuyển thánh khí mỏng manh trong cơ thể, kích hoạt minh văn trong tấm chắn.
- Xôn xao...
Tấm chắn tản mát ra từng vầng sáng, bao phủ khu vực đường kính mười trượng, hình thành một màn sáng hình tròn.
Thân thể Vân Loạn Huyết Tướng thu nhỏ lại chỉ lớn bằng nắm tay, duỗi ra một huyết trảo sắc bén, đánh về phía đầu lâu của Trương Nhược Trần.- Một đời trẻ tuổi của Huyết Thần Giáo, căn bản không có người như ngươi. Ngươi rốt cuộc là ai?
Trương Nhược Trần tay cầm Thất Thánh Xà Mâu, không có trả lời hắn, mà nói:
- Tu vi của Nhị hoàng tử điện hạ, vậy mà đã đột phá đến Bán Thánh cấp bảy, dùng thể chất của ngươi, chỉ sợ có sức liều mạng với Bán Thánh cấp chín đi. Muốn thử vài chiêu không?
Lúc trước Trương Nhược Trần mới Bán Thánh cấp một, đã cùng Nhị hoàng tử giao thủ. Chỉ có điều lúc ấy tu vi của hai người chênh lệch quá lớn, Trương Nhược Trần chỉ có thể trốn chạy để khỏi chết.Đầu lâu nổ tung, hóa thành một đoàn huyết vụ.
Mặc dù là Thánh Hồn của Sâm La Huyết Tướng, cũng tan thành mây khói.
Trong khoảng khắc, một Bán Thánh cao cấp của Bất Tử Huyết tộc vẫn lạc ở dưới trường mâu của Trương Nhược Trần, chỉ còn một thi thể không đầu.
Nhị hoàng tử Bất Tử Huyết tộc cắn chặt răng, giận không thể nuốt, hai tay run rẩy nói:Huyết trảo lạnh như băng, trở nên càng ngày càng dài, mang theo huyết lãng nồng đậm, giống như muốn xé Trương Nhược Trần thành mảnh nhỏ.
Hai người một công một thủ, phối hợp không chê vào đâu được.
Nếu ở mặt đất, đừng nói Trương Nhược Trần, mặc dù là Bán Thánh cấp chín, đoán chừng cũng rất khó hóa giải thế công của bọn hắn.
Trương Nhược Trần cũng không thu hồi Thất Thánh Xà Mâu, mà tiếp tục phát lực, trường mâu kích lên màn sáng.Hôm nay Nhị hoàng tử đã đột phá đến Bán Thánh cấp bảy, tu vi tăng nhiều, cộng thêm thể chất của hắn đặc thù, thực lực còn cường đại hơn Vân Dực Huyết Tướng và Vân Loạn Huyết Tướng một bậc.
Trương Nhược Trần nhìn ba người, gặp nguy không loạn, ra tay xuất thủ trước, Thất Thánh Xà Mâu vung lên, đồng thời công kích về phía Vân Dực Huyết Tướng và Vân Loạn Huyết Tướng.
- Thật can đảm.
Vân Dực Huyết Tướng nâng lên tấm chắn hình tròn đón đỡ.Huyết dực trên lưng ba Bất Tử Huyết tộc đồng thời triển khai, cách mặt đất bay lên, từ ba phương hướng bất đồng vây kín Trương Nhược Trần.
Ba người bọn họ đều là nhân vật cực kỳ lợi hại.
Nếu ở trên mặt đất, dùng tu vi hiện tại của Trương Nhược Trần, mặc dù toàn lực ra tay, tối đa cũng chỉ có thể ngăn trở một người trong đó.
Vân Dực Huyết Tướng và Vân Loạn Huyết Tướng đều là Bán Thánh cấp tám, ở tầng thứ nhất, thực lực của hai người bọn họ còn cường đại hơn Vô Lượng Kỳ Vương.Hôm nay tu vi của Trương Nhược Trần đột phá đến Bán Thánh cấp ba, tự nhiên muốn cùng Nhị hoàng tử tái chiến một trận.
Lúc này Nhị hoàng tử không có xúc động, mà hừ lạnh một tiếng:
- Bổn hoàng tử sẽ không cho ngươi cơ hội tiêu diệt từng bộ phận. Vân Dực Huyết Tướng, Vân Loạn Huyết Tướng, đồng loạt ra tay, trước trấn giết tiểu tử Huyết Thần Giáo kia, lại đối phó Thánh Thư Tài Nữ.
Rầm rầm.
Bành... màn sáng nghiền nát.
Thất Thánh Xà Mâu bạo phát ra tực tượng, chính điện va chạm với tấm chắn của Van Dực Huyết Tướng, đánh cho Vân Dực Huyết Tướng bay ra ngoài, đụng vào mặt đất.
Cánh tay của Vân Dực Huyết Tướng đứt gãy, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, cực kỳ chật vật.
- Sao tực tượng nhục thể của hắn tại khủng bố như vậy, so sánh với Thánh Giả bình thường, chỉ sợ cũng không kém bao nhiêu. Trong lòng Vân Dực Huyết Tướng thầm nghĩ.
Tuy Trương Nhược Trần kích thương Vân Dực Huyết Tướng, nhưng lại làm cho mình lâm vào hiểm cảnh.
Móng vuốt của Vân Loạn Huyết Tướng mang theo gió lạnh, xẹt qua cổ của hắn.
Mặc dù Trương Nhược Trần lui rất nhanh, nhưng cổ vẫn lưu lại ba dấu móng tay máu chảy đầm đìa.
Trương Nhược Trần không có nhìn thương thế, lập tức ổn định bước chân, sau đó dùng tốc độ càng nhanh xông về phía trước, dùng thân thể va chạm với Vân Loạn Huyết Tướng.
- Muốn chết.
Hai chân Vân Loạn Huyết Tướng uốn lượn, thành thế trung bình tấn, thánh khí toàn thân hội tụ.
Móng vuốt như dùng Hồng Ngọc Lưu Ly đúc luyện thành, không chỉ cứng rắn sắc bén, hơn nữa còn có minh văn Băng thuộc tính hiển hiện.
Mỗi móng vuốt đều là một Thánh khí.