Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 1883 - Chương 1903: Thế Thứ Nhất

Chương 1903: Thế Thứ Nhất Chương 1903: Thế Thứ Nhất
Lạc Thủy Quyền Pháp có tai fịch rất thần kỳ, căn cứ Lạc Hư nói, ở Thiên Ma Lĩnh, có một nhánh sông tên Lạc Thủy.

Làng chài bên cạnh Lạc Thủy, truyền Luu tấy một câu chuyện:

Nghe nói mảnh đại địa kia, vốn không có đòng sông, thắng đến ban đêm một ngày, bầu trời quần tinh tóng tánh, một dòng sông từ trên trời giáng xuống, rơi ở trên mặt đất, từ đó biến thành một nhánh sông, chính tà Lạc Thủy sau này. Thời điểm Lạc Hư đi ngang qua Lạc Thủy, chứng kiến ngôi sao phản chiếu ở trên mặt nước, tìm hiểu ra Lạc Thủy Quyền Pháp.

Hơn nữa Lạc Hư còn dặn dò Trương Nhược Trần, nếu có cơ hội, nhất định phải về Thiên Ma Lĩnh một lần, tự mình đi Lạc Thủy một chuyến.

Lạc Hư rất coi trọng Trương Nhược Trần, cảm thấy ngộ tính của hắn rất cao, nói không chừng có thể ở trên Lạc Thủy lĩnh ngộ được một ít đồ vật.

- Lạc Thủy kia nhất định không đơn giản, rất có thể thật từ trên trời hạ xuống. Trương Nhược Trần nói. Lạc Hư ngẩng đầu, nhìn tên tinh không yên tĩnh, tộ ra thần sắc suy ngẫm nói: - Vũ trụ mênh mông cuồn cuộn, vô cùng vô tận, ngoại trừ Côn Luân giới, nhất định còn có đại giới khác có thể so sánh với Côn Luân giới, thậm chí càng thêm to lớn hơn Côn Luân giới. Nói không nhất định, Lạc Thủy là một sinh linh vĩ đại trong vũ trụ truyền đến đạo pháp.

Trương Nhược Trần có chút nghi hoặc nói:

- Nếu có sáu linh mạch giao hội, vì sao linh khí thiên địa không nồng đậm, hơn nữa cũng không có đại tông môn chiếm giữ ở phụ cận.

Sở Tư Xa nhìn Trương Nhược Trần, ngẩng cái cằm lên, không ai bì nổi nói:
Chỉ từ ngôn hành cử chỉ, có thể nhìn ra Lạc Hư nhất định là một người lòng dạ rộng lớn. Đồ vật hắn truy cầu, tu sĩ khác căn bản không dám nghĩ tới.

Mặc dù là Trương Nhược Trần, cũng lặng yên hỏi mình một câu:

- Sau khi tìm Trì Dao báo thù, ta lại nên đi nơi nào?
Đương nhiên sau này Lạc Hư không có khả năng lại chỉ điểm hắn, hắn chỉ có thể căn cứ quyền phổ tự mình tu tập.

Một ngày này, thuyền gỗ không có tiếp tục đi thuyền, mà ngừng thuyền cập bờ.

Sở Tư Xa dẫn đầu lên bờ, điều tra địa hình, đồng thời lại mở Thiên Nhãn nghiên cứu, bộ dáng cực kỳ chăm chú.
Cuối cùng hắn lại có chút mờ mịt, trong đầu trống rỗng.

Kế tiếp Lạc Hư truyền cho Trương Nhược Trần ba mươi sáu thức Lạc Thủy Quyền Pháp, hơn nữa còn cho hắn một bản quyền phổ.

Trương Nhược Trần sớm đã biết một tia chân ý của Lạc Thủy Quyền Pháp, nên tốc độ tu luyện cực nhanh, chỉ một ngày đã học hữu mô hữu dạng.
- Sáu linh mạch chảy ở sâu trong lòng đất, loại chiều sâu này, tinh thần lực của Bán Thánh cũng không cách nào quan trắc được. Hơn nữa linh khí thiên địa tập trung ở lòng đất, căn bản không trồi lên. Lão phu phải sử dụng một loại thủ đoạn, mới có thể dẫn linh khí lên.

Sau đó Sở Tư Xa lấy ra một cây bút vẽ, sử dụng mực nước đặc thù vẽ ra một vòng tròn đường kính ba trượng.

Sau đó hắn thu bút vẽ vào, bắt đầu chờ đợi.
- Chính là chỗ này.

Sở Tư Xa như làm ra một loại quyết định nói:

- Nơi này là chỗ sáu linh mạch giao hội, đủ để chèo chống Thất Sinh Thất Tử Đồ tiêu hao.
Lạc Hư đứng dậy, trên người phát ra khí chất mờ mịt xuất trần, chuyện trò vui vẻ nói:

- Tương lai, nếu có thể thành Đại Thánh, ta nhất định phải đi Tinh Không Thâm Xử một lần, tìm xem vũ trụ phải chăng có giới hạn.

Trương Nhược Trần nhìn Lạc Hư, âm thầm gật đầu.


- Đã xong?

Trương Nhược Trần nhìn vòng tròn trên mặt đất, cảm thấy thủ đoạn kinh thiên của Sở Tư Xa quá mức tùy ý.

Sở Tư Xa như nhìn ra ý nghĩ trong tfòng Trương Nhược Trần, vuốt râu nói:

- Đại Đạo đến giản. Sau nửa canh giờ, trong vòng tròn lại dâng lên sương mù màu trắng.

Đây không phải... sương mù.

Mà là linh khí thiên địa.

Phải biết tỉnh khí thiên địa vẫn tuôn không màu vô hình, chỉ có nồng độ đạt tới trình độ sắp hoá tỏng, mới sẽ biến thành sương mù.

Sở Tư Xa đặt Thất Sinh Thất Tử Đồ ở vị trí trung tâm, bảo Trương Nhược Trần và thạch mỹ nhân đi vào vòng tròn, ngồi đối diện nhau.

- Thất Sinh Thất Tử Đồ mỗi cách bảy mươi năm mới có thể mở ra một tần, các ngươi nhất định phải quý trọng cơ hội này, một khi thất bại... Không có cơ hội thứ hai. Rất hiển nhiên, sử dụng Thất Sinh Thất Tử Đồ là một hành vi cực kỳ xa xỉ, Sở Tư Xa không muốn cho thạch mỹ nhân và Trương Nhược Trần sử dụng lần thứ hai.

Sở Tư Xa lại cảnh cáo nói:

- Trong tranh sẽ có một ít nguy hiểm không thể dự đoán, làm người dẫn đạo, nhất định phải thời khắc chú ý điểm này. Bằng không hai người các ngươi rất có thể vĩnh viễn không cách nào tỉnh lại.

Sở Tư Xa trừng Trương Nhược Trần, sau đó xếp bằng ở ngoài vòng tròn, song chưởng đẩy về phía trước, đánh tỉnh thần tực vào Thất Sinh Thất Tử Đồ.

- Xôn xao...

Trong cơ thể Trương Nhược Trần và thạch mỹ bay ra một hồn ảnh, ngưng tụ thành hai hạt quang điểm rơi vào bức tranh, biến mất không thấy gì nữa. Thân thể hai người bọn họ vẫn xếp bằng ở trong vòng tròn, hai mắt nhắm nghiền, giống như hóa đá.

Lạc Thủy Hàn nhìn vòng tròn, nhíu mày hỏi:

- Trương Nhược Trần và Lăng cung chủ ở trong tranh kinh nghiệm bảy thế, tất nhiên sẽ phát sinh rất nhiều sự tình, lưu lại rất nhiều trí nhớ. Một khi ly khai bức tranh, có thể phân rõ sự thật và hư ảo không?

Lạc Hư nói:

- Trương Nhược Trần và Lăng Phi Vũ đều không phải người bình thường, sẽ không xuất hiện tình huống như vậy. Đối với hai người bọn họ mà nói, đây tà một kỳ ngộ rèn tuyện tinh thần ý chí, một khi thành công đi ra bảy thế, sẽ phát sinh thoát biến cực tớn. Duy nhất chỉ có một điểm tà đáng giá fo tăng.

- Điểm gì? Lạc Thủy Hàn hỏi.

Lạc Hư cười cười, nhẹ nhàng lắc đầu không nói, chỉ là trong lòng hắn thầm nghĩ, ở chung bảy thế, trải qua vô số sự tình, có khả năng hai người sẽ sinh ra… tình yêu.

Trước mắt Trương Nhược Trần đen kịt, thời điểm mở to mắt, vậy mà xuất hiện ở giữa ngã tư đường.

- Mua mứt quả.

Bình Luận (0)
Comment