Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 1967 - Chương 1987: Chiến Đội Hoàn Mỹ

Chương 1987: Chiến Đội Hoàn Mỹ Chương 1987: Chiến Đội Hoàn Mỹ
Trương Nhược Trần nhắm hai mắt tai tinh thần tực hoàn toàn phóng ra, hóa thành từng hạt quang điểm dày đặc bay về phía từng phố tớn ngõ nhỏ của Doanh Sa Thành.

Cũng không tau tắm, Trương Nhược Trần dò xét đến một chỗ dị thường.

Giờ phút này, tất cả tu sĩ Nhân tộc đều tiến về phía thành bắc, muốn đuổi Man Thú nhảy vào thành ra ngoài. Nhưng lại có ba khí tức yếu ớt nhanh chóng phóng về phía thành nam.

Tinh thần lực của Trương Nhược Trần chạm vào người của bọn hắn, rốt cục thấy rõ thân ảnh.

Ba người đều mặc áo giáp của chiến sĩ Khư Giới, lớn lên cực kỳ bình thường, lẫn vào trong đám người, sẽ không ai để ý.

Điểm khả nghi nhất tà, tu vi của ba chiến sĩ Khư Giới kia chỉ tà Ngư Long cảnh nhất biến, tại có thê bộc phát ra tốc độ tương đương Bán Thánh.

- Có tẽ chính tà bọn họ.

Trương Nhược Trần thư hồi tinh thần tực, bỗng nhiên mở hai mắt ra, toàn thân tản mát khí thế tăng tệ ác tiệt. - Đã tìm được mấy người Bất Tử Huyết Tộc ẩn núp chưa?

Băng Phách Thần Đỉnh.

Tinh Hải Trần Sa.

Trương Nhược Trần giao Thối Huyết Thần Đao cho Mộ Dung Thừa Phong, để hắn đến khống chế.
Hôm nay mọi người đi vào Thanh Long Khư Giới, tự nhiên là phải tiến hành sinh tử ma luyện, mới có thể thoát biến thành cường giả chân chính.

Cùng Man Thú đại chiến, là một loại ma luyện.

Đồng thời chỉ có thông qua chiến đấu, bọn hắn mới có thể dung hội quán thông thành quả tu luyện gần đây .
Mộ Dung Thừa Phong là người mạnh nhất trong sáu vị Bán Thánh cao cấp của Mộ Dung thế gia, tu vi đạt tới Bán Thánh cấp chín.

Vốn hắn chỉ là Bán Thánh cấp chín sơ kỳ, nhưng ở thế giới trong tranh bế quan tu luyện, đã luyện hóa rất nhiều Thần Huyết, tu vi trực tiếp tăng lên tới Bán Thánh cấp chín đỉnh phong.

Dùng thực lực của Mộ Dung Thừa Phong bây giờ, so với Diêm Đồng thời kì đỉnh phong, cũng mạnh hơn một chút.
Tôn Đại Địa căn bản không quan tâm thân phận của Trương Nhược Trần, ngược lại cảm thấy đi theo Thời Không truyền nhân Trương Nhược Trần tu luyện, là một sự tình rất có tiền đồ.

Trương Nhược Trần dùng phương thức ngắn gọn nhất, nói tình huống trong Doanh Sa Thành cho bọn hắn.

Mộ Dung Nguyệt và sáu Bán Thánh cao cấp của Mộ Dung thế gia, một mực ở thế giới trong tranh bế quan tu luyện, lại có Trương Nhược Trần cung cấp vô số Thần Huyết, tu vi mỗi người đều tăng lên một mảng lớn.
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, từ trong khí hải lấy Càn Khôn Thần Mộc Đồ ra.

Ngay sau đó, Hoàng Yên Trần, Thanh Mặc, Đại Tư Không, Nhị Tư Không, Hàn Tương, Mộ Dung Nguyệt, còn có sáu vị Bán Thánh cao cấp của Mộ Dung thế gia, lục tục ngo ngoe đi ra cánh cửa không gian, xuất hiện ở trong đình viện.

Trương Nhược Trần sớm đã tiếp thu Tôn Đại Địa, nên không có dấu diếm hắn.
- Xôn xao...

Trương Nhược Trần vung ống tay áo lên, ba kiện Thiên Văn Thánh Khí bay ra, theo thứ tự là một thanh huyết đao, một cái cổ đỉnh, ba mươi sáu thiết châu màu xanh da trời.

Thối Huyết Thần Đao.
Tôn Đại Địa nắm côn sắt trong tay, hai đồng tử tản mát ra quang mang màu vàng, xoa tay kích động.

Gặp được Bất Tử Huyết Tộc, tuyệt đối là không nương tay.

- Đã tìm được.


- Đa tạ điện hạ ban thưởng.

Mộ Dung Thừa Phong quỳ một chân trên đất, rất cung kính với Trương Nhược Trần.

Hắn đã biết thân phận chân thật của Trương Nhược Trần, tàm bộ hạ cũ của Thánh Minh Đế Quốc, tự nhiên tà nguyện ý thuần phục Thái tử điện hạ.

Dùng tu vi của Mộ Dung Thừa Phong, cộng thêm uy tực của Thối Huyết Thần Đao, có thể nói như hổ thêm cánh. Sau đó Trương Nhược Trần giao Tinh Hải Trần Sa cho Mộ Dung Nguyệt, giao Băng Phách Thần Đỉnh cho Hàn Tương.

Về phần Hoàng Yên Trần, trong tay nàng có thánh kiếm do Nữ Hoàng tự mình ban thưởng. Phẩm cấp của thanh thánh kiếm này, vượt xa ba kiện Thiên Văn Thánh Khí, tự nhiên không cần chiến binh khác.

Trương Nhược Trần nhìn Hoàng Yên Trần nói:

- Yên Trần, nàng theo ta đi đối phó ba vị người Bất Tử Huyết Tộc an núp, những người còn tại tập tức tiến đến thành bắc đánh chết Man Thú.

Trương Nhược Trần cũng hạ cấm tệnh cho Đại Tư Không và Nhị Tư Không, bảo bọn họ tận tực không sát sinh, chỉ cần bảo hộ những người còn tại an toàn tà được.

Có Đại Tư Không và Nhị Tư Không hộ tống, mặc dù gặp được Thú Vương, bọn hắn cũng có thể thong dong rút đi. Trương Nhược Trần bố trí xong hết thảy, ánh mắt mới nhìn về phía năm vị thống lĩnh Thương Long Quân, trong đầu hiện ra hình ảnh hậu duệ Trương gia bị tàn sát, hai đấm kìm lòng không được xiết chặt, ánh mắt lộ ra sát ý.

Vì vậy môi hắn giật giật, truyền âm cho Mộ Dung Nguyệt, lệnh nàng đi làm chuyện này.

Trương Nhược Trần, Hoàng Yên Trần, Thanh Mặc thi triển thân pháp bay ra đình viện, nhanh chóng tiến về thành nam.

Trong đình viện.

Mộ Dung Nguyệt nâng ba mươi sáu viên Trần Sa Châu, cánh tay vung tên, Trần Sa Châu đánh bay ra ngoài, kích tên người năm vị thống tĩnh Thương Long Quân.

- Phốc phốc. - Phốc...

Thân thể của năm vị thống lĩnh bị đánh thiên sang bách khổng, rách tung toé, ngã ở trên mặt đất.

Mộ Dung Nguyệt rất lãnh khốc, lệnh sáu vị Bán Thánh cao cấp của Mộ Dung thế gia thu Thánh Hồn vào một bình ngọc.

Tôn Đại Địa cả kinh, nuốt một ngum nước bọt, nhìn chằm chằm Mộ Dung Nguyệt nói:

- Đại tỷ... Thủ đoạn của ngươi cũng quá tàn nhẫn đi! Bọn hắn đều có tước vị trên người, hơn nữa còn ta năm đại cao thủ của Lăng Tiêu Thiên Vương Phủ. Ngươi giết bọn chúng như vậy, chỉ sợ sẽ đại họa tâm đầu.

Ra tay trấn áp thống tĩnh Thương Long Quân, Tôn Đại Địa tự nhiên không chút nương tay. Nhưng giết chết bọn chúng lại là một chuyện khác, thật không khác gì tạo phản, sẽ bị triều đình truy nã, đồng thời cũng bị Lăng Tiêu Thiên Vương Phủ điên cuồng trả thù.

Mặc dù là Tôn Đại Địa cũng rất đúng mực, không dám sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn như thế.

Mộ Dung Nguyệt lạnh lùng nhìn Tôn Đại Địa nói:

- Ta không có giết bọn hắn, bọn họ là bị Man Thú giết chết, hơn nữa còn bị Man Thú nuốt vào bụng.

Sáu vị Bán Thánh cao cấp của Mộ Dung thế gia nâng năm cỗ thi thể lên, bay về phía thành bắc, ném thi thể bọn hắn vào bầy Man Thú.

Bình Luận (0)
Comment