Chương 2249: Tiện Nhân
Chương 2249: Tiện Nhân
Chân Am tàm sao ngờ tới, Cố Lâm Phong tại ra tay với nàng, hơn nữa ra tay còn nặng như thế. Bành... trên người Chân Am không mảnh vải che thân, bay yngược ra ngoài, đánh vỡ cửa sổ, ngã xuống ngoài fầu các.
Trương Nhược Trần đi ra ngoài fau các, đứng ở trên fan can, nhìn xuống dưới. Chânt Âm dù sao cũng là Thánh Giả, mặc dù có chút chật vật, nhưng đã đứng lên lần nữa, đồng thời trên người huyễn hóa ra một bộ quần áo màu đỏ.
Chân Âm rtức giận phát điên, tóc dài bay lên, giống như từng cây cương châm, hàn khí lăng lệ tán ra ngoài:
- Ngươi là đang tìm cái chết sao?
Trương Nhược Trần tộ ra thần sắc khinh thường nói:
- Ta chính tà Thần Tử Huyết Thần Giáo, Giáo chủ Huyết Thần Giáo tương tai, ngươi tính tà cái gì, cũng dám uy hiếp ta.
Chân Âm nắm chặt mười ngón, hận đến nghiến răng nghiến tợi. Hiện tại Cố Lâm Phong bị trọng thương, Chân Âm hoàn toàn nắm chắc có thể giết hắn.
Nhìn thấy Cố Lâm Phong quở trách Chân Âm, mọi người hai mặt nhìn nhau, có cười trên nỗi đau của người khác, có thì hiếu kỳ đến cùng xảy ra chuyện gì?
Lấy mỹ mạo và tu vi của Chân Âm Thánh Giả, ở Côn Lôn giới không biết có bao nhiêu tu sĩ coi nàng là Cửu Thiên Thần Nữ, làm sao ngay cả Cố Lâm Phong cũng bắt không được?
- Cố Lâm Phong dù sao cũng là nhân kiệt siêu nhất lưu, mặc dù ham sắc đẹp, thế nhưng lại không phải thằng ngu. Hắn khẳng định đã biết mình bị ám toán, cho nên mới phát tiết lửa giận lên người Chân Âm Thánh Giả.
- Thiên hạ đều biết, Cố Lâm Phong cuồng vọng phách lối, không để bất luận kẻ nào vào mắt, người bình thường thật đúng là không khống chế được hắn.- Ngươi cũng không cân nhắc mình một chút, lấy tư sắc của ngươi, lại còn muốn làm giáo chủ phu nhân? Làm tỳ nữ thị tẩm cũng chỉ miễn cưỡng đủ tư cách.
Chân Âm cúi đầu, trong mắt muốn phun ra hỏa diễm.
Chuyện phát sinh vừa rồi, sớm đã kinh động tu sĩ trong Mạc Ưu Cốc.
Chỉ bất quá bọn hắn đều đứng ở trong huyễn trận, không có hiện thân....
Chân Âm cắn chặt răng, bờ môi run rẩy nói:
- Thần Tử điện hạ... nói rất đúng, Chân Âm... căn bản... căn bản không đủ tư cách làm giáo chủ phu nhân.
Trương Nhược Trần ho khan hai tiếng, ngẩng cằm hỏi:Thế nhưng ở trong mắt giáo chủ phu nhân, giá trị của Cố Lâm Phong lớn hơn nàng, tương lai còn sẽ đỡ hắn làm giáo chủ. Hiện tại đắc tội Cố Lâm Phong, tương lai Cố Lâm Phong há có thể không trả thù lại?
Chân Âm cảm giác hối hận, sớm biết thì nên tiếp tục ẩn nhẫn xuống.
Hiện tại làm sao cho phải đây?
Trương Nhược Trần lộ ra dáng vẻ ngông cuồng nói:Đôi mắt của Ma Nhiễm vương phi hiện lên ánh sáng mê người nói:
- Chỉ cần Cố Lâm Phong là một nam nhân, như vậy hắn nhất định qua không được cửa ải của ta.
Thanh Long Đế Quân đi ra ngoài, ngăn ở trước người Ma Nhiễm vương phi, không muốn thả nàng rời đi.
Ai nấy đều thấy được, Cố Lâm Phong chính là một sắc quỷ, hận không thể một ngụm nuốt Ma Nhiễm vương phi vào bụng. Nàng đi, còn không phải dê vào miệng cọp?- Bản Thần Tử nhớ kỹ, trước khi ngất, lờ mờ thấy được một giai nhân tuyệt sắc, mỹ mạo thướt tha, da thịt trắng hơn tuyết, giống như Cửu Thiên Tiên Tử hạ phàm. Ngươi có biết nàng là người phương nào không?
Nghe nói như thế, Thanh Long Đế Quân đứng ở một nơi bí mật gần đó, cả người bốc hỏa, nội tâm phát điên, tiểu tạp chủng Cố Lâm Phong kia lại còn nhớ thương vương phi của hắn.
Trên mặt giáo chủ phu nhân lộ ra dáng tươi cười dị dạng, nhìn chằm chằm Ma Nhiễm vương phi, phân phó một câu nói:
- Ma Âm, trong các đệ tử, dung nhan của ngươi đẹp nhất, thủ đoạn cao nhất, xem ra vẫn phải do ngươi xuất mã, mới có thể khống chế Cố Lâm Phong. Nếu ngươi có thể biến Cố Lâm Phong thành nô tài dưới váy, đối với ngươi nghe lời răm rắp, như vậy tài nguyên tu luyện của Huyết Thần Giáo liền tùy ngươi lấy dùng.
- Tránh ra.
Ma Nhiễm vương phi quát tón.
- Tiểu tử Cố Lâm Phong kia tính (à thứ gì, bốn quân một ngón tay tiền có thể đè chết hắn mười tần, ngươi cần gì phải ủy khuất mình đi hầu hạ hắn?
Thanh Long Đế Quân nói. - Ta không có cảm thấy ủy khuất!
Ma Nhiễm vương phi cười ha ha, sau đó lại nói:
- Vẻn vẹn chỉ là đảm lượng của Cố Lâm Phong, đã thắng ngươi gấp mười lần, gấp trăm lần. Tu vi của hắn vượt xa ngươi, chỉ là vấn đề thời gian. Bổn vương phi lựa chọn nam nhân càng mạnh, không được sao?
Thanh Long Đế Quân hận đến nghiến răng nghiến toi hai tay run ray, hận không thể tát Ma Nhiễm vương phi một cái.
Thế nhưng chờ Ma Nhiễm vương phi đi qua bên cạnh hắn, bàn tay của hắn vẫn treo ở giữa không trung, căn bản không xuống tay được.
Ma Nhiễm vương phi mặc áo trắng không nhuốm bụi trần, đôi chân ngọc để trần, đi ở trên cánh hoa đào thật dày, thân hình chậm rãi, khí chất thanh nhã, tinh tú động tòng người, giống như một vị tiên tử không dính khói tửa trần gian. Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm qua nàng, hai mắt đăm đăm.
Một nửa là giả vờ, một nửa khác là thật bị nhan sắc của nàng kinh diễm.
Thật sự là một nữ tử điên đảo chúng sinh, thời điểm vũ mị chính là một yêu nữ câu hồn đoạt phách, thời điểm nhã nhặn lại như một tiên nữ hạ phàm, thanh thuần đến làm cho người không đành lòng đụng vào.
- Ma Âm bái kiến Thần Tử điện hạ.
Ma Nhiễm vương phi thản nhiên hành lễ với Trương Nhược Trần, nụ cười không có bất kỳ tạp chất gì, khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
- Tốt một cái Ma Âm, để bản Thần Tử vì ngươi nhập ma.
Trương Nhược Trần đi tới, duỗi ra một tay, trực tiếp ôm lấy Ma Nhiễm vương phi, dìu nàng đi lên lầu các.
Thấy cảnh này, trong mắt Thanh Long Đế Vương tất cả đều là tơ máu, phổi muốn nổ tung.