Chương 2262: Đối Chiến Thánh Giả Thượng Phẩm
Chương 2262: Đối Chiến Thánh Giả Thượng Phẩm
Thất Khiếu Huyết Minh Chưởng và Thanh Đồng Ấn bộc phát va chạm, đánh cho tinh khí thiên địa chấn động mãnh tiệt, tiếng oanh minh tàm màng nhĩ rạn nứt, phạm vyi ngàn dặm, toàn bộ biến mây vỡ nát, tiêu tán vô hình.
Lần đụng chạm này, tại thế tực ngang nhau.
- Làm sao có thể? Thiên Văn Hủy Diệt Kìnth cũng đánh không nát nhục thể của hắn? Sắc mặt của Ma Nhiễm vương phi tái nhợt, lần nữa lui về phía sau, cùng Cố Lâm Phong kéo dài khoảng cách.
Trong bụi đất, thân ảnh của Cố Lâm Phong vẫn đứng nghiêm, toàn thân bốc lên kim mang.
Ấn kia tên là Thanh Long Đế Ấn.
Vừa rồi Ma Nhiễm vương phi đã kích hoạt 3000 đạo minh văn trong Thanh Long Đế Ấn, bộc phát ra Thiên Văn Hủy Diệt Kình cường đại, lại bị Cố Lâm Phong lấy nhục thân đánh bay trở về, trong lòng sao có thể không sợ hãi?
Cố Lâm Phong mới vừa nhục thân thành thánh mà thôi, chẳng ta đã có thể chống tại Thánh Giả thượng phẩm?
Nhân vật nhục thân thành thánh, đáng sợ như thế sao?
Trương Nhược Trần giẫm hư không, giống như mũi tên, cấp tốc (ao ra, trong không khí vang tên tiếng nổ tiên tiếp. Phía sau hắn tưu tại tôi hỏa thật dài, một mực kéo dài đến trước người Ma Nhiễm vương phi. Trương Nhược Trần đánh tới một chưởng, hư ảnh Minh Vương hiện ra, cũng nương theo huyết khí cuồn cuộn vô biên.
Ma Nhiễm vương phi nâng Thanh Long Đế Ấn lên, kích về phía trước.
- Bành!
Ma Nhiễm vương phi không thể ngăn được cỗ lực lượng kia, thân thể rơi xuống dưới, nện đến mặt đất lõm vào, bốn phía đều là đường vân vỡ vụn.Từ khi thành thánh đến nay, Ma Nhiễm vương phi chưa từng chật vật như thế, đặc biệt là giao thủ với nam tu sĩ, cho tới bây giờ đều chỉ cần một ánh mắt, liền có thể làm cho đối phương quỳ dưới gấu quần, không cần lấy phương thức chiến đấu chinh phục đối phương?
- Đáng hận! Cố Lâm Phong, ngươi cũng dám giết ta, cũng dám phản bội phu nhân, chẳng lẽ không sợ phu nhân diệt ngươi?
Ma Nhiễm vương phi lộ ra hàm răng tuyết trắng, ánh mắt sắc bén.Trương Nhược Trần nói:
- Ta chưa từng đầu nhập vào nàng, làm sao có thể nói phản bội? Đối với bất luận người nào làm việc cho Bất Tử Huyết Tộc, ta cho tới bây giờ chỉ có một chữ 'giết'.
- Coi như thân thể ngươi thành thánh thì thế nào, chỉ cần phu nhân biết ngươi có dị tâm, cho dù cách xa 10 vạn dặm, cũng có thể tiêu diệt ngươi. Ngươi mãi mãi không cách nào tưởng tượng phu nhân cường đại đến cỡ nào?Ma Nhiễm vương phi chỉ cảm thấy cảnh vật xung quanh biến mất, mà nàng thì lâm vào một vòng xoáy huyết khí to lớn.
Bỗng dưng, một hư ảnh Ma Thần khổng lồ hiển hóa ra, một chưởng đánh về phía đỉnh đầu của nàng.
- Không tốt.Lấy tốc độ của Truyền Tin Quang Phù, trong khoảnh khắc có thể truyền tin tức về Mạc Ưu Cốc.
Chỉ cần giáo chủ phu nhân biết việc này, tất nhiên sẽ sử dụng thủ đoạn phi phàm, cách hư không trấn sát Cố Lâm Phong.
Nếu đổi thành người khác, khẳng định không cách nào ngăn cản Truyền Tin Quang Phù, tốc độ của Truyền Tin Quang Phù là có thể so với ánh sáng.Ma Nhiễm vương phi hết sức rõ ràng, cho dù nàng dốc hết toàn lực, cũng chỉ có thể cầm cự với Cố Lâm Phong, căn bản giết không được hắn.
Nhưng một khi thả Cố Lâm Phong rời đi, thân phận của nàng và giáo chủ phu nhân sẽ tiết lộ ra ngoài, trở thành đối tượng bị tất cả tu sĩ Nhân tộc thảo phạt.
Vì vậy Ma Nhiễm vương phi tâm niệm khẽ động, ngón tay búng một cái, một viên Truyền Tin Quang Phù bay ra ngoài.Thần sắc Trương Nhược Trần lạnh lẽo, cũng không bởi vì Ma Nhiễm vương phi có dung nhan tuyệt sắc liền thủ hạ lưu tình, chỉ cần là địch nhân, trong lòng liền có tín niệm tất sát, sẽ không nhân từ nương tay.
Ma Nhiễm vương phi dù sao cũng là Thánh Giả thượng phẩm, tu vi cực kỳ thâm hậu, không có chết đi, mà từ lòng đất bay lên, rơi xuống đối diện Trương Nhược Trần.
Tóc và quần áo của nàng cực kỳ bẩn thỉu, có địa phương chảy ra thánh huyết.
Nhưng Trương Nhược Trần vẫn luôn cảnh giác điểm này, ngay khi Ma Nhiễm vương phi đánh Truyền Tin Quang Phù ra, hắn cũng biến mất tại chỗ, hoành độ hư không, đến bên ngoài hơn mười dặm, bắt lấy Truyền Tin Quang Phù đang phi hành.
- Bành.
Trương Nhược Trần bóp nát Truyền Tin Quang Phù, từng hạt ngọc phấn màu trắng từ ngón tay trượt xuống.
- Không Gian... Đại Na Di, ngươi tà... ngươi La Thời Không truyền nhân Trương Nhược Trần... Ma Nhiễm vương phi trừng lớn đôi mắt, cảm giác cả người muốn lộn xộn.
Ma Nhiễm vương phi làm sao cũng không nghĩ tới, người một mực đang tìm, vậy mà ở bên cạnh nàng.
Trương Nhược Trần đứng giữa không trung, lộ ra bộ dáng phong khinh vân đạm, mỉm cười:
- Vương phi nương nương, từ khi Thanh Long Khư Giới từ biệt, không nghĩ tới nhanh như vậy tiền gặp mặt?
- Rất tốt, rất tốt, nếu tà ngươi, còn không tập tức giao Thế Giới Chi Linh của Thanh Long Khư Giới ra?
Ma Nhiễm vương phi tạnh giọng nói. - Tại sao phải giao ra? Bằng thực lực của ngươi, lấy về được sao?
Trương Nhược Trần nói.
- Xem ra cần phải để cho ngươi kiến thức thực lực chân chính của bản thánh, ngươi mới có thể minh bạch chiến lực của Thánh Giả thượng phẩm, không phải một tiểu bối mới vào Thánh cảnh như ngươi có thể so sánh.
Dưới chân Ma Nhiễm vương phi tuôn ra thánh khí màu đỏ như máu, hóa thành đám mây bao trùm phương viên mấy trăm dặm, một Thánh Tướng khổng lồ từ trong đám mây hiện lên, đứng ở sau lưng Ma Nhiễm vương phi.
Kích phát ra Thánh Tướng, khí tức trên người Ma Nhiễm vương phi cường đại hơn trước một mảng lớn.
- Xoạt!
Thanh Long Đế Ấn bay lên, từng đạo minh văn màu xanh lấp lóe.