Chương 2311: Lại Đến Thái Âm Cổ Thành
Chương 2311: Lại Đến Thái Âm Cổ Thành
- Bái kiến Tử Thần Ky Si đại nhân. - Hừ. Tử Thần Ky Sĩ thu trường mâu, đôi mắt nhìn về phía chân trời. Bốn điểm nhỏ màu đen nhanh chóng bay tới.
Theo điểm nhỏ màu đen càng ngày càng gần, Diêu Sinh rốt cục thấy rõ, đó là bốn vị Thánh Giả Bất Tử Huyết Tộc, nữ có nam có, khí tức trên người đều rất cường đại.
Trong đó một vị Thánh Giả Bất Tử Huyết Tộc già nua, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, mặc áo bào màu bạc, tay cầm thánh trượng.
- Ngân bào trưởng lão của Bất Tử Trhần Điện.
Diêu Sinh đoán ra thân phận lão giả kia, âm thầm có chút giật mình.
VỊ Ngân bào trưởng tão kia tên Nhã Xá Thánh Giả, thanh âm có chút khàn khàn nói:
- Bất Tử Thần Điện truyền đến tin tức, có te đã xác định, Giáo chủ Huyết Thần Giáo Cố Lâm Phong, (tà Thời Không truyền nhân Trương Nhược Trần.
Diêu Sinh cực kỳ khiếp sợ, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhịn không được nói: - Làm sao có thể?
Nhã Xá Thánh Giả lạnh lùng liếc Diêu Sinh nói:
- Bất Tử Thần Điện truyền ra tin tức, dù không chính xác 100%, cũng sẽ trên 90%.Diêu Sinh coi như nghe rõ, Tử Thần Kỵ Sĩ, Ngân bào trưởng lão, còn có ba Thánh Giả của Bất Tử Huyết Tộc, vậy mà đều tới giết Cố Lâm Phong.
Diêu Sinh cũng hận Cố Lâm Phong thấu xương, nếu không phải người này, hiện tại hắn đã là cao tầng của Huyết Thần Giáo, mà không phải tôi tớ của một Tử Thần Kỵ Sĩ.Nhã Xá Thánh Giả lắc đầu nói:
- Căn cứ Bất Tử Thần Điện truyền tin tức đến, Cố Lâm Phong đang tiến đến Thanh Lê Quận Thái Âm Cổ Thành, hẳn là muốn thông qua không gian trùng động của Thái Âm Cổ Thành, tiến về Đông Vực.- Ngươi bị thương rất nặng, tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, lại đi đối phó Cố Lâm Phong cũng không muộn.
Nhã Xá Thánh Giả nói.Tử Thần Kỵ Sĩ nói:
- Cố Lâm Phong ở Huyết Thần Giáo?- Tốt, ta sẽ đi chặn giết hắn ngay bây giờ.
Tử Thần Kỵ Sĩ nói.
Diêu Sinh cười nhạo, có chút ngạo nghễ nâng cao lồng ngực nói:
- Cố Lâm Phong chỉ vừa đạt tới thân thể thành thánh, chiến tực cũng không tính cường đại, dùng thực tực của ta, cũng có thể trấn giết hắn. Dù hắn thật tà Thời Không truyền nhân Trương Nhược Trần, có thể sử dụng tực tượng thời gian và không gian, chiến tực cũng sẽ không quá mạnh mẽ. Cảnh giới của hắn, đã hạn chế thực tực của hắn.
Tử Thần Ky Sĩ cũng có hiểu rõ về thực tực của Cố Lâm Phong và Trương Nhược Trần, nghe Diêu Sinh nói, cũng nhẹ gật đầu:
- Xuất phát, tiến về Thái Âm Cổ Thành. ...
... ...
Thái Âm Cổ Thành, ở Thiên Đài Châu Thanh Lê Quận, thời kỳ Thượng Cổ cũng đã thành lập, lịch sử xa xưa, từng có vô số thánh hiền lưu lại di tích ở chỗ này.
Thái Âm Cổ Thành đích thật tà có một không gian trùng động, tiên tiếp tấy Đông Vực Lưỡng Nghi Tông.
Chính vì nguyên nhân này, tu sĩ trong thành, tuyệt đại đa số đều tà đệ tử Lưỡng Nghi Tông.
Nơi này tà trạm trung chuyển của Lưỡng Nghi Tông và Trung Vực, đồng thời tu sĩ Trung Vực tiến về Đông Vực, rất nhiều cũng tới Thái Âm Cổ Thành mượn đường. Trương Nhược Trần đổi lại đạo bào đệ tử ngoại môn của Lưỡng Nghi Tông, lại từ trong Không Gian Giới Chỉ, lấy ra một lệnh bài đệ tử ngoại môn, nghênh ngang đi vào trong thành.
Trải qua một phen dò hỏi, Trương Nhược Trần biết được, tối nay giờ hợi, không gian trùng động sẽ mở ra, đến lúc đó, sẽ có rất nhiều tu sĩ tiến về Đông Vực.
Tiểu Hắc lớn cỡ nắm tay, ghé vào vai trái Trương Nhược Trần, nhìn ra Trương Nhược Trần cực kỳ vội vàng nói:
- Ngươi không cần to ting như vậy, Tử Thần Ky Sĩ chưa hắn biết rõ hành tung của ngươi.
Trương Nhược Trần tắc đầu nói:
- Ta không phải to tắng Tử Thần Ky Si dù sao nơi này tà Thái Âm Cổ Thành, khẳng định có Thánh cảnh của Lưỡng Nghi Tông trấn thủ, mặc dù Tử Thần Ky Sĩ đuổi theo, cũng chưa chắc có thể công phá thành trì. Đương nhiên, Tử Thần Ky Sĩ thật đuổi theo, ngược tại có thể để ta xác định Bất Tử Thần Điện có Đại Thánh tỉnh thần tực. Kể từ đó, hành động kế tiếp, ta sẽ tàm ra cải biến tương ứng. - Vậy ngươi đang lo lắng cái gì?
Tiểu Hắc nói.
- Ta lo lắng Yên Trần sẽ đuổi theo.
Trương Nhược Trần nói.
Tiểu Hắc cười hì hì:
- Đại Thánh tỉnh thần tực có thể suy tính ra hành tung của ngươi, còn de tý giải. Chăng nhẽ Hoàng Yên Trần cũng có thể suy tính ra hành tung của ngươi? - Ta có thể cảm nhận được, nàng đã càng ngày càng gần, đó là một loại cảm giác rất kỳ diệu.
Trương Nhược Trần nghiêm nghị nói.
Từ khi ở Thánh Minh Thành cùng Hoàng Yên Trần gặp nhau lần nữa, Trương Nhược Trần liền phát hiện, hắn và Hoàng Yên Trần xuất hiện một loại cảm ứng huyền diệu khó giải thích.
Hai người cách càng gần, loại cảm ứng này lại càng rõ ràng.
Trương Nhược Trần nhẹ nhàng thở dài, không hề đa tưởng nói:
- Dù sao đêm nay giờ hợi không gian trùng động mới mở ra, chúng ta đi Thái Âm Cổ Thành dạo một vòng, nói không chừng sẽ có thu hoạch ngoài ý liệu.
- Tiến vào Man Hoang cực kỳ nguy hiểm, nên sớm mua sắm một ít bảo vật hộ thân, hoặc bảo vật công kích lợi hại. Dù sao trên người của ngươi cũng không thiếu thánh thạch.
Tiểu Hắc nói.