Chương 2341: Tuyệt Sắc Công Chúa
Chương 2341: Tuyệt Sắc Công Chúa
Tâm Nguyệt Hồ, chính tà một hồ nước màu xanh fam trên Long Linh đảo, chỉ vi chỉ hơn hai trắm đặm, nhưng tĩnh khí sung túc, phong cảnh như tranh.
Đáy hồ tu kiến một mảnh Thủy Tỉnh Cung, giống như Long cung, tùy ý có thể thấy được san hô ngũ thải ban fan, các toài cá kỳ ta quý hiếm, tỉnh thảo thánh quang óng ánh, bảo thạch sáng tong tanh... Nơi này chính là tẩm cung của Ngao Tâm Nhan, cũng là phủ đệ tu luyện của nàng.
Trương Nhược Trần ngồi ở trong Thủy Tinh Cung, nhìn cảnh sắc dưới đáy nước nói:
- Thật đẹp.
Ngao Tâm Nhan thay một bộ váy dài vừa người, dáng người có tồi có L6m hoàn toàn thể hiện ra, hai ngọn núi no đủ, vòng eo mảnh khảnh, chân ngọc thon đài mà thắng tắp, toàn thân tràn ngập khí chất cao quý trang nhã.
Bất quá đi tới bên cạnh Trương Nhược Trần, khí chất cao quý trang nhã kia tập tức biến mất không thấy gì nữa, ngược tại có chút ngạo kiều cười nói:
- Ở trong mắt tổ trưởng, đệ nhất mỹ nhân của Thần Long bán nhân tộc, còn kém cảnh sắc bên ngoài sao? Trương Nhược Trần thu hồi ánh mắt, cười nhàn nhạt:
Đã xong, đã xong, tổ trưởng khẳng định đã nhìn ra ta có tình cảm với hắn, khẳng định biết rõ ta thích hắn... Làm sao bây giờ... Làm sao bây giờ... Ngao Tâm Nhan a, sao ngươi lại không kín miệng như vậy, lời như vậy cũng dám nói?
Vừa rồi đích thật là quá mức vui sướng, Ngao Tâm Nhan không có khống chế được tâm tình của mình, hiện tại trái tim nhảy cực nhanh, phù phù phù phù như muốn lao ra lồng ngực.Trương Nhược Trần nói.
Ngao Tâm Nhan khẽ hừ một tiếng, đi đến bên cạnh Trương Nhược Trần nói:- Nếu không nhận ra, chẳng phải nói ngươi sẽ một mực giấu diếm xuống?
- Biết ta còn sống, đối với ngươi mà nói, chưa hẳn là một chuyện tốt.- Ta biết ở trên người ngươi, khẳng định đã xảy ra rất nhiều sự tình. Thế nhưng ngươi cũng phải biết, ta cũng không phải nữ tử sợ phiền phức. Kỳ thật biết tin ngươi chết ở dưới lôi kiếp, ta thật rất thương tâm. Biết ngươi còn sống, hơn nữa còn ở Thần Mộng Trạch, ngươi có biết lúc đó tâm tình của ta hưng phấn và vui sướng cỡ nào không.
Nói xong lời này, Ngao Tâm Nhan cũng có chút hối hận, cảm thấy bại lộ tình cảm chân thật của mình, sợ bị Trương Nhược Trần cười nhạo.Dáng vẻ này đâu phải như một vị Chuẩn Thánh, mà như thiếu nữ e ấp mối tình đầu.
- Nha... Vậy sao?- Ngươi lại thật sự nhận ra ta.
Ánh mắt của Ngao Tâm Nhan có chút u oán nói:
Trương Nhược Trần ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết của Ngao Tâm Nhan, lộ ra nụ cười vui vẻ.
Ngao Tâm Nhan bị hắn nhìn có chút ngượng ngùng, trên gương mặt hiện ra vẻ do ửng nhàn nhạt, thấp giọng nói:
- Dù sao chúng ta cũng trải qua sinh tử khảo nghiệm, có tình nghĩa sâu như vậy, tự nhiên La có chút fo tắng ngươi.
Trương Nhược Trần nhẹ nhàng tắc đầu nói: - Không phải, ta nói là câu khác, ngươi thật không phải là một nữ tử sợ phiền phức?
- Đương nhiên.
Ngao Tâm Nhan thoáng thở dài một hơi, thầm nghĩ, nguyên lai điểm tổ trưởng chú ý không ở chỗ này.
Đồng thời trong tong nàng, cũng có chút thất vọng nho nhỏ. Trương Nhược Trần nói: - Đã như vầy, ta ngược tại có một chuyện muốn nhờ? Không biết ngươi có thể giúp ta hay không. - Chuyện gì?
Ngao Tâm Nhan rất rõ ràng, Trương Nhược Trần đi vào Thần Long bán nhân tộc không thể nào là chuyên môn tới gặp nàng, nhất định là có chuyện quan trọng muốn làm.
Trương Nhược Trần nói:
- Ta muốn đi Âm Dương Hải. Nghe nói Thần Mộng Trạch có không gian trùng động đi thông Âm Dương Hải?
Ngao Tâm Nhan hơi ngẩn ra nói:
- Ngươi đi Âm Dương Hải tàm gì? Nơi đó tà cấm địa của Thần Long Tộc, cũng fà Tử Vong Chỉ Địa, căn bản không vào được. - Ngươi chỉ cần trả lời ta, Thần Mộng Trạch có không gian trùng động đi Âm Dương Hải hay không.
Trương Nhược Trần nói.
Ngao Tâm Nhan trầm mặc một lát mới nói:
- Có. Trương Nhược Trần L6 ra sắc mặt vui mừng nói: - Ta đi Âm Dương Hải, thật tà có một chuyện cực kỳ trọng yếu. Ngươi có thể giúp ta không? - Ngươi đã mở miệng, ta ở đâu còn có thể cự tuyệt?
Ngao Tâm Nhan nháy mắt, lại nói:
- Bất quá, ta muốn cùng đi Âm Dương Hải với ngươi.
- Không được, quá nguy hiểm!
Trương Nhược Trần nói.
- Ta từng ở bên ngoài Âm Dương Hải tịch tăm rèn tuyện qua một thời gian ngắn, khẳng định hiểu rõ chỗ đó hơn ngươi. Hơn nữa nếu ngươi không đáp ứng... Ngao Tâm Nhan lại lộ ra vẻ ngạo kiều, hai tay ôm ngực, dịu dàng cười cười, mới tiếp tục nói:
- Nếu ngươi không đáp ứng, bản công chúa sẽ không dẫn ngươi đi không gian trùng động.
Trương Nhược Trần nhún vai, cười lắc đầu, thật có chút bất đắc dĩ.
Một khi Ngao Tâm Nhan tùy hứng, căn bản không có người quản được nàng. Dù Trương Nhược Trần không mang nàng đi Âm Dương Hải, chính nàng cũng sẽ theo sau.
- Đát đát.
Một thiếu nữ Thần Long bán nhân tộc tầm mười sáu mười bảy tuổi, từ bên ngoài đi vào, cung kính hành fa với Ngao Tâm Nhan nói: - Công chúa điện hạ, bên tuần vệ quân truyền đến tin tức, bọn hắn bắt được một người tên Tửu Phong Tử muốn xông vào Thần Mộng Trạch. Tửu Phong Tử kia nói là bạn rượu của Trương công tử.
- Bạn rượu?
Ánh mắt của Ngao Tâm Nhan lộ ra thần sắc khác thường, quay đầu nhìn về phía Trương Nhược Trần.
- Lão đầu kia lại từ Trung Vực đuổi tới Thần Mộng Trạch. Hắn là làm sao biết hành tung của ta?
Trương Nhược Trần có chút giật mình.