Chương 2398: Thần Long Hiển Linh
Chương 2398: Thần Long Hiển Linh
Toàn thân vong tinh cổ thuyền màu bạc tản mát ra vầng sáng thần thánh, giống như một sơn mạch dài mấy trăm dặm, ở trên mặt biển nhanh chóng đi về phía trướyc.
Những nơi đi qua, nước biển và bầu trời đều biến thành màu bạc.
Không có Thánh Niệm Thể tà ác, không có tà sát chướng khí bao phủ thâtn tàu, ngược tại trên thuyền tràn ngập tong khí, hít một hơi như có vài chục tiểu tong màu bạc tiến vào trong cơ thể. Trương Nhược Trần đã cẩn thrận kiểm tra, những long khí kia không có chỗ hại, ngược lại có thể giúp tăng lên tu vi.
Tốc độ tu luyện ở trên vong linh cổ thuyền, có thể đạt tới hơn mười lần bình thường, tu vi sẽ không ngừng tăng lên.
- Nếu có thể lấy chiếc vong linh cổ thuyền này đi, đưa đến Trung Ương Đế Quốc, tuyệt đối là một Thánh Địa tu luyện làm cho tất cả tu sĩ điên cuồng.
Hoàng Yên Trần như có điều suy nghĩ nói.
Ngao Tâm Nhan nói:
- Ngàn vạn tần không nên có ý nghĩ như vậy, ở quá khứ xa xôi, không biết có bao nhiêu Thánh Giả Nhân tộc muốn thu vong tinh cổ thuyền chết ở trên Âm Dương Hải, không người nào có thể thành công. Hoàng Yên Trần liếc qua nàng, nở nụ cười:
Trương Nhược Trần xếp bằng ở bên cạnh đống lửa, đang tu luyện.
Tiểu Hắc ngồi ở bên cạnh Trương Nhược Trần, nhìn chằm chằm phương hướng của Hoàng Yên Trần và Ngao Tâm Nhan, thấp giọng nói:
- Ngươi còn có thể tĩnh tâm tu luyện, không thấy bên kia đã sắp đánh nhau sao?
- Đánh không được.- Quy tắc thiên địa đang phát sinh cải biến, chuyện gì cũng không còn tuyệt đối. Ngươi cho rằng không có người thu được, đó là bởi vì tầm mắt của ngươi quá thấp.
Hoàng Yên Trần thản nhiên nói, từ đầu đến cuối không có nhìn Ngao Tâm Nhan.
Xa xa, Thanh Mặc đang nướng một cái tai rồng.
Đó là lỗ tai của Man Long Thiếu Quân, dài chừng hơn mười thước, nặng hơn vạn cân, theo Thanh Mặc không ngừng gia công, trong thịt rồng phát ra mùi thơm càng ngày càng đậm.Trương Nhược Trần không có mở mắt, như trước an tâm tu luyện.
- Vạn nhất thì sao?
Tiểu Hắc nói.
Trương Nhược Trần mở mắt, có chút tò mò nhìn Tiểu Hắc nói:- Có phải ngươi ở trước mặt Yên Trần nói bậy bạ gì hay không?
- Không có, làm sao có thể, bản hoàng rất kín miệng, không có khả năng nói ra những sự tình kia, không thể nào.
Tiểu Hắc nghĩa chính ngôn từ nói, bất quá lại có chút chột dạ, không muốn tiếp tục nhắc việc này, vội vàng kéo ra khoảng cách với Trương Nhược Trần, tiến đến bên người Thanh Mặc.
Trong lòng Trương Nhược Trần biết Tiểu Hắc nhất định là nói gì đó không nên nói, vì vậy dừng tu luyện, đi về phía Hoàng Yên Trần và Ngao Tâm Nhan.Trương Nhược Trần đứng ở bên cạnh Hoàng Yên Trần, cười nói:
- Nhan công chúa, tu vi của ngươi đã đạt đến cực hạn, kỳ thật có thể ở trên vong linh cổ thuyền độ Chuẩn Thánh kiếp lần thứ hai.
Ngao Tâm Nhan và Hoàng Yên Trần trao đổi rất không thoải mái, nếu không phải tu vi của nàng kém Hoàng Yên Trần rất lớn, đoán chừng sớm đã trở mặt.
Hơn nữa Ngao Tâm Nhan có một loại cảm giác, tựa hồ Hoàng Yên Trần cố ý chọc giận nàng, bức nàng ra tay.- Bọn hắn không có thành công, đó là bởi vì còn chưa đủ cường đại, chỉ cần lực lượng của ngươi có thể đánh vỡ Âm Dương Hải giam cầm, mang đi một hai chiếc vong linh cổ thuyền cũng không phải việc khó.
Ngao Tâm Nhan không thích Hoàng Yên Trần, cảm thấy tính cách của nàng quá mức quái đản, khẩu khí rất lớn. Không phải là thành thánh trước một bước, chẳng lẽ cho rằng mình đã không gì làm không được sao?
Ngữ khí của Ngao Tâm Nhan cũng không còn thân mật, hừ lạnh một tiếng:
- Ngay cả Trì Dao Nữ Hoàng ở thời điểm đỉnh phong nhất, cũng không dám xâm nhập Âm Dương Hải thu vong linh cổ thuyền. Trong thiên hạ, còn có người nào dám thu?
Một khi nàng xuất thủ trước, chỉ sợ kết cục sẽ rất không ổn.
Nhìn thấy Trương Nhược Trần, Ngao Tâm Nhan mới thu tiễm hàn ý trong mắt, giải thích nói: - Chiếc vong tinh cổ thuyền này đích thật tà tương đối an toàn, thế nhưng cũng có một ít hung hiểm không biết. Độ Chuẩn Thánh kiếp trên thuyền, vạn nhất quấy nhiễu tổ tiên Thần Long, ai cũng không biết sẽ đưa tới tai nạn gì.
Trương Nhược Trần cười tắc đầu nói: - Huyết mạch Thần Long trong cơ thể ngươi đã thức tỉnh, có thể nói là sinh linh có huyết mạch Thần Long duy nhất của thời đại này, ở chỗ này độ kiếp, làm sao có thể đưa tới tai nạn? Ta cảm thấy, bây giờ ngươi độ kiếp, nói không chừng còn có thu hoạch ngoài ý liệu.
Ai cũng không biết Thần Linh đến cùng cường đại cỡ nào, nhưng Trương Nhược Trần lại biết, dù Thần Linh vẫn lạc, cũng sẽ có thần hồn còn sót lại vĩnh tồn ở giữa thiên địa.
Dùng thể chất của Ngao Tâm Nhan, ở Âm Dương Hải, làm sao có thể không được tàn hồn của Thần Long che chở?
- Được rồi! Tổ trưởng, ta tin ngươi.
Ngao Tâm Nhan nhìn thoáng qua Hoàng Yên Trần, trong tòng cũng bức thiết muốn mình cường đại hơn, vì vậy chọn tựa một vị trí rộng rãi, phóng ra thánh khí trong cơ thể, rất nhanh thì có một mảnh kiếp vân ngưng tu ra.
Trương Nhược Trần và Hoàng Yên Trần tui ra xa xa, không có tới gần kiếp vân. - Ầm ầm.
Đạo kiếp lôi thứ nhất hạ xuống, kích ở trên đỉnh đầu của Ngao Tâm Nhan, xuyên thấu thân thể, rơi xuống trên vong linh cổ thuyền, khiến cho thân tàu phạm vi mấy trăm trượng bị lôi điện bao trùm, lộ ra cực kỳ đồ sộ.
Hoàng Yên Trần nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần nói:
- Lực tượng của kiếp tôi, nhất định sẽ hòa tan hết thảy ngoại vật trên người nàng, chỉ còn một thân thể thướt tha mềm mại. Chàng muốn tiếp tục thưởng thức tiếp sao?
Kỳ thật Trương Nhược Trần chỉ xuất phát từ bản năng, quan tâm tình huống Ngao Tâm Nhan độ kiếp, không có tâm tư khác.
Bị Hoàng Yên Trần nói như vậy, hắn ngược tại có chút xấu hổ, vì vậy thu hồi ánh mắt, hít một hơi thật sâu nói: - Hương vị thật thơm, Thanh Mặc nướng tai rồng có lẽ đã chín, chúng ta đi nếm thử thôi.
Trù nghệ của Thanh Mặc đích thật là nhất tuyệt, bất luận nguyên liệu nấu ăn nào đến trong tay nàng, cũng có thể biến thành nhân gian mỹ vị.
Thịt rồng thuần huyết, vốn là nguyên liệu nấu ăn tốt nhất, tăng thêm trù nghệ của Thanh Mặc, nướng ra thịt rồng, làm cho Trương Nhược Trần cũng kìm lòng không được nuốt nước bọt.
Tiểu Hắc đã bắt đầu ăn như hổ đói, chí ít có 3000 cân thịt rồng vào trong bụng.
Trương Nhược Trần và Hoàng Yên Trần nào dám đợi nữa, đợi nữa sẽ bị Tiểu Hắc ăn sạch.
Đừng nhìn Hoàng Yên Trần và Ngao Tâm Nhan ở một chỗ cực kỳ cao lạnh, bất cận nhân tình, nhưng thời điểm cùng Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc cướp thịt rồng, lại như một nha đầu ngốc, tuyệt đối không chú ý hình tượng, nhiều lần đá bay Tiểu Hắc ra ngoài.
Tuy nói thịt rồng có hơn một vạn cân, thế nhưng bọn hắn đã đạt tới Thánh cảnh, năng lực hấp thu rất mạnh, cũng không lâu lắm, một cái tai rồng bị ăn chỉ còn miếng cuối cùng.