Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 2394 - Chương 2414: Long Lê Thánh Thú Vương

Chương 2414: Long Lê Thánh Thú Vương Chương 2414: Long Lê Thánh Thú Vương
Dưới bầu trời đêm đen kit một băng sơn cao tới hơn ngàn trượng, phiêu phù ở trên mặt biến, vâng sáng ngôi sao rơi ở phía trên, khiến cho băng sơn tản mát ra từng hạt quang điểm óng ánh.

Lộ ở trên mặt nước, chỉ tà một góc của băng sơn, chủ thể của nó còn giấu ở dưới nước.

Đám người Trương Nhược Trần chậm rãi nhích tới gần. Xuyên thấu qua tầng băng dày đặc, ẩn ẩn tầm đó, có thể trông thấy một con mèo cực lớn bị phong ấn ở bên trong.

Trên thân mèo, mọc ra lân phiến dày đặc, đầu giống đầu rồng, trên lưng mọc ra một đôi long dực nhọn hoắt.

Căn bản nhìn không hết bản thể của cự miêu, còn có hơn phân nửa chìm ở dưới mặt nước.

Thanh Mặc há miệng, nhìn chằm chằm sinh tỉnh trong băng sơn nói:

- Thật tớn, chỉ tà một mảnh tân phiến, cũng tớn hơn thân thể của ta. Nó rốt cuộc fà rồng, hay fà mèo?

Tiểu Hắc nói: - Mèo, chính là Long Lê nhất tộc trong Cửu Lê Miêu tộc, tổ tiên tộc này và Tổ Long có chút quan hệ vi diệu, cho nên mới có đặc thù giống như Long tộc.

- Ngủ với Tổ Long thì nói đại là ngủ đi, quan hệ vi diệu cái gì, nó là Thánh Thú Vương của Long Lê nhất tộc kia sao?

Trương Nhược Trần khinh bỉ nói, sử dụng tinh thần lực dò xét, thế nhưng tầng băng này rất cổ quái, vậy mà ngăn cản tinh thần lực thẩm thấu vào.
Trương Nhược Trần ngăn cản Ngao Tâm Nhan.

Tiểu Hắc nói:
Sinh linh như vậy, dù đã chết đi, cũng cực kỳ nguy hiểm, vạn nhất lưu lại một đạo thánh hồn, đối với đám người Trương Nhược Trần mà nói, chính là một tai họa thật lớn.

Huống chi ai biết sau khi phá vỡ băng sơn, nó có thể như những cổ thi khác đột nhiên tỉnh lại hay không?
- Tổ trưởng, dùng phòng ngừa vạn nhất, chúng ta có thể trước sử dụng Giới Tử Ấn, đánh nát thi hài của Thánh Thú Vương này.

- Đừng, vạn nhất cách điều chế Lục Thánh Đăng Thiên Tửu ở trên người nó, chẳng phải cũng sẽ hủy diệt?
- Không dám nói nhất định là nó, thế nhưng căn cứ thân hình phán đoán, vẫn có khả năng rất lớn. Phải biết rằng, Cửu Lê Miêu tộc Thánh cảnh, không có khả năng có được thân thể khổng lồ như thế.

Cái gọi là Thánh Thú Vương, thực lực có thể so với Thánh Vương trong Nhân tộc.
Nếu nó tỉnh lại, đám người Trương Nhược Trần căn bản là đừng nghĩ chạy trốn.

Ngao Tâm Nhan đề nghị nói:
Hiện tại chỉ có thể nhìn thấy ngoại hình của nó, không cách nào dò xét cường độ thi thể và trong thi thể ẩn chứa thánh lực.... Bởi vậy không cách nào đoán được tu vi của cự miêu trước người.

Tiểu Hắc nói:


- Dựa vào thân thể cường đại của Thánh Thú Vương, dùng tu vi hiện tại của chúng ta, dù vận dụng Giới Tử Ấn, chỉ dùng một kích, đoán chừng là hủy không được thi thể của nó.

Hiện tại tình cảnh của đám người Trương Nhược Trần cực kỳ xấu hổ, muốn đạt được cách điều chế Lục Thánh Đăng Thiên Tửu, nhưng không dám phá vỡ băng sơn.

Rõ ràng đã gần trong gang tấc, tại tràn ngập nguy cơ tử vong.

Giá trị của Lục Thánh Đăng Thiên Tửu không thể đo tường, dù không cách nào tàm cho thể chất của cả Nhân tộc bay vọt, nhưng ít nhất cũng có thể tàm cho thực tực chỉnh thể của Nhân tộc tăng tên một bậc thang, tạo ra được một nhóm ton tinh anh thực tực cường đại. Đã sắp tìm được cách điều chế Lục Thánh Đăng Thiên Tửu, Trương Nhược Trần làm sao có thể buông tha, coi như liều chết cũng phải thử một lần.

Trương Nhược Trần suy tư một lát nói:

- Các ngươi lui ra xa, ít nhất thối lui đến ngoài năm trăm dặm, ở đây giao cho ta.

- Ta có Thần Long Ngân Giáp, đủ để tự bảo vệ mình, ta tưu tại. Ngao Tâm Nhan nói. Thái độ của Trương Nhược Trần rất kiên quyết: - Tất cả mọi người rời đi. Nếu Thánh Thú Vương thật tỉnh lại, coi như ngươi có Thần Long Ngân Giáp, thân thể cũng sẽ bị đánh nát.

Cuối cùng nhất, Hoàng Yên Trần, Thanh Mặc, Tiểu Hắc, Ngao Tâm Nhan đều thối lui ra ngoài mấy trăm dặm, bọn hắn biết Trương Nhược Trần có thể vận dụng lực lượng không gian, thật gặp nguy hiểm, có thể thi triển ra Không Gian Na Di bỏ chạy.

Trương Nhược Trần không có lập tức phá băng, mà xếp bằng ở trên đỉnh băng sơn, tiếp tục khôi phục thánh khí, đợi đến lúc đạt tới trạng thái đỉnh phong, mới đứng dậy lần nữa.

- Trầm Uyên.

Trương Nhược Trần gọi ra Trâm Uyên Cổ Kiếm, khống chế thân kiếm bay ở trên băng sơn, tập tức, mấy trăm đạo kiếm khí từ trong thân kiếm bay ra, rơi vào trên băng sơn.

Vì tận tực không kinh nhiễu thi hài, Trương Nhược Trần chọn dùng thủ đoạn phá băng bảo thủ nhất. - Ào ào.

Mảnh băng không ngừng rơi xuống, tầng băng càng ngày càng mỏng.

Khí tức trên người thi hài dần dần phát ra, hơn nữa càng ngày càng mạnh, có đạo đạo quang văn màu đỏ sậm tràn ra.

Ba... tâng băng bị khí kinh trên người cự miêu phá vỡ, triệt để rơi xuống.

Một cỗ khí tức kinh khủng từ trên thi thể bạo phát, cỗ tực tượng kia cũng không biết đã trầm tích bao nhiêu vạn năm, mặc dù Trương Nhược Trần sớm có phòng bị, nhưng vẫn bị chấn bay ngược hơn mười dặm.

Hai cái Giới Tử Ấn giống như hai ngọn núi khổng fồ, từ đằng xa bay tới, tơ tửng ở trên đỉnh đầu của Trương Nhược Trần, tùy thời chuẩn bị đánh ra ngoài. Trừ lần đó ra, còn có một thanh dao phay màu bạc, cũng treo ở giữa hai cái Giới Tử Ấn.

Rất hiển nhiên, Hoàng Yên Trần, Ngao Tâm Nhan, Thanh Mặc lo lắng Trương Nhược Trần an nguy, cho nên mới đánh ra chiến khí, chuẩn bị thay hắn giải vây.

Trương Nhược Trần ngăn các nàng lại, bởi vì hắn có thể cảm nhận được, con cự miêu kia không có thức tỉnh. Chỉ có điều khí tức trên người nó quá mức cường đại, sau khi phóng ra mới hình thành uy thế như vậy.

- Thật đúng là Thánh Thú Vương.

Không có tầng băng cách trở, Trương Nhược Trần phóng ra tinh thần lực dò xét thi hài, rất nhanh liền đoán được tu vi của nó.

Bình Luận (0)
Comment