Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 2410 - Chương 2430: Một Đường Nghiền Ép

Chương 2430: Một Đường Nghiền Ép Chương 2430: Một Đường Nghiền Ép
Hầm băng tathing đứng thông hướng tong đất, giống như một hồ nước ngũ sắc, đường kính chừng trăm dặm, cũng coi như cực kỳ rộng tón.

Nhìn xuống phía dưới, hầm băng một mảnh mờ mịt, sâu không thấy đáy, chỉ có thể nhìn thấy hào quang ngũ sắc đập dờn, giống như thông hướng trung tâm đại tục.

Trong đó một ít ngũ thải hà quang dat tràn ra, một đám một đám dâng tên, giống như sương mù, như rồng, như xà... hơn nữa tản mát ra khí tức tạnh như băng, cách xa nhau mấy trượng, tàn da cũng bị đông tạnh đau rát. Trương Nhược Trần không có dán lên băng bích mượn lực, mà nhảy thẳng xuống hầm băng, muốn dùng tốc độ nhanh nhất truy xuống dưới.

- Ngũ thải hà quang rốt cuộc là cái gì?

Trương Nhược Trần cảm giác hiếu kỳ, cảm thấy ngũ thải hà quang và Hỗn Độn Chi Khí có chút tương tự, vì vậy nắm lên Trầm Uyên Cổ Kiếm, đụng ngũ thải hà quang một cái.

- Xoẹt xoetf

Trong khoảnh khắc, trên thân kiếm kết một tầng hàn băng ngũ sắc, hàn khí theo thân kiếm tuôn về phía cánh tay của Trương Nhược Trần, khiến cho huyết dịch và thánh khí trong bàn tay phải tập tức cứng tại.

Trương Nhược Trần vội vàng điều động Tịnh Diệt Thần Hỏa, vận chuyển đến kinh mạch và thánh mạch của cánh tay phải, mới xua tán đi hàn khí. - Trong ngũ thải hà quang, quả nhiên mang theo Cực Âm Thiên Long Khí.

Cực Âm Thiên Long Khí, được xưng là lực lượng băng hàn nhất thiên hạ, đáng sợ giống như Thánh Linh Long Hỏa, rồi lại lẫn nhau đối lập, lẫn nhau khắc chế. Đối với Thánh Giả có thể chất âm hàn mà nói, nó là vật báu vô giá.

Đó cũng là một cỗ lực lượng trí mạng, nếu như không cách nào thu phục, coi như là Thánh Giả có thể chất âm hàn cũng chỉ còn đường chết.
Tương đối mà nói, Tiểu Hắc ngược lại càng thêm an toàn.

Nó không có thân thể huyết nhục, chỉ là Khí Linh của Càn Khôn Thần Mộc Đồ, chỉ cần Càn Khôn Thần Mộc Đồ không có bị phá hủy, sinh linh Thánh cảnh căn bản diệt không được nó. Coi như là Cực Âm Thiên Long Khí, chỉ sợ cũng đông không chết nó.
Bỗng dưng, Trương Nhược Trần phát hiện thân ảnh của Bất Tử Huyết Tộc và Thánh Thú.

Thân thể của bọn hắn dán ở trên băng bích, cẩn thận từng li từng tí bò xuống.
Trái tim của Trương Nhược Trần chìm đến đáy cốc.

Hắn đã tận lực làm cho mình nghĩ tới chỗ tốt, nhưng mặc dù là kết quả tốt nhất, chỉ sợ cũng không khá hơn chút nào.
Càng xuống dưới, ngũ thải hà quang càng dày đặc, mặc dù Trương Nhược Trần vận dụng lực lượng không gian trốn tránh, cũng có chút cố sức, không thể không thoáng chậm lại tốc độ.

- Yên Trần và Thanh Mặc không cách nào điều động lực lượng không gian biến hóa phương vị, từ bên trên rơi xuống dưới, một khi tiếp xúc ngũ thải hà quang, chẳng phải là sẽ bị đông lạnh thành băng tinh?
Trương Nhược Trần biến sắc.

Ở trong quá trình rơi xuống, Trương Nhược Trần không ngừng sử dụng Không Gian Na Di, tránh đi ngũ thải hà quang.


Rất hiển nhiên, bọn hắn không chỉ đi tìm Hoàng Yên Trần và Thanh Mặc, cũng cảm thấy dưới hầm băng có chí bảo từ Viễn Cổ còn sót lại, bằng không sẽ không mạo hiểm bị Cực Âm Thiên Long Khí chết cóng, cũng tiến vào hầm băng.

Một miêu nữ tu vi đạt tới Huyền Hoàng cảnh, dựa sát ở trên băng bích, trên người mặc áo giáp màu thủy tam, bao vây (ấy ngực mông ngạo nghề, tộ ra bụng dưới tuyết trắng và hai cái chân thon dài. Nàng tà Thánh Thú của Cửu Lê Cung, trên đa thịt dat tràn ra từng hạt thánh quang màu trắng, mười đầu ngón tay móng vuốt sắc bén, thời điểm bò xuống dưới, động tác ôn nhu tới cực điểm.

- Ngũ thải hà quang càng ngày càng dày đặc, tiếp tục đi xuống, chỉ sợ sẽ gặp bất trắc. Hai nữ tử Nhân tộc bị thương nặng như vậy, khăng định đã chết, căn bản không cần phải đi tìm các nàng. Miêu nữ bò rất chậm, sinh ra thoái ý, không dám tiếp tục đi xuống.

Ngay vừa rồi, có một đạo ngũ thải hà quang thổi qua bên cạnh nàng, chỉ kém một tấc là rơi vào trên người nàng. Ngũ thải hà quang phát ra hàn khí, đông đến toàn thân nàng cứng ngắc, thiếu một ít rơi xuống dưới.

Một con Thánh Miêu mọc ra ba mắt màu vàng, đi ở phía trước miêu nữ, thân hình và lông giống như hoàng kim đúc thành, thanh âm rất hùng hậu:

- Dưới hầm băng nói không chừng có Thần Long Tộc tưu tại chí bảo, không phát hiện Bạch Lê Thái Tử và Hắc Lê Thái Tử đều đốc sức tiều mạng (ao, dùng thân phận của bọn hắn, khẳng định biết rõ một ít bí mật chúng ta không biết.

- CÓ người.

Lỗ tai của miêu nữ giật giật, đã nhận ra cái gì, quay đầu nhìn tên. Chỉ thấy một nam tử huyết y, đứng ở cách nàng không xa, chém ra một đạo kiếm khí, bổ vào trên vách đá năm màu. - Cách cách.

Băng bích bị kiếm khí bổ ra một vết rách dài mấy chục thước, có từng khối băng tinh rơi xuống.

Một kiếm này của Trương Nhược Trần, vốn là muốn đánh vụn vách tường băng, làm cho những Bất Tử Huyết Tộc và Thánh Thú kia mất đi điểm tựa, rơi xuống hầm băng.

Thế nhưng hắn không ngờ, băng bích cứng rắn đến kinh người, mặc dù toàn tực bổ ra một kiếm, cũng chỉ vỡ một vết rách, căn bản không cách nào tàm cho băng bích sụp đổ diện tích tớn.

Đã như vậy, cũng chỉ có thể một đường giết xuống dưới.

Sắc mặt miêu nữ thoáng ngưng tụ, kinh hô một tiếng: - Trương Nhược Trần.

- Mọi người cẩn thận, Trương Nhược Trần tiến vào hầm băng, đang đánh tới chỗ chúng ta.

Tam Nhãn Hoàng Kim Thánh Miêu dừng bước lại, xoay người, lông toàn thân dựng đứng, giống như một cây châm đâm, lệ khí khiếp người từ trong cơ thể của nó bạo phát ra.

Thánh Thú của Tổ Long Sơn và Cửu Lê Cung đều tận lực thu nhỏ lại thân hình, tránh né ngũ thải hà quang, Tam Nhãn Hoàng Kim Thánh Miêu cũng không ngoại lệ, thân hình thu nhỏ lại chỉ dài một thước, hình thể không khác một con mèo bình thường.

Phía dưới, vô luận là Huyết Thánh của Bất Tử Huyết Tộc, hay Thánh Thú, toàn bộ đều ngừng lại, nhìn lên trên.

- Tới tốt, vốn còn muốn bắt vị hôn thê của hắn, buộc hắn hiện thân, hắn đã chui đầu vào lưới, ngược lại giảm bớt không ít phiền toái.

- Trương Nhược Trần, vị hôn thê của ngươi đã bị chúng ta trấn giết, ngươi là xuống nhặt xác cho nàng sao? Ha ha.

- Mọi người cùng nhau ra tay, trước diệt Trương Nhược Trần, lại đi tìm di bảo của Thần Long Tộc.

...

Bình Luận (0)
Comment