Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 2474 - Chương 2494: Một Cơ Hội

Chương 2494: Một Cơ Hội Chương 2494: Một Cơ Hội
Thân hình Kim Bức Cự Mãng khổng fồ, du6i ra đầu tau cúi xem đám người Trương Nhược Trần và Thanh Mặc. Dưới cánh dơi, hai móng vuốt sắc bén giơ fên, tản mát ra hàn quang khiếp yngười. - Chậm đã.

Một thanh âm già nua vang tên. Kim Bức Cự Mãng ngừng lại, không có tiếp tục công kích Trương Nhược Trần và Thanh Mặc.

Mộtt lão giả còng lưng, từ trong khói độc màu vàng đi ra, mặc áo vải trắng, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, đầu thì hói.

Hốc mắt của Cổ Tùng Tử lõm sâu, ánh mắt chỉ lớn nhưr đậu nành, thò tay trảo một cái, cách hơn mười trượng lấy đi cổ ngọc trong tay Trương Nhược Trần.

Nhìn nửa ngày, Cổ Tùng Tử như nhớ ra cái gì đó, hừ tạnh một tiếng: - Nguyên tai ngươi nói tà hắn, ha ha, hắn bảo ngươi đến tìm ta tà vì chuyện gì? Trương Nhược Trần nói: - Thực không dám đấu diếm, vãn bối bị thương rất nặng, ba mạch trong cơ thể vỡ vụn. Tửu Phong Tử nói tiền bối có thể chữa được thương thế trên người ta.

Cổ Tùng Tử cắt đứt Trương Nhược Trần:

- Hắn không có gạt ngươi, chúng ta đã từng là sinh tử chi giao. Nhưng hiện tại... Ha ha, ngươi thấy hắn dám tự mình đến gặp ta sao?

Trong nội tâm Trương Nhược Trần lộp bộp, có cảm giác bị Tửu Phong Tử lừa gạt.
Trong nội tâm Trương Nhược Trần sinh ra hi vọng, sắc mặt vui mừng nói:

- Nói cách khác, tiền bối có thể giúp ta nối lại ba mạch?

Cổ Tùng Tử không trả lời thẳng Trương Nhược Trần, chỉ cười lạnh:
Thanh Mặc có chút tức giận, rất muốn tiếp tục mắng, lại bị Trương Nhược Trần ngăn cản.

Nếu có việc cầu người, tự nhiên phải tận lực hạ thấp tư thái của mình, nói sau, Trương Nhược Trần sớm có chuẩn bị tâm lý, lão quái vật ẩn cư mấy trăm năm như Cổ Tùng Tử, nào có ở chung tốt như vậy?

Trương Nhược Trần hai tay ôm quyền nói:
- Lấy y thuật của tiền bối, cũng không cách nào nối lại ba mạch, như vậy vãn bối cũng chỉ có thể đến nơi khác nghĩ biện pháp.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi quá ngây thơ rồi, nếu lão phu cũng không thể nối lại ba mạch, thì trong thiên hạ, chỉ sợ không có người nào có năng lực kia.

Cổ Tùng Tử vuốt vuốt chòm râu, cực kỳ ngạo khí nói.
- Dù lão phu có năng lực kia, nhưng dựa vào cái gì phải giúp ngươi?

Trương Nhược Trần nói:

- Tửu Phong Tử nói, hắn và ngươi là sinh tử chi giao...
Tính tình của Cổ Tùng Tử không tốt, mỉa mai cười nói:

- Ba mạch vỡ vụn đã là phế nhân, còn trị cái gì?

- Ngươi nói chuyện kiểu gì vậy...


Cổ Tùng Tử nói:

- Nếu đổi tại người khác, đám xông vào địa phương tao phu ẩn cư, hiện tại, hắn đã biến thành người chết. Bất quá tão phu không phải người vô tình, nể mặt giao tình túc trước với Tửu Phong Tử, vẫn có thể cho ngươi một cơ hội.

Trương Nhược Trần nói:

- Cơ hội gì? - Tiên Cơ Sơn đã từng là đạo tràng của Tiên Cơ Tông thời kì Trung Cổ, Tiên Cơ Tông lại dùng luyện đan nổi tiếng thiên hạ, trồng vô số thánh dược hi hữu. Tuy trường hạo kiếp ở cuối thời kì Trung Cổ, làm cho Tiên Cơ Tông hủy diệt, nhưng những thánh dược kia lại không có hủy diệt toàn bộ, trong đó có vài cây, thậm chí còn sống tới bây giờ.

Cổ Tùng Tử nói.

Trương Nhược Trần nói:

- Thánh được từ thời kỳ Trung Cổ một mực sống đến bây giờ?

Cổ Tùng Tử nhẹ gật đầu, ánh mắt tộ ra hào quang nóng rực.

Bình thường thánh dược sinh trưởng một vạn năm, coi như tà thành thục, có được tực không giống bình thường. Từ thời kỳ Trung Cổ sống đến bây giờ, đã qua mười vạn năm, thật có mà nói, tuyệt đối ta giá trị to tớn, đủ để tàm cho sinh tỉnh Thánh cảnh điên cuồng tranh đoạt. - Nếu ngươi có thể giúp lão phu ngắt lấy một cây, như vậy lão phu khẳng định ra tay giúp ngươi nối lại ba mạch.

Cổ Tùng Tử nói.

Cổ Tùng Tử ở Tiên Cơ Sơn chờ đợi mấy trăm năm, cũng không thể hái được một cây thánh dược, bởi vậy có thể thấy được, những thánh dược kia khẳng định sinh trưởng ở địa phương cực kỳ hung hiểm, hoặc còn có một ít nguyên nhân không muốn người biết.

Trương Nhược Trần không có tập tức đáp ứng, tròng mắt nhúc nhích nói: - Lấy thực tực của tiền bối cũng không thể hái, van bối sao có năng tực kia? Cổ Tùng Tử tắc đầu nói: - Tinh thần lực của lão phu coi như cao, nhưng chủ yếu nghiên cứu minh văn đan đạo, sức chiến đấu chưa hẳn so qua được nữ oa bên cạnh ngươi. Muốn ngắt thánh dược mười vạn năm, cũng phải cần thực lực cường đại và vận khí phi phàm, mới có thể làm được.

Trương Nhược Trần trầm tư một lát nói:

- Chỉ cần tiền bối nói lời giữ lời, vãn bối có thể đi thử một lần.

CO Tùng Tử có chút không vui nói: - Hừ! Ngươi cảm thấy, dùng thân phận của fão phu, có tất yếu từa gạt tiểu bối như ngươi sao? Cường độ tinh thần tực của mình đã đạt tới cấp 53, tại vẫn bị xem thường? Những lời này nếu do người khác nói ra, Trương Nhược Trần nhất định sẽ cảm giác đối phương quá mức cuồng vọng, thế nhưng từ một vị Đan Đạo Thánh Sư nói ra, kỳ thật còn có thể tiếp nhận.

Bởi vì muốn trở thành Đan Đạo Thánh Sư, cường độ tinh thần lực ít nhất cũng đã đạt tới cấp 55.

Trong nội tâm Trương Nhược Trần khẽ động, hỏi:

- Tiền bối đến cùng có thân phận gì?

- Tửu Phong Tử không nói cho ngươi biết ta là ai?

Cổ Tùng Tử thoáng có chút kinh ngạc, sau đó phản ứng lại, cười nói:

Bình Luận (0)
Comment