Chương 2496: Tin Tức Để Lộ
Chương 2496: Tin Tức Để Lộ
- Trên Vô Duyên đảo, có một cây thánh được mười vạn năm, tên tà Thiên Diệp Thánh Tâm Thảo, chính fà Vô Duyên Đại Thánh tự mình trồng. Nếu ngươi mang nó ra Duyên Hồ, giao đến trong tay (ão phu, fão phu khing định giúp ngươi nối tại ba mạch.
Sau khi nói xong, Cổ Tùng Tử và Kim Bức Cự Mãng đi ra nơi đây.
- Thiên Diệp Thánh Tâm Thảo. Trương Nhược Trần niệm một câu.
Thanh Mặc thấp giọng nói:
- Công tử, ngươi có trông thấy không, tựa hồ lão đầu kia đang sợ cái gì, Duyên Hồ và Vô Duyên đảo khẳng định cực kỳ nguy hiểm. Chính hắn không dám đi ngắt, lại muốn để chúng ta đi mạo hiểm, thật là đánh chủ ý hay.
- Ngươi từ đâu nhìn ra? Sao ta cảm thấy, ngươi vẫn rất thông minh nha.
Trương Nhược Trần cẩn thận nhìn Thanh Mặc, cười cười, tại nói:
- Kỳ thật chúng ta không cần tự mình đi mạo hiểm, có thể để nàng đi thử xem trong hồ đến cùng có nguy hiểm gì? Trương Nhược Trần làm Chúc Khinh Y tỉnh lại, sau đó lại cởi bỏ khóa sắt cho nàng.
- Ta mới không để cho nàng đào tẩu đâu.
Thanh Mặc lấy ra dao phay màu bạc, trừng lớn đôi mắt, nhìn chằm chằm Chúc Khinh Y, chỉ cần nàng dám trốn, sẽ lập tức công kích.
Hồ này dài mấy trăm dặm, dòng nước thanh tịnh, phía trên có lá sen bích lục, trên mặt nước tràn ngập một tầng sương trắng nhàn nhạt, lộ ra cực kỳ yên tĩnh, không giống như có nguy hiểm gì.
Đại khái đi hơn 2000m, Chúc Khinh Y cảm thấy thời cơ đã đến, vì vậy điều động thánh khí trong cơ thể, nhanh chóng xông ra ngoài, chuẩn bị bỏ qua đảo nhỏ đào tẩu.Trương Nhược Trần nói.
Chúc Khinh Y đứng dậy, điều động thánh khí, vận đến hai chân, ngưng tụ thành mây đen, sau đó chân đạp mặt nước, đi về phía đảo nhỏ.
Thanh Mặc trừng mắt, cảm giác không thể tưởng tượng nổi:
- Nàng lại không phản kháng, thật sự nghe theo mệnh lệnh của ngươi.- Đi chết đi.
Vừa mới thoát khốn, Chúc Khinh Y lập tức điều động thánh khí, kết thủ ấn, công kích về phía Trương Nhược Trần. Bất quá Chúc Khinh Y vốn trúng độc, lại bị thương, hết sức yếu ớt, làm sao tổn thương được Trương Nhược Trần?
Ngón tay Trương Nhược Trần chỉ tới, một tia lôi điện bay ra ngoài, rơi vào trên người nàng, lập tức, Chúc Khinh Y lần nữa ngã nhào ở trên đất.
Đối với Bất Tử Huyết Tộc, Trương Nhược Trần chưa bao giờ hạ thủ lưu tình. Đồng thời, Trương Nhược Trần cũng tin tưởng, nếu như hắn rơi vào trong tay Chúc Khinh Y, kết cục chỉ biết càng thêm thê thảm.- Hiện tại, có hai con đường bày ở trước mặt ngươi, thứ nhất là ta giết ngươi, thứ hai là ngươi đi lên đảo giúp ta ngắt lấy một cây thánh dược.
Chúc Khinh Y biết mình căn bản không có lựa chọn khác, đồng thời nàng còn không muốn chết, vì vậy hỏi:
- Đây là địa phương nào? Trong hồ đến cùng có nguy hiểm gì?
- Ngươi không có tư cách hỏi vấn đề, chỉ cần chấp hành mệnh lệnh của ta, tự nhiên có thể sống sót.- Ta thề, nếu có một ngày ngươi rơi vào trong tay ta, nhất định sẽ chết rất thảm.
Chúc Khinh Y lộ ra hai hàng răng trắng như tuyết, trong mắt lộ vẻ sát ý.
- Ngươi muốn giết ta, cũng không phải không có cơ hội, điều kiện tiên quyết là ngươi nhất định phải sống sót trước đã.
Trương Nhược Trần lộ ra vẻ đạm mạc, lại nói:Cùng Chúc Khinh Y giao phong nhiều lần, Thanh Mặc vẫn cảm thấy đối phương là một cái thế ma nữ, tu vi thâm hậu, thủ đoạn hung ác, căn bản không cách nào chiến thắng.
Ai có thể nghĩ đến, mới ngắn ngủn mấy ngày, vị ma nữ kia đã biến thành tù nhân của bọn hắn, bị sửa trị dễ bảo.
Trương Nhược Trần nói:
- Nàng không phải cam tâm tình nguyện nghe theo mệnh lệnh của ta, chỉ là muốn bảo vệ tánh mạng của mình mà thôi. Hơn nữa, chỉ sợ giờ phút này nàng cũng đang tự hỏi biện pháp thoát thân, tùy thời sẽ đào tẩu.
- Không tốt, nàng quả nhiên muốn chạy trốn.
Thanh Mặc chuẩn bị đánh ra dao phay, tại bị Trương Nhược Trần ngăn cản.
- Lại chờ một chút.
Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm thân ảnh của Chúc Khinh Y, chỉ thấy nàng cách bờ càng ngày càng xa, cách đảo nhỏ trong hồ tại càng ngày càng gần. - Đợi ta hóa giải độc tố trong cơ thể, nhất định trở lại tự tay bắt ngươi, sử dụng 100 loại phương pháp tra tấn ngươi, cho ngươi muốn sống không được muốn chết không xong.
Chúc Khinh Y lạnh giọng hô lên một câu.
Ngay thời điểm cách đảo nhỏ đại khái còn hơn mười dặm, Chúc Khinh Y lập tức thay đổi phương hướng, chuẩn bị vòng qua đảo nhỏ.
Bỗng dưng, biến cố phát sinh.
Dưới chân Chúc Khinh Y xuất hiện một vòng xoáy, cả người giống như rơi vào vũng bùn, thân thể không bị khống chế tún xuống.
- Đùng. Giữa không trung, một tia lôi điện màu tím tự động ngưng tụ ra, kích ở trên người nàng.
Trong miệng Chúc Khinh Y phát ra thanh âm buồn bực, toàn thân trở nên cháy đen, trong miệng có máu tươi chảy ra, thê thảm nói không nên lời.
Ngay sau đó, đạo lôi điện thứ hai rơi xuống.
Đạo tôi điện thứ ba rơi xuống. Bởi vì tâm vào vòng xoáy, nàng giống như bị định trụ, thân hình căn bản không cách nào di động, chỉ có thể bị động thừa nhận tôi điện công kích. Sau khi tia lôi điện thứ bảy công kích, Chúc Khinh Y đã thất khiếu chảy máu, không cách nào kiên trì được nữa, hôn mê, thân thể chìm vào đáy hồ.
- Rầm rầm.
Ngón tay Trương Nhược Trần duỗi về phía trước, lập tức, hơi nước trên mặt hồ ngưng tụ thành xiềng xích, uốn lượn bay qua, quấn quanh người Chúc Khinh Y, cứu nàng trở lại.
Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm Chúc Khinh Y nằm trên mặt đất, thoáng có chút động dung, lầu bầu nói: