Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 2547 - Chương 2567: Thế Cục Nghịch Chuyển

Chương 2567: Thế Cục Nghịch Chuyển Chương 2567: Thế Cục Nghịch Chuyển
- Chỉ tà chút phiền toái nhỏ như vậy, tại mời bản vương ra, Trương Nhược Trần, ngươi tà càng sống càng đi trở về sao?

Trương Nhược Trần có chút im tặng, tồn tại như Thông Thiên Huyết Tướng, vô tuận đi đến nơi nào cũng ta đại nhân vật, ở trong mắt nàng tai thành phiền toái nhỏ, tu vi của nàng đến cùng đạt đến cấp độ gì?

Thời gian Càn Khôn giới khai thiên tích địa, tuy bên ngoài không đến một năm, nhưng ở thế giới trong tranh tại qua gấp 10 tần. Ngay cả Oa Oa, Ma Viên, Bạch Lê công chúa cũng được chỗ tốt cực lớn, tu luyện tới độ cao hiện tại, Huyết Nguyệt Quỷ Vương chỉ biết càng cường đại hơn, có lẽ trong mắt nàng, Thông Thiên Huyết Tướng thật đã bất nhập lưu rồi.

Huyết Nguyệt Quỷ Vương hai tay ôm ngực, thờ ơ lạnh nhạt, thỉnh thoảng còn lộ ra thần sắc khinh miệt.

Nhưng Bạch Lê công chúa lại cực kỳ bá đạo, dựa vào sức một mình, ngăn cản được tuyệt đại đa số Địa Ngục Huyết Tướng và Man Thú cấp bảy công kích, tuy rất miễn cưỡng, nhưng vẫn khiếp sợ toàn trường.

Ngay cả Tư Đồ Phượng Thành cũng fb ra thần sắc nghiêm nghị nói:

- Dùng sức một mình, ngăn trở mười ba Địa Ngục Huyết Tướng và mười hai con Man Thú cấp bảy công kích, Chân Thánh sơ kỳ cũng không có thực tực như vậy, trừ khi tà Chân Thánh trung kỳ. Trương Nhược Trần fà từ đâu mời đến một cường giả tợi hại như thế?

Đúng túc này, Tư Đồ Phượng Thành phát giác được một tia dị động, ánh mắt nhìn ra xa xa. - Bành bành.

- Tư Đồ Phượng Thành, dùng thân phận và tu vi của ngươi, đối phó sư đệ sư muội của ta tính toán cái gì? Có gan cùng ta sinh tử chiến một trận.

Thanh Tiêu mặc chiến giáp màu đen, thân hình cao lớn, ở phía sau hắn đi theo một mảng lớn Chiến Hồn, có thiên quân vạn mã cùng hắn đồng hành, cỗ khí thế kia đủ để làm sinh linh Thánh cảnh nghe tin đã sợ mất mật.
Đồng tử của Tư Đồ Phượng Thành co rút lại, nhìn chằm chằm đạo nhân ảnh kia, đọc lên hai chữ:

- Thanh Tiêu.
Bắt mắt nhất không ai qua được thạch đao trong tay hắn, cực kỳ thô ráp, không khác một tảng đá. Nhưng cái kia lại là một thanh Đồ Thánh chi đao, phát ra sát khí để tất cả Bất Tử Huyết Tộc ở đây cảm thấy tay chân lạnh buốt.

- Ầm ầm.
- Chém Tư Đồ Phượng Thành, cũng không biết đổi được bao nhiêu quân công và tài nguyên tu luyện?

Bùi Vũ Điền mặc áo xám, lâm phong mà đứng, lông mi nồng đậm, mũi cao ngất, ngũ quan kiên nghị giống như dùng đao búa điêu khắc thành.
- Bùi Vũ Điền.

Tư Đồ Phượng Thành nói.
Chỉ thấy một thân hình cao lớn theo gió đi đến, tất cả phục binh mà Bất Tử Huyết Tộc bố trí đều đánh cho bay lên, thân hình nổ tung ở giữa không trung.

Toái cốt và huyết dịch giống như mưa rơi xuống đại địa.
Ánh mắt của Tư Đồ Phượng Thành nhìn ra sau lưng.

Trên đỉnh Nam Nhai, đứng một bóng người màu xám, cơ hồ cùng Thanh Tiêu đồng thời giá lâm, phong bế đường lui của bọn hắn.


Địa Ngục Huyết Hồn Trận bị Phật Đế Xá Lợi Tử phá vỡ, phật quang xông ra ngoài, ba mươi sáu Bán Thánh khống chế trận pháp đều bị đánh thần hình câu diệt.

Bốn vị Ngân bào trưởng fão miệng phun máu tươi, bay rớt ra ngoài, tinh thần tực bị thương, ánh mắt uể oải.

Hơn mười con Man Thú cấp bảy ở trong trận pháp bị diệt sạch, tàm Huỳnh Hoặc tức giận đến nghiến răng nghiến toi con mắt dật tràn ra từng đạo hỏa diễm.

Bốn Thánh Giả Nhân tộc trẻ tuổi mà Bất Tử Huyết Tộc e ngại nhất đã đến ba vị, thậm chí có thể nói bốn vị đồng thời giá tâm, bởi vì dùng tu vi của Thương Lan Võ Thánh hiện tại, đã có thể thế thân huynh trưởng của nàng Vạn Triệu Ức. Thế cục lập tức xoay chuyển, hôm nay đến phiên tu sĩ Bất Tử Huyết Tộc thấp thỏm lo âu, ánh mắt nhao nhao nhìn về phía Tư Đồ Phượng Thành và Huỳnh Hoặc, ký thác hi vọng vào trên người bọn hắn.

Mặc dù là tới một bước này, Tư Đồ Phượng Thành cũng không sợ hãi, ngược lại lộ ra nụ cười vui vẻ.

- Một vị Thiên Vương triều đình và cận vệ Nữ Hoàng, lại liên thủ với trọng phạm mà Nữ Hoàng hạ lệnh muốn bắt, cũng không biết sau khi tin tức này truyền ra, các ngươi còn có thể dừng chân ở Trung Ương Đế Quốc hay không?

Thanh Tiêu nói:

- Ta không chỉ ta Thiên Vương triều đình, còn tà Đại sư huynh của Trương Nhược Trần, nếu Ngự Sử Lệnh trong triều thật muốn tố cáo ta, bỏ tước vị này thì đã tàm sao?

- Tới nước này, ngươi còn muốn châm ngòi ty gián? Đối phó Bất Tử Huyết Tộc, tất cả tu sĩ Nhân tộc đều cùng chung mối thù, không có phân chia quan viên và khâm phạm. Thương Lan Võ Thánh cũng không có chút sợ hãi, dù trở lại Trung Ương Hoàng Thành bị vạch tội, hiện tại cũng phải trước diệt Tư Đồ Phượng Thành và Huỳnh Hoặc, đoạt lại Phần Thiên Kiếm.

Nghĩ đến đây, cánh chim trên lưng Thương Lan Võ Thánh nhúc nhích, trong cơ thể vang lên phượng minh to rõ.

Nháy mắt kế tiếp, nàng đã vọt tới trước Tư Đồ Phượng Thành, hai tay nắm chuôi kiếm, toàn lực đâm một kiếm, trong miệng phun ra hai chữ:

- Kiếm Thất.

Xa xa nhìn lại, thân thể Thương Lan Võ Thánh uyển chuyển mềm mại, cùng một con Phượng Hoàng dung hợp, kiếm đâm ra, vô luận là độ chính xác hay lực lượng, đều đạt tới cấp độ đỉnh phong nhất dưới Kiếm Thánh.

Coi như là Trương Nhược Trần cũng cảm giác kinh diễm, cảm thấy một kiếm này có thể phá hủy hết thảy.

Nhưng sau một khắc, Trương Nhược Trần lại lộ ra thần sắc khó có thể tin.

Chỉ thấy Tư Đồ Phượng Thành cười vui vẻ, một tay nắm cổ tay của Chúc Khinh Y, tay kia duỗi ra hai ngón, dễ dàng kẹp lấy mũi kiếm, hóa giải tất cả lực lượng của Thương Lan Võ Thánh:

- Tạo nghệ kiếm pháp không tệ, đáng tiếc lực lượng còn kém rất xa.

Bình Luận (0)
Comment