Chương 2806: Thất Giới Đại Quân Hội Tụ
Chương 2806: Thất Giới Đại Quân Hội Tụ
Thánh Giả của Đao Ngục giới và Tử Phủ giới không có phát giác được nguy hiểm, tiếp tục teo tên, muốn nhanh chóng cướp tấy Công Đức Bộ Tường.
Từ Tắc Hải cảm giác thân thể càng ngày càng suy yếu, rốt cục phát giác được không đúng, nội tra một phen, phát hiện cơ năng thân thể đang nhanh chóng hạ thấp, khí tức sinh mệnh cơ hồ hoàn toàn xói mòn.
Lập tức, trên mặt của hắn tộ ra thần sắc sợ hãi, trong miệng phát ra thanh âm không cam Long: - Mệnh ta... không có đến tuyệt lộ... A... Như thế nào...
Bành.
Thọ nguyên xói mòn hầu như không còn, Từ Tắc Hải ngã xuống, hóa thành một tử thi.
- Trời a sao ta già nua nhanh như vậy? - Đến cùng xảy ra chuyện gì, vì sao trên mặt của ta tất cả đều tà nếp nhăn. ...
Ở đây, có Thánh Giả liên tưởng đến Địa Ngục giới Tử tộc và Minh tộc, bởi vì thủ đoạn của hai tộc này cực kỳ quỷ dị, lúc giết người, làm cho người khó lòng phòng bị.
Vạn Triệu Ức, Cửu U Kiếm Thánh, Thương Lan Võ Thánh trở về dưới núi, nhảy vào trận doanh của Côn Luân giới.
Thương Lan Võ Thánh tổn thất 300 năm thọ nguyên, nhưng vẫn còn trẻ tuổi, làn da trắng muốt, óng ánh sáng long lanh, thế nhưng mái tóc trên đầu lại trở thành màu trắng.
Nội tâm của nàng khó có thể bình tĩnh, thân thể mềm mại đang không ngừng run rẩy.Thật quỷ dị!
Không có trông thấy bất luận hung hiểm gì, nhưng Chí Thánh và nửa bước Thánh Vương đều chết ở trên thánh sơn. Thánh Giả của Đao Ngục giới và Tử Phủ giới đều kinh hãi lạnh mình.
- Chẳng lẽ có Minh tộc ẩn thân ở trong thánh sơn, sử dụng lực lượng nguyền rủa giết chết bọn hắn?
- Có khả năng là Tử tộc, tử vong tà khí cũng có thể sát nhân vô hình.Những Thánh Giả khác của Đao Ngục giới và Tử Phủ giới kia, cũng phát giác được không ổn, nhao nhao bỏ chạy.
Đáng tiếc, không có một cái nào còn sống trở về, toàn bộ đều chết già ở trên nửa đường.
Chỉ lên núi một lần, liền đi hết cuộc đời.
Phải biết hơn mười vị Thánh Giả lên núi, đều là cường giả cấp cao nhất của Đao Ngục giới và Tử Phủ giới, tuyệt đại đa số đều là Chí Thánh. Bọn hắn chết đi, Chí Thánh của hai đại thế giới cơ hồ tổn thất hầu như không còn.Cửu U Kiếm Thánh cường chống thân thể, khoát tay áo, sau đó, lấy ra một cây thánh dược vạn năm, nhét vào trong miệng, khoanh chân ngồi xuống luyện hóa và hấp thu.
Vạn Triệu Ức nhìn thánh sơn nguy nga, như đang tự hỏi, trầm mặc thật lâu mới nói:
- Là lực lượng thời gian, thời gian lưu tốc trong thánh sơn vượt xa ngoại giới. Lúc này đây là ta quá sơ suất!
- Khẳng định lại là Trương Nhược Trần tạo bẫy rập, chỉ có hắn mới có thể điều khiển thời gian.Sau khi chạy trốn tới dưới núi, Cửu U Kiếm Thánh trở nên già nua, tóc đen biến trắng, tóc trắng muốn rơi sạch, làn da đồi mồi, trở nên nhiều nếp nhăn, như vỏ cây màu vàng.
Ngay cả đi đường cũng run rẩy, thiếu chút nữa té trên mặt đất.
Ba đệ tử vội vàng xông lên, nâng Cửu U Kiếm Thánh.
- Sư tôn, đến cùng xảy ra chuyện gì?Tổn thất 300 năm thọ nguyên, cái giá này quá lớn rồi, tuy còn không cách nào uy hiếp được tánh mạng của nàng, nhưng tất nhiên sẽ ảnh hưởng tới tu luyện.
Thời gian, đối với nàng mà nói, đã trở nên cực kỳ gấp gáp.
Vạn Triệu Ức tu luyện tới thân thể thành thánh, thọ nguyên vốn cao hơn Thánh Giả bình thường, bởi vậy dù tổn thất 300 năm thọ nguyên, bề ngoài cũng không có phát sinh biến hóa, như trước tinh thần no đủ, long tinh hổ mãnh.
Thảm nhất không ai qua được Cửu U Kiếm Thánh.
Đại đệ tử Vương Túc của Cửu U Kiếm Thánh phẫn nộ nói.
Nhị đệ tử Yến Vũ Lung rút ra thánh kiếm, chỉ về phía Trương Nhược Trần nói:
- Sư tôn, Tiểu Thánh Thiên Vương, Thương Lan Võ Thánh đều thiếu chút nữa bị hắn hại chết, còn chờ cái gì, trước giết hắn nói sau.
Những Thánh Giả Côn Luân khác cũng cực kỳ tức giận, nhao nhao tuyên bố muốn tiêu diệt Trương Nhược Trần. Thánh Thư Tài Nữ đứng ra, ngăn bọn hắn lại nói:
- Nếu lực lượng thời gian trong thánh sơn là Trương Nhược Trần bố trí, thì hắn sớm đã lấy đi Công Đức Bộ Tường, làm sao có thể bị ngăn ở bên ngoài? Các ngươi có thể dùng não một chút hay không, không nên sự tình gì cũng đổ lên đầu Trương Nhược Trần.
Thánh Thư Tài Nữ không có nói ra vừa rồi là Trương Nhược Trần nhắc nhở nàng, mới cứu được Vạn Triệu Ức, Thương Lan Võ Thánh, Cửu U Kiếm Thánh.
Bởi vì nàng cực kỳ tinh tường, nếu để cho mọi người biết nàng và Trương Nhược Trần từng có trao đổi, nhất định sẽ rước Lay chỉ trích tiên tục không ngừng, khi đó, chỉ sợ nàng cũng không cách nào tiếp tục ở tại Côn Luân giới.
Vạn Triệu Ức và Cửu U Kiếm Thánh đều tà nhân vật thông minh, tự nhiên có thể đoán được, Thánh Thư Tài Nữ nhất định tà được Trương Nhược Trần chỉ điểm.
Bất quá bọn hắn cũng bảo trì trầm mặc, không có nói ra. Dù sao bọn hắn cũng thiếu Thánh Thư Tài Nữ một nhân tình, làm sao có thể đi bán đứng nàng?
Thanh Tiêu Thiên Vương nhịn không được đứng ra, quát một tiếng:
- Sư đệ của ta đã nhắc nhở bọn hắn, cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ, các ngươi còn muốn thế nào? Nói sau, dù cho các ngươi đi, các ngươi là đối thủ của sư đệ ta sao? Bất quá chỉ là đi chịu chết mà thôi.
- Thanh Tiêu, ngươi vẫn dám xưng Trương Nhược Trần tà sư đệ? Ngươi cũng muốn mưu phản Côn Luân giới sao? Có phải ngươi đã sớm âm thâm đầu phục Quảng Hàn giới hay không? Vương Túc nói.
- Im ngay... Khục khục... Cửu U Kiếm Thánh quát lớn một tiếng, thanh âm cực kỳ già nua, nhịn không được ho khan.
Vương Túc không dám nói tiếp, vội vàng ngồi xổm xuống, nâng đỡ Cửu U nói:
- Sư tôn, ngài có sao không?
- Sau khi dùng thánh dược, có lẽ còn có thể sống năm ba năm, tạm thời sẽ không chết.
Cửu U Kiếm Thánh nói.
- Năm ba năm...
Ba đệ tử đều khẽ run lên.
Cửu U Kiếm Thánh lộ ra không sao cả, tựa hồ năm ba năm và năm ba trăm năm không có gì khác nhau, nói: