Chương 2957: Cường Địch Tới Gần
Chương 2957: Cường Địch Tới Gần
Cốt trượng dùng một cột sống hoàn chỉnh tuyện thành, từng khớp xương rất rõ ràng, ở trên đỉnh khớp xương, tà một cái đầu tau tản ra tân quang, trên đầu Lau còn xõa tóc dayi màu đen.
Vô tuận tà cốt trượng, hay nam tử áo tím nửa người nửa hồn kia, đều cho người một toại cảm giác quỷ đị đến rùng mình.
Trong miệng nam tử áo ttím, phát ra một thanh âm khàn khàn: - Tu vi của Ngô Thanh Không và Lý Chất đều không yếu, cho dù gặp được Thánh Vương nhị bộ, cũng có thể liều mấy chiêu, nhưngr bọn hắn lại bị Trương Nhược Trần nhẹ nhõm bắt lại. Hắc hắc, thực lực của Trương Nhược Trần này không kém nha!
Thương Tử Hành dáng người thẳng tắp, mái tóc dài màu trắng bạc, đầu đội Tam Vũ Quan đỏ thắm, trên thân lộ ra khí tức anh tú, tay cầm một ngọc giản, lại cười nói:
- Nếu như hắn là kẻ yếu, ta cũng sẽ không mời ngươi xuất thủ.
Ở sau tưng Thương Tử Hành, đứng hai nữ tử dung mạo mỹ te xuất trần, đều tà Thánh Vương nhất bộ, phân biệt gọi La Thiên Xu và Thiên Mạc.
Thiên Xu khí chất văn nhã, ôn như nói:
- Chăng phải tà nói, Trương Nhược Trần đã có thực tực chống tại Thánh Vương nhị bộ? - Chỉ sợ còn có chút chênh lệch.
Làm Thánh Vương từ trong Công Đức Thần Điện đi ra, Thiên Xu có đầy đủ tự tin, có thể nhẹ nhõm đánh bại Ngô Thanh Không và Lý Chất, muốn đối phó Trương Nhược Trần, tự nhiên không phải việc khó.
- Mặc dù Ngô Thanh Không và Lý Chất không giết chết Trương Nhược Trần, nhưng lại thăm dò ra thực lực chân thật của Trương Nhược Trần, cũng không phải không có giá trị.- Đáng tiếc, cho dù là hai người bọn họ, cũng không thể bức Trương Nhược Trần thi triển ra Thời Gian Kiếm Pháp trong truyền thuyết.
- Thời Gian Kiếm Pháp, kiếm ra tất sát. Câu nói này, đã lan truyền ở trong Thánh cảnh, để cho ta cũng có chút muốn tự mình đi lĩnh giáo một phen.Một tiếng cười từ trong vầng sáng màu tím truyền tới, mang theo mấy phần khinh thường.
Thương Tử Hành liếc qua, cười nói:Ngay sau đó, Thương Tử Hành lại nói:
- Ngô Thanh Không và Lý Chất dù sao cũng biến thành hai khôi lỗi, có thể phát huy ra chiến lực, khẳng định sẽ giảm bớt rất nhiều. Nếu hai người bọn họ thật liên thủ, đồng thời ở vào trạng thái đỉnh phong, Trương Nhược Trần muốn thủ thắng, cũng không phải chuyện dễ dàng.Thanh âm của Thiên Mạc có chút thanh lãnh.
Thương Tử Hành lắc đầu nói:Thiên Xu âm thầm thở dài một hơi, nói:
- Vậy còn tốt, bằng vào thực lực của ta, hẳn có thể trấn áp Trương Nhược Trần.
- Tiểu Hư, hình như ngươi còn chưa đột phá đến Thánh Vương cảnh đi, ở trên Thánh Giả Công Đức Bảng xếp hàng thứ mấy?
- Thứ bảy. Vốn tà thứ sáu, đáng tiếc Trương Nhược Trần ở Tổ Linh giới đoạt quá nhiều điểm công đức, vậy mà thoáng cái vọt tới thứ nhất, đẩy ta xuống một cấp.
Rất hiển nhiên, nam tử gọi “Tiểu Hư” kia, cũng không thừa nhận thực tực của Trương Nhược Trần, chỉ cảm thấy Trương Nhược Trần tà giành được điểm công đức, như một nhà giàu mới nôi, tàm sao có thể so với hắn.
- Các ngươi nhất định sẽ có cơ hội giao thủ. Thương Tử Hành nói.
- Chỉ sợ ngươi ra tay quá nhanh, sớm giết chết hắn, căn bản không cho ta cơ hội xuất thủ.
Trong vầng sáng màu tím, truyền ra một tiếng cười.
Đôi mắt của Thiên Xu sinh ra vẻ nghỉ hoặc, nói:
- Hôn Vương, tấy thủ đoạn của ngươi, nếu có thể khống chế thánh hồn của hai Thánh Vương nhất bộ, vì sao không trực tiếp khống chế thánh hồn của Trương Nhược Trần?
Nam tử áo bào tím gọi tà “Hôn Vương” kia, âm trầm cười một tiếng: - Trương Nhược Trần lànhân vật bậc nào? Xếp thứ nhất trên Thánh Giả Công Đức Bảng, tinh thần ý chí cường đại cỡ nào, đừng nói ta, xem như sư tỷ của ta đến đây, chỉ sợ cũng rất khó khống chế hắn. Càng là thiên tài, càng khó khống chế.
- Ngô Thanh Không và Lý Chất lại khác, mặc dù trưởng thành theo tuổi tác, tu vi của bọn hắn càng ngày càng thâm hậu, nhưng bọn hắn từ đầu đến cuối không cách nào đột phá đến Thánh Vương nhị bộ, trên thực tế, tinh thần ý chí đang càng ngày càng yếu, thậm chí không bằng mấy thiên kiêu Thánh cảnh của Quảng Hàn giới kia. Khống chế thánh hồn của bọn hắn, tự nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
- Thì ra là thế.
Thiên Xu tộ ra vẻ đã hiểu.
Hôn Vương tiếp tục nói:
- Trì Hồn Đại Pháp của ta, cuối cùng vẫn không đủ cao thâm. Coi như khống chế Ngô Thanh Không và Lý Chất, cũng cần Hồn trận phụ trợ. Nếu như tà sư tỷ ta, trong nháy mắt có thể để bọn hắn ngoan ngoãn quỳ rạp đưới đất, biến thành hai Hồn Nô. - Đại Hi Vương căn bản khinh thường giết một Thánh Giả, coi như mời nàng, nàng cũng sẽ không tới.
Trong vầng sáng màu tím, truyền ra tiếng cười của Tiểu Hư.
- Hoa...
Trên đỉnh núi Nguyên Hư Phong, tuôn ra một mảnh thánh quang chói mắt, cho dù ta đứng ở bên ngoài ba ngàn dặm, cũng cảm giác có chút chói mắt.
Ánh mắt của Thương Tử Hành trở nên nghiêm túc nói:
- Man Kiếm Đại Thánh hiển thánh, đang dò xét tung tích của chúng ta. Hôn Vương cười lạnh:
- Thực lực của Man Kiếm Đại Thánh rất mạnh, đáng tiếc tạo nghệ tinh thần lực lại quá bình thường. Ta mang theo Đoạn Thiên Đạo Phù của tổ sư, xem như chân thân của hắn giáng lâm, cũng chưa chắc có thể phát hiện chúng ta.
Hôn Vương mở bàn tay phải, lòng bàn tay hiện ra 3000 đạo kim văn kỳ dị.
Bàn tay nhấn mặt đất một cái, lập tức, Đoạn Thiên Đạo Phù và trận pháp dung hợp làm một thể.
Quả nhiên, thánh quang trên tượng đá Man Kiếm Đại Thánh tản ra, bay vút qua trên không trận pháp, lại không thể phát hiện khí tức và tung tích của bọn hắn.