Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 2953 - Chương 2973: Sát Cơ Trùng Điệp

Chương 2973: Sát Cơ Trùng Điệp Chương 2973: Sát Cơ Trùng Điệp
Trong mắt Tô Thanh Linh rơi xuống nước mắt, hung hăng cắn răng, bộc phát ra thánh tực công kích Trương Nhược Trần, muốn tránh thoát ra ngoài.

Trương Nhược Trần có chút bất đyắc dĩ, buông tong nàng ra.

Tô Thanh Linh nhào về phía trước, nhưng mới xông ra ba bước, tiền đụng vào một tầng không gian vô hình, bị chấn bay ngược về. - Bành bànth.

Tô Thanh Linh giống như phát điên, không ngừng đánh ra từng đạo công kích, có quyền ấn, có thánh kiếm, đánh cho tường không gian trong suốt hiện ra từng vòng từng vòng grợn sóng, nhưng không cách nào phá vỡ.

Trương Nhược Trần không có đi khuyên nàng, mà lấy ra một quang phù truyền tin, khắc xuống một đoạn văn tự cầu cứu, sau đó quang phù truyền tin bay ra ngoài.

Vị trí hiện tại của bọn hắn, cách Xích Long Thánh Vực rất gần, Trương Nhược Trần tự nhiên ta cầu cứu Man Kiếm Đại Thánh.

Thế nhưng quang phù truyền tin mới bay ra mấy trăm trượng, tốc độ nhanh chóng chậm dần, cuối cùng hoàn toàn ngừng tại. Chỉ thấy một cái đại thủ do khí vụ màu tím ngưng tụ thành, đột nhiên hiện ra, bắt tấy nó.

- Liền biết không có đơn giản như vậy. Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm bàn tay màu tím kia, tựa hồ đã sớm ngờ tới đối phương còn có sát chiêu.

- Ngươi chính là vị cường giả Hồn giới muốn giết ta kia?

- Không phải ta muốn giết ngươi, người muốn giết ngươi, cường đại hơn ta rất nhiều.

Thanh âm của Hôn Vương như sóng nước truyền tới.

Trong thanh âm, mang theo tinh thần lực công kích, Mộc Linh Hi, Linh Mật, Tô Thanh Linh tinh thần lực yếu nhất, trong miệng đồng thời phát ra thanh âm buồn bực, ôm lấy đầu, thân thể mềm mại trở nên lung lay sắp đổ.
Hôn Vương tay cầm thánh trượng, đột nhiên cắm xuống mặt đất.

Lập tức, lấy cốt trượng làm trung tâm, một trận đồ đường kính dài hơn 100 trượng hiện ra, bao phủ Trương Nhược Trần, Ngô Hạo, Mộc Linh Hi, Linh Mật, Ôn Thư Thịnh, Tô Thanh Linh Toàn vào.

Trong trận đồ màu tím, hiện ra hồn ảnh lít nha lít nhít, vang lên thanh âm Lệ Quỷ gào thét.

Giờ phút này, chỉ sợ chỉ có Trương Nhược Trần còn có thể giữ vững bình tĩnh, nhìn chằm chằm nam tử quỷ dị đứng ở giữa trận đồ kia, nói:
Ngay sau đó, Ngô Hạo, Mộc Linh Hi, Linh Mật cũng nhảy lên, ở dưới bọn hắn toàn lực thôi động, trong Kim Bộ Long Liễn vang lên tiếng long ngâm đinh tai nhức óc.

- Hoa...

Hai vòng thánh lực lan tràn, Kim Bộ Long Liễn bộc phát ra lực lượng viên mãn cấp hai, thánh lực cường đại trùng kích đến trận đồ màu tím trở nên vặn vẹo, như muốn bị xé nát.

Khóe miệng Hôn Vương vẽ ra một đường cong, mang theo ý cười nói:
Ngay sau đó, Trương Nhược Trần lấy ra Kim Bộ Long Liễn, trước một bước nhảy lên nói:

- Địch nhân chuẩn bị khá đầy đủ, muốn giết chết toàn bộ chúng ta. Mọi người lập tức leo lên Long Liễn, theo ta phá vây.

- Người kia là một Tà Nhân của Hồn giới, tên Hôn Vương, không phải chúng ta có thể chống lại, nghe Trương Nhược Trần, chúng ta nhất định phải nhanh rời đi nơi này.

Ôn Thư Thịnh sợ Tô Thanh Linh không muốn rời đi, vội vàng bắt lấy nàng, mang theo nàng leo lên Kim Bộ Long Liễn.
Cũng không biết là thần thánh phương nào?

Sắc mặt của Linh Mật và Ôn Thư Thịnh cũng trở nên khó coi, vừa rồi hai người bọn họ cũng sử dụng một ít bí thuật, muốn cầu cứu về Quảng Hàn giới, nhưng những bí thuật kia đều bị một cỗ lực lượng vô hình chặn đường, căn bản không có cách truyền tin tức đi.

- Cầu cứu căn bản vô dụng, hôm nay các ngươi ai cũng trốn không thoát!

Theo một tiếng cười khàn khàn vang lên, thân ảnh của Hôn Vương dần dần hiện ra, một nửa là nhục thân, một nửa là hồn thể, bên ngoài thân thể thì bảo bọc một áo bào tím rộng lớn, tay áo tung bay trong gió.
- Ngô Hạo, ngươi còn chưa động thủ, thật muốn nhìn Trương Nhược Trần đào tẩu sao?

- Có ý gì?

Nghe nói như thế, Ôn Thư Thịnh, Linh Mật, Tô Thanh Linh, Mộc Linh Hi đều giật mình, ngắn ngủi mất đi năng lực suy tính.

Ngô Hạo đứng trên Kim Bộ Long Liễn, trong mắt mang theo lệ khí, hiển nhiên là rất bất mãn, cảm thấy Hôn Vương không nên bạo lộ hắn ra. Bất quá nếu như đã bại lộ, như vậy hắn cũng không có đường lui.
- Tinh thần lực thật cường đại.

Trương Nhược Trần cảm giác đại não nhói nhói, trước mắt đen kịt, vội vàng cắn chót lưỡi, sau đó lấy ra Phật Đế Xá Lợi nắm ở trong tay, điều động thánh khí rót vào.

- Hoa...

Trong Phật Đế Xá Lợi tản mát ra kim mang vạn trượng, đồng thời có ngàn vạn phật âm truyền tới, ngăn chặn thanh âm của Hôn Vương.


Thật là một khi làm ra lựa chọn sai lầm, cũng chỉ có thể đi vào vực sâu không đáy.

- Âm ầm.

Mục tiêu của Ngô Hạo khóa chặt ở trên người Trương Nhược Trần, thân thể kéo căng giống như dây cung, sau đó xông tên, song chưởng đồng thời công kích về phía Trương Nhược Trần.

Phải biết Ngô Hạo xuất thủ cực kỳ quả quyết, cơ hồ tà ở trong nháy mắt Hôn Vương bại tộ hắn, chưởng ấn của hắn đã công ra. Hơn nữa Ngô Hạo đứng sau lưng Trương Nhược Trần, cách không đến một trượng, chưởng ấn đánh ra, trong chớp mắt có thể rơi ở trên người Trương Nhược Trần.

Thế nhưng...

Song chưởng của Ngô Hạo lại chỉ đánh trúng một cái bóng của Trương Nhược Trần.

- Hắn tàm sao có thể né tránh được? Đây tuyệt đối không có khả năng.

Ánh mắt Ngô Hạo tộ ra kinh hãi, đánh ra chưởng ấn thất bại, tực tượng không cách nào dừng, thân thể mất đi trọng tâm nhào về phía trước.

Đúng túc này, thanh âm của Trương Nhược Trần vang tên: - Thời điểm Liệu Tang Quân xuất hiện, ta liền biết trong chúng ta chí ít có một nội ứng. Ta làm sao có thể không đề phòng ngươi?

Sắc mặt Ngô Hạo trở nên khó coi, đang muốn kích phát ra Hộ Thân Phù tự vệ.

- Đi chết đi.

Trương Nhược Trần tức giận hô lên một câu.

Một đạo chưởng lực hùng hậu rơi xuống, đánh vào lưng Ngô Hạo, làm hắn trùng điệp cắm vào mặt đất. Có huyết thủy ửng đỏ từ trong cơ thể Ngô Hạo tràn ra.

Sau một khắc, Trương Nhược Trần lại đứng ở trên Kim Bộ Long Liễn, trên người không nhuốm bụi trần, đạm mạc nhìn chằm chằm hố to, không có thời gian đi kiểm tra Ngô Hạo sinh tử, trực tiếp khống chế Kim Bộ Long Liễn va chạm về phía Hôn Vương.

Bình Luận (0)
Comment